Phản Diện: Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 517: Lại Là Tần Phong



Đối mặt với đại chiến diệt thế, mọi người chẳng màng đến tương lai, chỉ biết khát khao sống sót qua kiếp nạn này.

Bởi vì muốn sống sót trong loại đại chiến này, phương pháp tốt nhất không thể nghi ngờ là đột phá Đế Cấp.

Ầm ầm!

Giữa hư không, Lục Đạo Đế Quân và Tân đế Đại Hạ lại va chạm một lần nữa, rồi cũng thuận thế dừng tay, lùi về trận doanh của mình.

Bất quá, so với Lục Đạo Đế Quân vẫn không giận tự uy, Tân đế Đại Hạ trông có vẻ hơi chật vật.

Dù sao hắn cũng vừa mới đột phá, lại còn là mượn long mạch đột phá thành Ngụy Đế. So với Lục Đạo Đế Quân, người dựa vào thiên phú bản thân để đột phá, chiến lực kém xa không chỉ một bậc.

Lúc này, biên giới hai nước, hai quân đối đầu.

Chín vị Đại Đế của hai bên đứng sừng sững giữa hư không, đế uy khủng bố như sóng thần.

Gầm!

Thân hình khổng lồ của Huyền Vũ che khuất bầu trời, bễ nghễ chúng sinh. Bạch Hổ ngửa mặt gầm rống, thần uy lẫm liệt, làm đất trời run rẩy.

Chỉ là, hai bên tuy giương cung bạt kiếm, nhưng trong lòng lại vô cùng khắc chế.

Bên Âm Nguyệt Hoàng Triều thiếu một Đế Cấp nên không chiếm ưu thế. Bên Hoàng triều Đại Hạ thì lo lắng hai lão "lục" Tần gia bán đứng đồng đội. Còn Tần gia thì vẫn cay cú vụ "ăn tiệc không được mang về" nên tinh thần ủ rũ, chẳng muốn đánh đấm.

"Mẹ kiếp, rốt cuộc có đánh không đây?!"

Tần Phong cắn miếng dưa, sốt ruột. Mỹ nhân trong lòng đã đút, mà hai bên vẫn không có ý định đánh nhau.

“Tần công tử!”

Thái tử phi thẹn thùng nép vào lòng Tần Phong, đưa một miếng dưa lê đã gọt sẵn đến bên miệng hắn.

“Đây quả thực chính là hôn quân mà!”

Hữu Dung thật sự nhìn không nổi nữa, nhịn không được nhắc nhở:

"Nàng ta... là vợ của người khác đó!”

"Không vội!”

Tần Phong nhìn bàn tay nhỏ như búp măng của Thái tử phi đưa tới miệng, há miệng đớp miếng dưa lê thơm lừng. Cắn một ngụm, mềm mại mọng nước.

"Đó không phải là Thái tử phi sao?!"

Trong trăm vạn Hoàng Gia quân có người nhận ra Thái tử phi, ánh mắt nhìn về phía Tân Đế Đại Hạ thập phần cổ quái.

"Khốn kiếp chết tiệt!!"

Tân đế Đại Hạ toàn thân bốc "lục quang", mất sạch bình tĩnh!

"Tiểu vương bát đản này!"

Đám người Lục Đạo Đế Quân cũng tức đến nghiến răng. Mấy năm không gặp, Tần Phong đã học được không ít thói hư.

Trong nhà bao nhiêu tiểu thư khuê các, thiên chi kiêu nữ hắn không chọn, lại chạy tới Đế đô Đại Hạ bắt cóc Thái tử phi về, còn dám ở trước mặt Tân đế mà chàng chàng thiếp thiếp.

Đừng nói Tân đế Đại Hạ tức giận, ngay cả bọn họ nhìn cũng muốn đánh hắn một trận!

“Ánh mắt của tiểu tử này!”

Nguyệt Thần và Lam Ma lập tức không vui.

Nếu truyền nhân các nàng tỉ mỉ bồi dưỡng lại đi thua một thiên chi kiêu nữ, các nàng đành câm nín. Nhưng hiện tại, hắn lại thua một cái "bình hoa", mà còn là "bình hoa" đã qua sử dụng.

"Giết cho trẫm!!"

Tân đế Đại Hạ giận dữ gào thét, chỉ muốn đem Tần Phong băm thành trăm mảnh.

“Dừng tay, không cần đánh nữa!”

Trên bầu trời đột nhiên lại có mấy đạo đế uy giáng xuống, là cường giả Đế Cấp đến từ tam đại thánh địa.

Bởi vì trận chiến Đế Cấp có sức phá hoại quá lớn, "rút dây động rừng", nên tam đại Thánh Địa đã liên hợp với hai đại hoàng triều tạo thành tổ chức cao nhất của nhân tộc, mục đích chính là để quản thúc, cấm Đế Cấp tham chiến.

“Mẹ kiếp, tổ chức cao nhất cái gì, Đại Hạ ta không cần!”

Tân đế Đại Hạ chơi không lại, trực tiếp xốc bàn, hô to rời khỏi tổ chức.

Là đệ nhất hoàng triều Hoang Cổ, bọn họ đồng ý tuân thủ hiệp ước Đại Đế là vì nó có lợi. Giờ hiệp ước này đã vô dụng, hắn lập tức lộ rõ bản chất lưu manh.

“Ngươi cứ để mặc hắn như vậy!?”

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Thái Thượng Hoàng, hy vọng lão ta có thể khuyên nhủ vị Tân đế này.

“Chúng ta gặp nhau trên chiến trường!”

Thái Thượng Hoàng không có ý khuyên can, lão chỉ muốn giết Lục Đạo Đế Quân để chôn cùng con trai mình.

Chỉ là lão cũng không định trực tiếp khai chiến, mà lôi kéo Tân Đế trở về bàn bạc kỹ hơn.

Hiện tại khai chiến không chỉ phải đối mặt bốn vị Đế Cấp của Âm Nguyệt, mà còn phải lo ba đại thánh địa thừa cơ đục nước béo cò, nhất là khi đồng đội của họ lại là hai "lão lục" Tần gia.

"Điên rồi, tất cả đều điên rồi!"

Sắc mặt các Đại Đế có mặt đều ngưng trọng, biết rằng trận chiến diệt thế này không thể tránh khỏi.

Rất nhanh, trăm vạn Hoàng Gia quân Đại Hạ rút lui có trật tự, năm vị Đại Đế cũng rời đi.

Chỉ là trước khi đi, Tân đế Đại Hạ còn hung tợn lườm Tần Phong một cái, như muốn nói: thù đoạt vợ, không đội trời chung!

“Tần Phong, lại là ngươi!”

Đế sư Vô Đạo nghiêm khắc mắng:

"Ngươi nói ngươi chạy tới Tử Cấm Thành quyết chiến thì cứ quyết chiến đi, không có việc gì lại đi chém long mạch người ta, còn giết Hoàng đế Đại Hạ, thậm chí cướp luôn cả Thái tử phi của người ta!?”

“Đế sư, oan uổng a!”

Tần Phong hô to:

"Thứ nhất, long mạch là Lâm huynh chém. Thứ hai, Hoàng đế Đại Hạ là do con trai hắn giết. Cuối cùng, Thái tử phi và ta là tình cảm chân thật, lưỡng tâm tương duyệt, sao có thể nói là ta cướp!”