"Tô Dạ, đừng nói với em là anh không biết Kỳ Tư Vũ thích anh, tất cả mọi người trong công ty đều biết, cô ấy đang cố gắng quyến rũ anh, mà anh thì từng chút một sa vào."
"Anh nhìn lại những bài đăng trên WeChat của cô ấy đi, nếu không phải anh cho cô ấy cơ hội, sao cô ấy có thể chia sẻ nhiều như vậy về một cuộc sống hạnh phúc như thế?"
Tôi cảm thấy không thoải mái, bụng đau nhói.
Tôi đưa tay sờ bụng, một cơn hoảng hốt dâng lên trong lòng!
Tôi vội vàng đứng dậy, đẩy Tô Dạ ra và đi ra ngoài.
"Tiểu Tiểu!" Tô Dạ chạy đến, ôm tôi khi tôi chuẩn bị mở cửa.
"Tô Dạ, buông em ra!"
"Không buông!"
Tô Dạ ôm chặt lấy tôi.
Tôi cảm thấy bụng mình ngày càng đau hơn, một luồng khí từ bụng chạy lên ngực, cả người đột nhiên lạnh toát!
Tô Dạ cảm thấy tôi run lên, liền buông tôi ra.
"Em…"
"Chở em đến bệnh viện, Tô Dạ!"
Tôi nắm chặt cánh tay Tô Dạ.
"Em… " có vẻ như tôi nắm quá chặt khiến Tô Dạ rên một tiếng, nhưng anh không để ý đến tôi, mà sắc mặt anh đầy căng thẳng và bất lực.
"Chở em đến bệnh viện! Nhanh lên!"
Tôi hét lên!
Tô Dạ mới hồi phục lại, đôi mắt dần dần trở nên tỉnh táo, rồi anh ôm chặt tôi và chạy ra ngoài.
42
"Chuyện gì vậy? Đây là…?"
Chị Cầm nhìn thấy Tô Dạ ôm tôi chạy ra ngoài.
Tôi tái mét, toàn thân không còn sức lực, dựa vào lòng Tô Dạ.
"Mẹ, đi bệnh viện, nhanh lên!"
Tô Dạ đặt tôi vào ghế sau xe, chị Cầm ngồi vào và đỡ tôi.
Tô Dạ ngồi vào ghế lái nhưng chìa khóa xe cắm vào mấy lần mà không được!
Anh dùng tay trái nắm c.h.ặ.t t.a.y phải, tay run dữ dội.
"Xuống xe!"
Lưu Hồng Vũ kéo Tô Dạ ra khỏi xe, rồi đẩy anh vào bên cạnh tôi.
Anh Vũ lái xe.
Tôi cảm thấy có gì đó chảy xuống chân.
"Chị Cầm!"
Tôi vội vàng nắm tay chị Cầm. Cô ấy nhìn theo ánh mắt tôi và nhìn vào giữa hai chân tôi.
"Tiểu Tiểu, hít thở sâu, thư giãn."
"Làm theo lời tôi nói, nhắm mắt lại, hít thở sâu, từ từ."
Sau khi làm theo nhiều lần, tôi dần cảm thấy dễ chịu hơn.
Khi cơn buồn ngủ ập đến, tôi mới nhận ra Tô Dạ đang khóc.
Sau đó, tôi dần mất đi ý thức.
Khi tôi tỉnh lại lần nữa, tôi thấy mình đang nằm trong phòng bệnh, xung quanh là mọi người.
"Em bé… em bé…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi không thể thốt ra tiếng.
"Em bé không sao đâu, uống chút nước đi."
Giọng của chị Cầm vang lên, tôi gật đầu.
Sau khi uống nước, tôi đưa tay sờ bụng mình.
Lúc này, trái tim tôi mới thả lỏng.
Lúc ở trên xe, có một khoảnh khắc tôi thật sự cảm thấy tuyệt vọng.
Tôi sợ mất đứa trẻ này.
43
Trong suốt thời gian tôi nằm viện, Tô Dạ ngày nào cũng ở bên tôi.
Anh gọi điện cho Cốc Lăng và Tằng Nghị, thông báo với họ rằng anh sẽ bắt đầu nghỉ phép dài hạn.
Anh còn gọi điện đối chất với Kỳ Tư Vũ ngay trước mặt tôi.
Vì Kỳ Tư Vũ đã cứu anh, anh không làm quá khó dễ với cô ấy.
Khi cúp máy, anh liên tục xin lỗi tôi.
Rồi anh xóa hết tất cả các liên lạc của Kỳ Tư Vũ.
Từ giờ, mọi hợp tác giữa công ty và Kỳ Tư Vũ đều do Cốc Lăng phụ trách.
Kể từ khi chị Cầm biết Tô Dạ là bạn trai cũ của tôi, chị ấy ngày nào cũng nhắc nhở anh suốt.
Nửa tháng sau, tôi xuất viện.
Ngày hôm sau, tôi và Tô Dạ đến sở hộ tịch để lấy giấy chứng nhận kết hôn.
Cũng nhân tiện làm giấy phép sinh con cho đứa bé.
Vài tháng sau con trai của chúng tôi - Tô Tiểu An, được sinh ra.
44
Sau này, tôi mới biết.
Hôm tôi đến tìm Tô Dạ, mọi người trong công ty anh đều ấp úng không nói rõ, họ tưởng Tô Dạ định tạo bất ngờ cho tôi.
Chứ không phải như tôi tưởng rằng Tô Dạ có quan hệ với Kỳ Tư Vũ.
Hai năm sau, vào ngày sinh nhật hai tuổi của con trai, chúng tôi tổ chức đám cưới.
Trong đám cưới, khi những người bạn cũ của Tô Dạ bắt đầu buôn chuyện, chúng tôi mới biết.
Kỳ Tư Vũ thực sự là một "nữ hoàng biển" đích thực và mỗi người đàn ông thích cô ấy đều đã từng được cô ấy cứu trong nhiều tình huống khác nhau.
Nghĩ lại mà thấy sợ…
Chồng cũ của cô ấy sau khi biết chuyện này, đã điều tra ra sự thật của những sự việc năm xưa.
Vì mọi người chỉ bị thương nhẹ và đều đã được Kỳ Tư Vũ cứu, nên không ai báo cảnh sát bắt những kẻ đã đánh người.
Sau đó, điều tra ra rằng những người đó đều do Kỳ Tư Vũ sắp xếp và có nhiều người còn là họ hàng của cô ấy.
Chồng cũ của Kỳ Tư Vũ đã kiện cô ấy.
Con cũng được gia đình chồng cũ đón đi.
Công ty cũng bị chồng cũ thu lại.
Nghe nói cô ấy còn ngồi tù vài tháng.
Người phụ nữ này thật sự rất đáng sợ.
Tôi nhìn Tô Dạ, nhướng mày và lắc lắc ly rượu trong tay.
Anh trừng mắt nhìn tôi.
Tôi uống một hơi cạn ly nước lọc trong ly, bế con trai lên rồi đi ra ngoài.
Tô Dạ nhanh chóng nói lời chào tạm biệt với các bạn học, rồi vội vã đuổi theo, đưa tay nhận lấy con trai, ôm chặt tôi.