Hiện tại Lâm Tam xuất hiện ở đây rất không hợp lý, nếu như bị y phát hiện lối vào bí cảnh Côn Luân thì chẳng phải sẽ cho đối thủ cơ hội tranh đoạt Vô Cấu chi tuyền.
"Cáo từ!"
Lâm Tam ôm quyền, quay người nhanh chóng rời đi.
Trước khi đi vẫn không quên nhìn thoáng qua, trong lòng chính là khát vọng được đánh một trận hoành tráng với Tần Phong.
Thế nhưng y không thể không đè xuống dục vọng chiến đấu trong lòng, bởi vì mục đích y xuất hiện ở Lạc Hoa thành cũng giống như Phương Thường, những năm này y vẫn lưu lạc bên ngoài, cho nên muốn đi vào bí cảnh Côn Luân thì nhất định phải thông qua biên cảnh và trở lại Thiên Tâm chi thành.
Nếu muốn chiến đấu với Tần Phong thì chắc chắn sẽ bỏ lỡ bí cảnh Côn Luân.
“Ta cảm thấy nên giữ hắn lại một hồi!”
Tần Phong nhìn Lâm Tam đi xa, trong lòng đột nhiên hối hận.
Mọi người đều biết, nhân vật chính đều canh me farm quái, không đến thời khắc cuối cùng thì bọn hắn tuyệt đối sẽ không xuất hiện, nếu như tiếp tục giữ y ở lại thì nói không chừng liền để y bỏ lỡ bí cảnh Côn Luân.
Được rồi!
Dù sao chính diện đọ sức cũng không phải phong cách của hắn, vẫn là chờ tiến vào bí cảnh Côn Luân, làm một lão Lục vui vẻ.
“Đinh, chúc mừng túc chủ chủ động thiết lập ván cục, chà đạp thiên tuyển chi tử, thu được 50 vạn điểm phản diện!”
"Chà đạp? Đó chính là bị động!?"
Tần Phong lại nhìn về phía Kê Phu Khả Thất, trong đầu bắt đầu có hình ảnh.
Không được, không được!!
Nhanh xóa bỏ, nhanh xóa bỏ!!
Ầm ầm!!
Sấm sét lại lóe lên trên bầu trời, cơn mưa như trút nước trở nên nặng hạt hơn.
Tuy nhiên cơn mưa sấm sét này lại không giống trước đó, lần này bên ngoài thành hư không xuất hiện gợn sóng, một cái lỗ đen bắt đầu chậm rãi hình thành, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy một thế giới khác.
“Chính là lối vào bí cảnh Côn Luân!!”
Tần Phong không dám trì hoãn thời gian mà chạy như bay về phía lối vào…
"Không phải đâu chứ!!”
Thiên Quân, Vạn Mã kinh ngạc đến ngây người, trong lòng gọi thẳng lão đại thật không phải người.
Ngoại trừ thành công bán Phương Thường cho Bách Biến Ma Quân, rưng rưng kiếm lời 150 vạn linh thạch cực phẩm, thì thậm chí còn suy tính được lối vào bí mật sẽ xuất hiện ở đây.
Không đúng!
Còn muốn trừ 10 khối linh thạch cực phẩm!
"Đi!!"
Đám người Tần Phong một đường phi nước đại, đi vào hố đen ở ngoài thành, ba người một thỏ không có chút do dự nào mà trực tiếp nhảy vào.
. . .
Đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.
"Kiệt kiệt kiệt kiệt. . ."
Bách Biến Ma Quân nhịn không được phát ra tiếng cười của nhân vật phản diện, phảng phất tuyên bố với toàn thế giới, ván cờ này, nhân vật phản diện đã thu được thắng lợi.
"Tần Phong!"
Phương Thường nằm ở trên giường, khóe mắt chảy xuống một giọt nước mắt.
Vốn cho rằng nơi này là Kê Phu Khả Thất (Gà không còn gì để mất), nhưng không ngờ lại trở thành gà của người khác.
Kết hợp với trải nghiệm cuộc đời bi thảm của Đông Phương tiểu thư do tú bà kể lại vừa rồi, có thể đoán ngay lão Lục âm mưu sau lưng mình chính là Tần Phong.
Đáng tiếc y hiểu ra quá muộn!!
Về mặt kinh tế, y tổn thất 150 vạn linh thạch cực phẩm, nhưng về mặt linh hồn thì lại sẽ mất cả đời để chữa lành.
"Dạng này cũng muốn nghịch thiên cải mệnh!?”
Bách Biến Ma Quân liếc mắt nhìn Phương Thường, suy nghĩ có nên đề phòng hay không.
"Ngươi muốn làm gì! ?"
Khuôn mặt cá chết của Phương Thường tràn đầy hoảng sợ, liều mạng giãy dụa muốn đứng dậy.
Nhưng Bách Biến Ma Quân đã sử dụng "Gọi Rách Cổ Họng Cũng Vô Dụng" lên người y, cho dù y có phí sức giãy dụa như thế nào thì cũng không thể nhúc nhích được.
"Kiệt kiệt kiệt kiệt, tiểu tử, ngươi bây giờ coi như gọi rách cổ họng cũng vô ích!"
Bách Biến Ma Quân lần nữa phát ra tiếng cười của nhân vật phản diện, bước từng bước đi về phía Phương Thường.
"Không muốn, ngươi không được qua đây!"
Trên khuôn mặt của Phương Thường tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Y là một tên biến thái giết người không chớp mắt, nhưng cảm giác Bách Biến Ma Quân còn biến thái hơn y.
Ầm ầm!!
Bất ngờ xảy ra chuyện, Phương Thường bộc phát ra một cỗ sát khí kinh khủng, trực tiếp đánh bay Bách Biến Ma Quân ra ngoài.
"Không tốt, là lão ma đầu kia ra tay!"
Sắc mặt của Bách Biến Ma Quân bỗng nhiên biến đổi, nhớ tới lời Tần Phong đã nói.
Phương Thường là một loại sinh vật không nói đạo lý, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, nắm chặt thời cơ.
Nếu như phát hiện chuyện không hợp lý, tuyệt đối không thể do dự mà phải quay đầu bỏ chạy.
"Sự thật chứng minh, ta có thể vĩnh viễn tin tưởng chủ nhân!"
Bách Biến Ma Quân biết rõ không có cơ hội lần hai, cho nên không dám có chút do dự, mà "hưu" một tiếng, biến mất ngay tại chỗ.
. . .
Tần gia.
Mười vị lão tổ Tần gia nhao nhao xuất quan.
Thủy Tổ sắc mặt nghiêm túc nói:
"Đại tranh chi thế sắp đến, lại gặp bí cảnh Côn Luân mở ra, lần này tranh đoạt bên trong bí cảnh Côn Luân sợ sẽ vô cùng hung hiểm, các ngươi mau lấy hàng tồn trong nhà ra, nhất định phải bảo đảm bọn tiểu bối an toàn."
"Rõ!"
Thập tổ gật đầu lĩnh mệnh, nhưng có điều muốn nói lại thôi:
"Thủy Tổ, Tiểu Hạo hắn để thư lại rồi đi ra ngoài, chúng ta có muốn chờ hắn hay không.”
"Không cần phải để ý đến đứa bé kia!"
Thủy Tổ khoát tay áo nói:
"Hắn chính là Chí Tôn trời sinh, có cơ duyên thuộc về mình, chúng ta cưỡng ép can thiệp ngược lại không đẹp, nếu như gặp được nhau trong bí cảnh Côn Luân thì liền để các tiểu bối khác giúp đỡ.”
Nhị tổ sắc mặt phiền muộn: “Số mệnh của đứa trẻ này thật kì lạ, từ nhỏ nếu tốt với ai thì người đó đều gặp chuyện không may, bởi vậy đệ tử trong gia tộc mới tránh né hắn như ôn thần, nếu thật sự gặp nguy hiểm trong bí cảnh Côn Luân thì e rằng cũng chỉ có ca ca hắn nguyện ý ra tay giúp đỡ."