Phản Diện: Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 606: Thu phục Côn Bằng



"Côn Bằng, chúng ta không oan không thù!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân cảm thấy lòng nóng như lửa đốt, trong lòng hận cái tên "chiến thần Bắc Cương" này thấu xương.

Bọn họ không giống tên đó, bọn họ cần bảo hộ tộc nhân ở Bắc Hải.

Một khi để Côn Bằng ném "quả trứng" năng lượng kia xuống, đừng nói tộc nhân trong Bắc Hải, e là toàn bộ sinh linh cũng khó mà sống sót.

Ô ô...

Côn Bằng lúc này đang ở trong trạng thái cuồng nộ, căn bản không quan tâm đối phương là ai.

Vốn hôm nay nó đang chill, thong dong ăn hải sản, ngâm nga vài điệu, ai ngờ giây tiếp theo đã bị người ta đánh hội đồng.

Làm gì vậy?

Bắt nạt thần thú sống một mình à!?

Hiện tại nó chỉ muốn hủy diệt tất cả, nói cho thế gian biết, thần thú sống một mình không dễ chọc!

Ầm ầm!

Phong vân biến sắc, hào quang vạn trượng.

Chỉ thấy quả trứng năng lượng trong miệng Côn Bằng bắn ra cực nhanh, giống như sao chổi đâm xuống trái đất, nện thẳng về phía Bắc Hải.

"Biến! Mau lượn lẹ!"

Đám người Mộc Tú mắt thấy tình thế không ổn, quyết đoán rút lui thật nhanh.

"Mẹ nó!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân chỉ muốn chửi thề.

Vốn tưởng rằng đám người này chọc Côn Bằng sẽ chết chắc, ai ngờ bọn chúng lại chơi trò "dẫn tai họa sang đông", đẩy Giao Nhân tộc bọn họ ra chịu trận.

Tuy nhiên lúc này cũng không phải lúc tìm đối phương gây phiền toái, bọn họ phải nghĩ cách ngăn cản quả cầu năng lượng này mới được.

"Hải Thần giáng lâm!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân rất nhanh tách ra, đồng loạt bóp ra một đạo chỉ quyết.

Ầm ầm!

Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng khắp hư không, từng trụ ánh sáng màu vàng cũng lao ra khỏi Bắc Hải.

Chỉ thấy cột sáng hóa thành từng đạo thần bí phù văn, rất nhanh tạo thành một đại trận tản ra thần uy.

Ầm ầm!!

Quả trứng năng lượng hung hăng đụng vào đại trận, sóng lớn ngập trời bao trùm toàn bộ Bắc Hải.

Giữa thiên địa, phong vân biến sắc!

Cuồng phong cuốn theo sóng lớn, từng đợt từng đợt.

"Công kích quá khủng bố!"

Tần Phong cưỡi Chu Tước nhanh chóng lui về phía sau, dù ở xa vẫn có thể cảm nhận được cơn bão mạnh mẽ.

"Phốc!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân phun ra một ngụm máu tươi, nhưng đã thành công ngăn cản công kích của Côn Bằng.

"Đến lúc ta thể hiện rồi!"

Tần Phong lập tức giật lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ mà Tiểu Bạch đưa tới, hô to một tiếng:

"Ra đây nào! Quyết định là ngươi đó, Long phu nhân!”

"Long phu nhân!?"

Đám người Mộc Tú nghi hoặc nhìn nhau, không rõ Tần Phong đã kịp "thông đồng" với phu nhân nhà ai từ khi nào.

Chỉ là đối phương cũng không nể mặt Tần Phong, đợi nửa ngày cũng không có một chút động tĩnh.

“Không có cách nào, chỉ có thể dùng chiêu độc kia!"

Tần Phong bất đắc dĩ thở dài, đành phải tung chiêu:

"Tâm Nhan tiểu thư, ngươi cũng không muốn Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái các nàng hồn phi phách tán, đúng không!?”

"Vô sỉ!!"

Thanh âm nghiến răng nghiến lợi của Tâm Nhan tiểu thư, truyền ra từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Tần Phong bĩu môi thầm nghĩ: "Đúng là cái đồ tiện thánh mẫu, nói tử tế không nghe, cứ phải để ta dùng tuyệt chiêu!"

"Cái gì?!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân sắc mặt biến đổi mạnh mẽ, cũng cảm nhận được một cỗ khí tức không tầm thường.

Ầm ầm!!

Không đợi mọi người phản ứng lại, một đòn công kích linh hồn khủng bố đã từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ cuốn ra.

"Đây là hồn tu!!"

Mộc Tú, Tam Lộng, Tề Tu Viễn mở to hai mắt kinh hô, giống như nhìn quái vật mà nhìn về phía Tần Phong.

Bọn họ vốn tưởng rằng mình chính là chỗ dựa lớn nhất của Tần Phong, ai dè hắn còn giấu hẳn một cao thủ hồn tu cấp Đế.

Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng không khỏi cảm thấy may mắn, lúc trước nhờ có tự giác tiếp nhận Tiên Nô Pháp Ấn, nếu không chọc giận Tần Phong, quỷ biết sẽ là kết cục gì.

"Leng keng, chúc mừng túc chủ thừa dịp thiên tuyển chi tử không ở nhà, bức bách người thương của hắn phải thỏa hiệp, đạt được 20 vạn điểm phản diện!"

"Phu nhân, người lại thỏa hiệp rồi!"

Khóe miệng Tần Phong nhếch lên đầy sung sướng, hắn cực kỳ khoái cái cảm giác "nuôi dưỡng" vợ của người khác này.

Ô ô...

Côn Bằng đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm, giống như tiếng kình ngư kêu thảm thiết lúc lâm chung.

Chỉ thấy công kích linh hồn của Tâm Nhan tiểu thư đánh thẳng vào Côn Bằng, khiến đối phương từ hư không nặng nề ngã xuống.

Thân hình khổng lồ như núi Thái Sơn rơi xuống Bắc Hải, gây ra sóng lớn ngập trời ầm ầm rung động.

Cho dù Côn Bằng có thể ỷ vào hình thể che khuất bầu trời, có được chiến lực một chọi nhiều, nhưng ở trước mặt Tâm Nhan tiểu thư, một vị Đế cấp hồn tu, nó vẫn bị bóp cho ra bã.

"Hồn tu đế cấp!"

Năm vị chuẩn đế Giao Nhân trợn mắt kinh hô, quả thực không thể tin vào mắt mình.

Tuy rằng Giao Nhân tộc bọn họ không lui tới với ngoại giới, nhưng ít nhiều cũng biết một ít tin tức về Đại Đế của các tộc.

Có thể nói nhìn khắp toàn bộ Hoang Cổ, chưa bao giờ nghe nói có hồn tu đế cấp nào.

Hồn tu này từ đâu chui ra vậy!?

"Bao tải thu đậu!"

Thanh âm của Tần Phong đột nhiên vang vọng trời đất, hắn ném một cái túi vải lên không trung.

Chỉ thấy túi vải lơ lửng trên không, mở cái miệng toang hoác ra, điên cuồng nuốt chửng, mục tiêu rõ ràng chính là con Côn Bằng đang rơi xuống.

Ô ô...

Côn Bằng không còn khí thế lúc trước, cố gắng liều mạng giãy dụa trong biển.

Ầm ầm!!

Chỉ thấy nó không ngừng quẫy đuôi, ý đồ thoát khỏi lực hút khủng bố của bao tải.

Đuôi cá mỗi một lần nâng lên hạ xuống, vẫn như chiếc búa tạ vạn quân nặng nề vỗ lên mặt biển, nhấc lên từng cơn sóng to ngập trời cao vạn thước.

"Còn muốn chạy!"

Khóe miệng Tần Phong khẽ nhếch lên, lại bóp ra một đạo chỉ quyết điểm trên bao tải thu đậu.

Ầm ầm!

Bắc Hải lần thứ hai cuộn trào kịch liệt, lực hút khủng bố lại được tăng cường.

Cho dù Côn Bằng có thực lực chuẩn đế đỉnh phong, là thần thú có hình thể lớn nhất Hoang Cổ, nhưng lúc này linh hồn bị thương nặng, nên cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị hút vào.

Không giống như trong tưởng tượng rằng không thể chứa được, bao tải thu đậu không chỉ nuốt chửng Côn Bằng, mà ngay cả một dấu hiệu phồng lên cũng không có.

"Đùa nhau à!"

Tất cả mọi người có mặt đều trợn lồi mắt, nghiêm trọng hoài nghi mình đang nằm mơ.

Đây chính là Côn Bằng đang trong hình thái hoàn chỉnh, vậy mà hắn cư nhiên chỉ dùng một cái túi vải liền thu nó vào.

"Xong việc!"

Tần Phong vui vẻ nhận lại bao tải thu đậu, quay đầu nhìn về phía năm vị chuẩn đế của Giao Nhân.