Phản Diện: Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 584: Châm ngòi xung đột



“A Di Đà Phật!”

Tam Lộng đại sư chắp hai tay lại, nói:

"Việc này bần tăng cũng có nghe qua một ít, chỉ là bần tăng rất muốn hỏi Diệp thí chủ, người giả mạo ngươi dùng loại vũ khí gì? Lại sử dụng những chiêu thức gì!?”

“Việc này..."

Diệp Thần nhất thời nghẹn lời, cố nói:

"Căn cứ vào lời nói của nhiều nhân chứng, người này sử dụng ngân thương, thương ý đạt tới cấp chín, sử dụng tuyệt kỹ của Chiến Thần Long Ngạo Thiên, Ngân Long Thôn Châu!"

Vừa dứt lời, cả đám xôn xao.

“Đùa cái quái gì thế, thương ý cấp chín, Ngân Long Thôn Châu!”

“Mọi người đều biết, Tần Phong dùng kiếm mà!”

"Đúng vậy, cả Hoang Cổ ai mà không biết, Tần Phong là Hoang Cổ đệ nhất kiếm, cũng là Hoang Cổ đệ nhất tiện!"

“Chỉ cần có não, cũng không có khả năng tin tưởng Tần Phong giả mạo Diệp Thần!”

"Ta thấy hắn chính là vừa ăn cướp vừa la làng, muốn đổ vỏ cho Tần Phong!"

"..."

Không riêng gì đệ tử xung quanh xôn xao, ngay cả đám người Võ Lăng Thánh Chủ cũng sắc mặt khó coi, cảm thấy Diệp Thần rõ ràng là đến gây sự, thậm chí ngay cả cớ cũng tìm vụng về như vậy.

Thành tựu của Tần Phong trên kiếm đạo đã là chưa từng có, làm sao có thể đồng thời đem thương ý luyện đến cấp chín!?

Huống chi hắn mới mười chín tuổi, làm gì có thời gian như vậy!?

“Chủ công ta lợi hại thật!”

Tề Tu Viễn nhìn mọi người đồng loạt lắc đầu, trong lòng không khỏi cảm khái.

Y vốn tưởng rằng mình đã đủ hiểu rõ Tần Phong, ai biết y vẫn đánh giá thấp độ yêu nghiệt và độ vô sỉ của Tần Phong, cho dù mọi người biết được chân tướng vụ án, cũng không ai hoài nghi hắn là thủ phạm.

"Leng keng, chúc mừng túc chủ vu khống Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại, khiến hắn bị mọi người khinh bỉ, đạt được 30 vạn điểm phản diện!"

“Thánh chủ tỷ tỷ, ngươi phải làm chủ cho ta!”

Tần Phong lập tức biến thành chàng trai trà xanh, sắc mặt tái nhợt, ấm ức nói:

"Ta một mỹ nam tử yếu đuối, đi ba bước thở một cái, chạm vào là vỡ làm sao có thể gây ra những việc đó..."

“Yên tâm!”

Võ Lăng Thánh Chủ căn bản không tin Diệp Thần, nàng chỉ tin vào đôi mắt này của mình.

Tần Phong bị thương là nàng tự mình kiểm tra qua, Nguyên Đan bị nghiền nát thành bộ dáng kia, trừ phi có vật nghịch thiên cứu trị, nếu không căn bản không có khả năng khôi phục, tự nhiên cũng sẽ không có chuyện Tần Phong giả mạo Diệp Thần.

Huống chi đối phương sử dụng thương, vậy có liên quan gì với Tần Phong dùng kiếm.

Diệp Thần vẫn không bỏ cuộc, lạnh lùng nói:

"Có phải Tần Phong giả mạo ta hay không thì thử là biết, nếu như hắn thật giả mạo ta, vậy hiện tại hắn đang giả vờ.”

“Mẹ nó, đã cho ngươi mặt mũi rồi!?”

Đám người Đại trưởng lão tức giận, bọn họ đã nhịn Diệp Thần thật lâu.

Tuy rằng những chuyện hắn ta nói đặc biệt giống Tần Phong làm, nhưng ngay cả chứng cứ đáng tin cậy cũng không có, vậy chẳng phải trò đùa à!?

Nếu cái cớ cùi bắp như thế đều có thể để cho hắn ta thử, vậy về sau Võ Lăng Thánh Địa bọn họ còn làm sao nhìn mặt thiên hạ!?

"Leng keng, chúc mừng túc chủ khơi mào xung đột, khiến cho Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại bị nhắm vào, đạt được 50 vạn điểm phản diện!"

"Diệp Thần, rốt cuộc ta đã đắc tội ngươi ở chỗ nào, tại sao ngươi lại muốn vu khống ta!?”

Tần Phong nhìn 50 vạn điểm nhân vật phản diện trong sổ sách, tiếp tục giở giọng trà xanh ấm ức nói:

"Thôi thì có phải lỗi của ta hay không, ta cũng xin lỗi ngươi, ngàn vạn lần đều là lỗi của ta, các ngươi ngàn vạn lần đừng vì ta mà đánh nhau.”

“Mẹ nó, đây không phải là bắt nạt người thật thà sao!?"

Đệ tử Võ Lăng Thánh Địa đều nhìn không nổi, cảm thấy Diệp Thần quả thực là khinh người quá đáng.

Vô duyên vô cớ chạy đến Võ Lăng Thánh Địa bọn họ ra tay thì thôi đi, hiện tại lại lấy ra bằng chứng nực cười để vu oan hãm hại Tần Phong, rõ ràng chính là nhìn Tần Phong phế rồi, nên cố ý đến sỉ nhục.

"A Di Đà Phật, trà ngon!"

Tam Lộng đại sư cho dù tu Phật nhiều năm, cũng nổi da gà.

Nếu như không phải hắn chứng kiến toàn bộ quá trình gây án của Tần Phong, nói không chừng sẽ bị tài nghệ trà xanh này lừa gạt.

Lúc này.

Diệp Thần nắm chặt ngân thương trong tay, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phong.

Rõ ràng là hôm nay cho dù ai đến, thì cũng không thể ngăn cản hắn ta tìm kiếm sự thật.

Đám người Võ Lăng Thánh Chủ đối diện sắc mặt âm trầm, liên quan đến uy nghiêm của Võ Lăng Thánh Địa, các nàng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.

"Leng keng, chúc mừng túc chủ tiếp tục khiêu khích, khiến cho xung đột thăng cấp, thu hoạch được 50 vạn điểm phản diện!"

"Ta cũng không muốn, nhưng hệ thống cho quá nhiều!"

Tần Phong lần nữa làm mỹ nam trà xanh, vẻ mặt yếu ớt nói:

"Không cần đánh, các ngươi không cần đánh nữa!”

Ầm ầm!!

Ngay khi song phương sắp khai chiến, hư không cách đó không xa đột nhiên chấn động.

Chỉ thấy trong hư không nứt ra một hắc động thật lớn, linh khí trong thiên địa điên cuồng rót vào trong hắc động, một tòa lầu các trên không trung cũng chậm rãi xuất hiện.

“Động thiên phúc địa kết thúc!”

Tần Phong nhìn theo tầm mắt của mọi người, nhìn thấy một đám đệ tử xuất hiện trong hư không.

Tuy rằng bọn họ đã trải qua ngàn năm, tu vi tất cả đều bị kẹt ở Nguyên Đan cửu trọng, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một vẻ sâu sắc, đó là chứng tỏ tư tưởng đã thăng hoa.

Không giống thế tục chỉ theo đuổi sức mạnh, bọn họ theo đuổi sự thăng hoa tư tưởng.

Một khi tư tưởng được thăng hoa, như vậy tu vi đột phá cũng liền nước chảy thành sông.

Ầm ầm!!

Trong hư không truyền đến một trận chấn động dữ dội, một nam tử xuất hiện, khí tức đè ép toàn bộ hiện trường.

Người này không phải người khác, chính là đồ đệ của Thiên Tú, Lâm Uyên năm đó bị Tần Phong chém Tuệ Căn.

Cũng bởi vì Tuệ Căn bị Tần Phong chém đi, hắn không chỉ ở bên trong tâm không tạp niệm thăng hoa tư tưởng, còn trải nghiệm được thế nào là 'sống không bằng chết nhưng vẫn khoái', bởi vậy thành công đột phá Sinh Tử cảnh.

"Tần Phong!!"

Lâm Uyên không có chút cảm kích nào đối với Tần Phong, ngược lại muốn xông lên cắn chết hắn.