Phản Diện: Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 131



Lúc này,

Tần Phong đứng trên lầu hai của Kê Phu Khả Thất, nhìn thấy hết một màn ở bên dưới, đồng thời mọi thứ cũng đang diễn ra theo đúng dự liệu của hắn.

Chỉ cần Bách Biến Ma Quân không phải đồng đội heo, thì hôm nay nhất định sẽ là ngày tàn lụi của đóa hoa Phương Thường.

"Lão đại, ngươi thật sự là quá lợi hại!"

Ánh mắt của Thiên Quân, Vạn Mã đều tràn đầy vẻ sùng bái, sự kính ngưỡng đối với Tần Phong phải nói là giống như nước sông cuồn cuộn liên miên bất tuyệt.

Bọn hắn sớm nghe nói qua, Phương Thường là một kẻ tà môn, chỉ trong một tháng ngắn ngủi, y đã diệt mấy toà thành của Âm Nguyệt, thậm chí kinh động đến Lục Đạo Đế Quân, khiến cho ông ta phải phái ra rất nhiều cao thủ để vây giết y.

Nhưng cuối cùng, dù vây bắt chặt chẽ đến đâu, y vẫn thành công trốn thoát, hơn nữa y còn giết rất nhiều người, khiến người đời tôn xưng Phương Thường là Ma Đế.

Nhưng chính nam nhân được xưng là Ma Đế này lại bị lão đại của bọn hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.

“Đợi lát nữa các ngươi đẩy giá lên, nhất định phải để tiền tự tìm đến cửa.”

Tần Phong biết rõ Phương Thường hiện tại là tội phạm truy nã, lại gấp gáp quay về Đại Hạ để tìm cơ hội tiến vào bí cảnh Côn Luân, cho nên y sẽ không dám tùy tiện ra tay ở trong Lạc Hoa thành này.

Chính vì vậy y không thể dùng thủ đoạn cứng rắn để đoạt người mà buộc phải dựa theo quy củ, ngoan ngoãn kêu giá.

"Đứa nhỏ này. . ."

Thiên Quân, Vạn Mã nhìn về phía Phương Thường, trong lòng mặc niệm ba phút cho y.

Lão đại nhà bọn hắn không chỉ nhớ nhung thân thể của y mà còn ghi nhớ bọc linh thạch trong túi của y.

“Lần này ta bỏ ra mười viên linh thạch cực phẩm, cho nên nhất định phải hồi lại vốn!”

Tần Phong nhớ tới mười viên linh thạch cực phẩm kia thì liền cảm thấy một trận đau lòng, chuẩn bị sau khi để Bách Biến Ma Quân nghịch thiên cải mệnh thì lập tức đến quan phủ của Lạc Hoa thành, báo cáo Phương Thường là tội phạm truy nã.

Vớt vát được thêm đồng nào hay đồng ấy!

Thiên Quân, Vạn Mã triệt để sợ ngây người, trong lòng toát ra một chữ "Mẹ kiếp" thật lớn.

Đây không phải là chưa ép Phương Thường đến cực hạn thì tuyệt không dừng tay!

Đồng thời, hai người cũng biểu thị lòng của mình vĩnh viễn thuộc về lão đại, tuyệt đối sẽ không bao giờ cho lão đại một cái cớ đem bán bọn hắn.

"Ta là đang giúp hắn!"

Tần Phong vẻ mặt chính khí giải thích:

"Gian khổ tôi luyện ý chí, nghịch cảnh bồi dưỡng nhân tài."

"Ây. . ."

Thiên Quân, Vạn Mã ngơ ngác mà nhìn Tần Phong, với bộ mặt "ngươi nghĩ ta tin à?".

"Oa, có đạo lý!!”

Ngay lúc tiểu Bạch đang kén ăn thì liền phát hiện ra thứ mà bản thân cần học lại còn rất nhiều.

Không được! !

Tiểu Bạch cầm lấy cà rốt bắt đầu ăn, hôm nay ăn cà rốt, là vì ngày mai có thể thực hiện lý tưởng "thiên tài địa bảo".

Tú bà nở nang cười mỉm tiến vào phòng, báo cáo với Tần Phong: “Vị công tử này, nhóm chúng ta đã sắp xếp thỏa đáng, Đông Phương tiểu thư có thể bắt đầu đấu giá bất cứ lúc nào.”

"Ừm!"

Tần Phong hài lòng gật đầu nói:

"Đợi chút nữa ngươi giới thiệu vị Đông Phương tiểu thư thì nhớ nhấn mạnh là nàng đắc tội với Tam Thánh Tử Tần Phong, cho nên bị Tần Phong tàn sát cả nhà, cuối cùng lưu lạc làm nữ tử phong trần.”

"A!?"

Tú Bà liền cảm giác hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tần Phong.

Nói đùa cái gì!!

Thánh Tử của hoàng triều Âm Nguyệt tương đương với hoàng tử, coi như tiết tháo của vị Tam Thánh Tử này có vấn đề, gần đây còn nghe nói hắn đã bị phế, nhưng nếu cho bà mười cái lá gan thì bà cũng không dám vu khống Thánh Tử.

"Kêu ngươi nói thì cứ nói!”

Thiên Quân sắc mặt lạnh lẽo, móc ra một khối ngọc bội.

Từ sau khi Tần Phong trở thành Tam Thánh Tử, Lục Đạo Đế Quân đã sai người làm ra một lệnh bài chứng minh thân phận, bên trên viết rõ ràng "Tam Thánh Tử Tần Phong".

"Ngươi chính là Thánh Tử Tần Phong, đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ!!"

Tú bà trừng to mắt, chỉ cảm thấy đầu óc ong ong.

Rất nhanh,

Trong đại sảnh của Kê Phu Khả Thất đã kín người hết chỗ.

Đông Phương tiểu thư mặt xám như tro ngồi trên đài, dẫn tới một đám thân sĩ đau lòng không thôi, thề nhất định phải làm cho vị tiên tử này cảm nhận được ấm áp của nhân gian.

"Các vị. . ."

Tú bà có Tần Phong làm chỗ dựa, liền trở nên tự tin hơn, bà ta mỉm cười rồi bước lên đài: “Vị Đông Phương tiểu thư này có xuất thân từ gia đình giàu có, bởi vì không nguyện ý phục thị Tam Thánh Tử Tần Phong, cho nên mới bị Thánh Tử đại nhân đồ cả nhà, hơn nữa càng cố ý ném tiên nữ mỹ nhân vào chốn hoa lâu, muốn để nàng dơ bẩn không chịu nổi, các vị tận dụng thời cơ, qua rồi sẽ không trở lại!"

Vừa dứt lời, toàn trường liền sôi trào.

"Đến từ gia đình giàu có, khó trách đẹp như thế!"

"Đã sớm nghe nói Tam Thánh Tử Tần Phong có thủ đoạn độc ác, nhưng không nghĩ tới lại có thể ra tay với một mỹ nhân như thế.”

“Hắn ngay cả đệ đệ ruột cũng có thể ra tay, thì làm gì quan tâm đến một mỹ nhân!?”

". . ."

Tần Phong ngồi trong phòng riêng trên tầng hai, nghe được bên dưới ồn ào thì lấy ra cuốn sổ nhỏ để ghi lại những người nói xấu mình.

"Ây. . ."

Thiên Quân, Vạn Mã triệt để kinh ngạc đến ngây người tại chỗ, trong lòng không khỏi toát ra một chữ "Mẹ kiếp" thật lớn.

Lấy hiểu biết của bọn họ về Tần Phong thì những cái tên hắn ghi lại tuyệt đối không phải muốn mời người ta ăn cơm, mà là muốn mời cả nhà người ta ăn đám.

Đồng thời, những lời của mọi người trong sảnh chắc chắn cũng làm đả động đến Phương Thường.

Vị Đông Phương tiểu thư này rất giống y, bọn họ vốn là tồn tại cao cao tại thượng không thể khinh nhờn, nhưng chính vì tiện nhân Tần Phong cho nên mới rơi xuống vũng bùn, làm cho ô uế đầy người. Cũng chính nguyên nhân này, y lại càng thêm quyết tâm phải cứu được Đông Phương tiểu thư.

"Đông Phương tiểu thư!"

Phương Thường nhìn Đông Phương tiểu thư với vẻ mặt cá chết như thịt tươi đang diễn phim trên mạng.

Khuôn mặt xám như tro của Đông Phương tiểu thư chỉ có lúc nhìn về phía y thì mới lộ ra một chút thần thái, giống như đang cầu xin y đến cứu mình, chứng minh nàng còn không có từ bỏ, trong lòng còn có chấp niệm với một thứ gì đó.

Tú bà cười tủm tỉm nói:

"Các vị, cạnh tranh bắt đầu, người trả giá cao có thể đưa Đông Phương tiểu thư vào phòng để âu yếm!”