Phản Diện: Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 274: Thiếu niên Âm hùng Tần lão lục



Đùa... đùa nhau à!?

Đám thiên kiêu xung quanh chết lặng tại chỗ, nghiêm trọng hoài nghi liệu có phải mình đang nằm mơ hay không.

Một mình chém giết mấy ngàn môn sinh thiên tử Đại Hạ!?

Coi như đám môn sinh đệ tử này đều là thiên tài hàn môn, sức chiến đấu không bằng thiên tài thế gia, nhưng số lượng cũng là mấy ngàn người. Một Nhập Đạo cảnh như Tần Phong làm sao có thể chém giết nổi!?

Còn có Đại Hà Kiếm Quyết uy áp mấy vạn thiên kiêu Hoang Cổ!

Nếu chuyện trước là không hợp thói thường, thì chuyện này còn thái quá hơn.

Mấy vạn thiên kiêu này là thiên tài chân chính của Hoang Cổ, là những người được các thế lực lớn bồi dưỡng làm người kế vị, không thể so sánh với đám thiên tài hàn môn kia.

Nhưng kinh khủng nhất, chính là tu vi Nhập Đạo cảnh, ba kiếm chém chết cao thủ Sinh Tử Cảnh cửu trọng.

Không phải bọn họ chưa từng thấy khiêu chiến vượt cấp. Làm thiên tài của Thiên Hồng thư viện, nếu không thể vượt bốn năm tiểu cảnh giới thì ra ngoài không đủ mặt mũi chào hỏi người khác.

Nhưng Tần Phong đã vượt qua ba đại cảnh giới Thiên Tông, Nguyên Đan, Sinh Tử Cảnh, dùng ba kiếm chém chết Sinh Tử cảnh cửu trọng. Quả thực là không hợp lẽ thường, bịa chuyện cũng không dám bịa lố đến mức này.

Đừng nói bọn họ chưa thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

"Kiếm chiêu siêu việt thần cấp? Một kiếm khai thiên môn!"

Đế Sư Vô Đạo nhịn không được thì thào.

Ông ta vô cùng tò mò "một kiếm khai thiên môn" của Tần Phong rốt cuộc là thứ gì, mà có thể giúp hắn lấy tu vi Nhập Đạo, ba kiếm chém chết Sinh Tử cảnh cửu trọng.

Bất quá ông ta cũng biết, hôm nay sẽ không được thấy. Bỏ qua phần thưởng của Lục Đạo Đế Quân, chỉ riêng thái độ của Đế Quân đối với Tần Phong, ngay cả Diệp Long cùng Trần Tổ cũng tuyệt đối không dám làm khó Tần Phong nữa.

"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"

Trần Tổ, Diệp Long điên cuồng lắc đầu, sự ghen tị khiến mặt mũi cả hai gần như biến dạng.

Bọn họ không hề có hứng thú với chiến tích của Tần Phong, thứ bọn họ để ý, là phần thưởng của Lục Đạo Đế Quân.

Một ngàn vạn linh thạch cực phẩm, một ngàn mai tiên tinh không có gì đáng nói, lấy địa vị của bọn họ, cắn răng cũng không phải là không bỏ ra nổi.

Nhưng trăm tòa thành trì cùng mười đầu mỏ linh thạch, đã khiến bọn họ hoàn toàn cảm thấy mình là "đứa con ghẻ".

Điều này tương đương với việc Tần Phong có đất phong của riêng mình, có nguồn thu nhập ổn định, có thể chiêu binh mãi mã, nói trắng ra là... muốn tạo phản cũng có vốn mà tạo phản.

Mà điều khiến bọn họ hâm mộ đến phát điên, chính là Lục Đạo Đế Quân thế mà lại cho Tần Phong binh quyền.

Hơn nữa, hai đội quân này cực kỳ khác thường. Hắc Giáp Quân là đội quân do Lục Đạo Đế Quân tự mình thành lập.

Họ bao gồm những cô nhi của các liệt sĩ tử trận, lòng trung thành tuyệt đối không thể nghi ngờ. Mặc dù thiên phú không bằng thiên tài, nhưng đều có tu vi Nguyên Đan, tương lai sẽ được đưa vào cấm quân.

Về phần Đại Tuyết Long Kỵ, họ được tu luyện bằng các phương pháp bí mật, mỗi một chiến sĩ đều có tu vi Sinh Tử cảnh.

Tuy nhiên, vì được tu luyện bằng bí pháp, trong tình huống bình thường, ba Đại Tuyết Long Kỵ có thể đánh bại một Sinh Tử cảnh bình thường, và mười Đại Tuyết Long Kỵ có thể đánh bại một Sinh Tử cảnh cấp thiên tài.

Số lượng của bọn họ rất nhiều, lại chưa bao giờ đơn đả độc đấu, phối hợp ăn ý, mệnh lệnh như núi, trên chiến trường đơn giản là một cỗ máy tàn nhẫn thu hoạch kẻ thù. Họ cũng chính là Ngự Lâm quân của Âm Nguyệt hoàng triều.

Điều này khiến bọn họ không thể không lo lắng, rốt cuộc ý của Lục Đạo Đế Quân là gì.

Nếu là người khác, cùng lắm chỉ là ghen tị mà không lo lắng. Nhưng vấn đề là Tần Phong chính là Thánh tử, một trong những người kế vị tương lai.

Mười vạn Cấm quân thêm một ngàn Ngự Lâm quân... Rốt cuộc là Lục Đạo Đế Quân quá vui vẻ, thưởng không suy nghĩ, hay là ông ta đang ám chỉ Tần Phong chính là Đế Quân đời sau, chẳng những cần mười vạn Cấm quân phô trương, mà còn cần một ngàn Ngự Lâm quân bảo hộ?

"Toang!"

Vu Lan nhức đầu xoa mi tâm.

Hoàn toàn có thể tưởng tượng, khi mẹ nàng nhận được tin tức này, khẳng định sẽ lại 'bán' con gái mình để trèo cao.

"Khoan đã!"

Tần Phong đột nhiên thấy... không vui.

Gióng trống khua chiêng tuyên chỉ thế này, chẳng phải là bô bô cho cả thiên hạ biết ta đây rất mạnh sao? Vậy sau này ta còn cơ hội "trải nghiệm niềm vui làm lão lục" nữa đâu!?

Hắn muốn làm "Thiếu niên Âm Hùng", loại âm hiểm ấy, chứ không phải "Thiếu niên Anh Hùng"!

"Hết cách, chỉ có thể đổi tư duy!"

Tần Phong nhận ra sự tình đã rồi, chỉ có thể thay đổi mạch suy nghĩ.

Hiện tại hắn muốn tiền có tiền, muốn người có người, muốn nhân mạch có nhân mạch, muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn địa bàn có địa bàn.

Ngoài ra, tương lai gần, Phương Thường sẽ dẫn trăm vạn Ma Tộc phá vỡ Vạn Ma tháp, trong ứng ngoài hợp cùng Đại Hạ hoàng triều. Chỉ cần lúc đó hắn hóa thân lão Lục, liền có thể chiếm được ưu thế, lợi dụng hỗn loạn để trỗi dậy, từ đó nhất cử định giang sơn, binh phong chỉ thẳng Đại Hạ hoàng triều.

Cái gì mà đêm trăng tròn, Tử Kinh chi đỉnh... Tự mình đấu trên nóc nhà của mình thì có cái gì hay ho!?

"Lão cha, nếu người còn chưa chịu tạo phản, nhi tử đành phải tự mình vùng lên... làm lão đại của Hoang Cổ trước vậy!"

Tần Phong thầm thở dài một tiếng, phát hiện đời này, làm một gia trưởng gánh vác gia đình... thật là khó.