Phản Diện: Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 283: Vừa Ăn Cướp Vừa La Làng



Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái nhận được mệnh lệnh, vui vẻ bay ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ. Nhiệt độ xung quanh lập tức hạ thấp đến mức muốn đóng băng, khiến đám người toàn trường nhịn không được mà rùng mình.

"Quy Nhất cảnh!"

Đám người lập tức kinh hô, bị ba nữ quỷ đột nhiên xuất hiện này dọa sợ.

Quy Nhất cảnh là đại cảnh giới phía trên Phiêu Miểu cảnh, biểu thị cửu cửu quy nhất, hải nạp bách xuyên, cũng được xưng là Đế cảnh. Chỉ cần cửu cửu quy vị, dung hội quán thông, liền có thể thành công bước vào Đế cảnh để đi lên Đế Vị.

Có thể nói, Quy Nhất cảnh tuyệt đối là chiến lực đỉnh cấp trong Hoang Cổ, là dấu hiệu để đo lường xem một thế lực có phải hạng nhất hay không.

"Quả nhiên là quỷ tu!"

Đại trưởng lão không cam lòng nhìn ba nữ quỷ xuất hiện, biết rõ đại thế đã mất, không thể cứu vãn.

Đồng thời, ông ta thật sự nghĩ không ra, Tần Phong từ nơi nào tìm được mấy vạn nữ quỷ cùng Cương Thi có tu vi mấy ngàn năm như vậy.

"Chờ đã!"

Đại trưởng lão thần sắc đột nhiên sững sờ, giống như phát hiện ra điều gì đó.

Sự kiện oanh động nhất Hoang Cổ gần đây chính là án trộm tiên tinh tại bí cảnh Côn Luân. Trong đó có liên quan tới hung thủ sử dụng mấy ngàn nữ quỷ, thu hết nhẫn trữ vật của các đại thế lực.

Cuối cùng, vẫn là Tần Phong giống như "chính nghĩa" từ trên trời rơi xuống, lấy Nam Minh Ly Hỏa đánh lui nữ quỷ, cứu vớt mọi người.

Vừa ăn cướp vừa la làng!

Bốn chữ này hiện lên rõ mồn một trong đầu Đại trưởng lão. Ánh mắt lão tràn đầy chấn kinh khi nhìn về phía Tần Phong.

Nếu thật sự giống như ông ta suy đoán, thì thiếu niên mười lăm tuổi này đúng là gan to bằng trời, chẳng khác nào đang đi trên dây thép, không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục.

"Xem ra lão già này đoán được rồi, vậy càng không thể để ngươi sống."

Tần Phong híp mắt thì thầm, sau đó lớn tiếng hô:

"Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái! Khiến lão già này vĩnh viễn ngậm miệng! Sau khi trở về, các ngươi muốn hít thế nào thì hít!"

"Muốn hít thế nào thì hít!"

Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái nghe vậy hai mắt liền tỏa sáng, cảm giác nước miếng sắp chảy ra.

"Không được!"

Sắc mặt Đại trưởng lão lập tức thay đổi, biết rõ Tần Phong muốn giết người diệt khẩu.

Chỉ là ông ta vừa định mở miệng công bố chân tướng thì đã bị Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái bao vây. Công kích linh hồn kinh khủng giống như mũi tên xuyên tim đâm vào linh hồn ông ta.

"A..."

Đại trưởng lão ôm đầu phát ra tiếng kêu thê thảm, con mắt trợn tròn, ngã trên mặt đất không nhúc nhích. Ngay cả nguyên thần cũng không kịp chạy, liền đi lãnh cơm hộp.

"Đại trưởng lão!"

Đám đệ tử Kim Ưng tông gào lên thê lương, biết rõ cục diện đã triệt để không cách nào thay đổi.

Phịch một tiếng!

Tông chủ Kim Ưng tông cũng bị Đông Phương tiểu thư đánh từ trên không trung ngã xuống đất, toàn thân đẫm máu, khí tức yếu đến cực điểm.

"Chờ một chút!"

Tông chủ Kim Ưng tông vội vàng móc ra nhẫn trữ vật, gào lên:

"Đệ tam Thánh Tử, trong này là mấy ngàn năm tích lũy của Kim Ưng tông chúng ta! Chỉ cần ngài bỏ qua cho Kim Ưng tông, đây đều là của ngài..."

Phụt một tiếng!

Tần Phong còn chẳng thèm nghe hắn nói hết. Hắn chỉ bóp một cái chỉ quyết, trường kiếm dưới đất cấp tốc bay lên, đâm xuyên qua ngực tông chủ Kim Ưng tông, máu tươi tuôn như suối.

"Giết ngươi rồi, nó vẫn là của ta thôi."

Tần Phong nhàn nhạt nói một câu, thể hiện rõ phong thái của một trùm phản diện chuyên nghiệp.

"Á..."

Đám người toàn trường sững sờ, ngẫm lại... thấy lời này cũng không có gì bất thường.

"Lấy của ngươi!"

Tiểu Bạch lập tức vui vẻ chạy đến, đoạt lấy nhẫn trữ vật của đối phương.

"Đinh đông, chúc mừng túc chủ cướp đoạt cơ duyên của thiên tuyển chi tử cấp thần thoại, thu hoạch được 500 vạn điểm phản diện!"

"Cơ duyên!?"

Thần sắc Tần Phong hơi sững sờ, ánh mắt nhìn về phía nhẫn trữ vật.

Chẳng lẽ Kim Ưng tông là một phó bản của nhị đệ hắn, thông qua đánh phó bản này liền nhận được cơ duyên bảo vật?

Hắn thầm nhủ: "Nhị đệ à, ngươi phải tin tưởng ca ca. Ca ca thật sự quan tâm ngươi, là tới giúp ngươi báo thù! Ca ca tuyệt đối không cướp cơ duyên của nhị đệ đâu, bởi vì chúng ta là... bạn bè người thân, huynh đệ tay chân!"

"Đinh đông, chúc mừng túc chủ cướp đoạt cơ duyên của thiên tuyển chi tử, thu hoạch được một lần cơ hội rút thưởng phiên bản tăng cường..."

"Cơ duyên cái gì, đây rõ ràng là chiến lợi phẩm của ta!"

Tần Phong thể hiện rõ mình là một quân tử Nho gia nghiêm chỉnh, tiện tay nhét luôn cái nhẫn trữ vật vào túi mình.

"Kia là của thỏ ta!"

Tiểu Bạch lập tức bất mãn, lôi sổ nhỏ ra ghi:

"Ngày X tháng Y năm Z: Tần Phong cướp chiến lợi phẩm của thỏ ta, cần đền bù 100 củ cà rốt."

Soạt một tiếng!

Một giây sau, Tần Phong liền gọi hệ thống, trước mắt xuất hiện một bàn quay màu vàng kim lớn, bắt đầu chậm rãi chuyển động.

"Đinh đông, chúc mừng túc chủ rút trúng Tiên Thiên chí bảo, Thiên Bảo Nguyệt Quang bình!"

Thiên Bảo Nguyệt Quang bình: Tiên Thiên chí bảo, có thể hấp thu ánh trăng sinh ra chất lỏng thần bí, làm chín linh dược, không hạn chế sử dụng.

"Không hạn chế làm chín linh dược!?"

Tần Phong lập tức nhớ tới cây dây leo bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ. Nếu thật sự có thể làm chín linh dược không giới hạn, chẳng phải đồng nghĩa với việc hắn có thể... buôn bán đạo quả sao?

"Chủ nhân, ban thưởng, ban thưởng đâu!"

Trân Trân, Liên Liên, Ái Ái bay tới trước mặt Tần Phong, tự hỏi nên hít từ chỗ nào trước.