Nữa Năm Còn Lại

Chương 4



Làm xong thủ tục nghỉ việc ở công ty, cũng vừa đến lúc phải đi đón Nhân Nhân tan học.

Tôi đi thẳng đến nhà trẻ.

Đứng dưới bóng cây bên cạnh cổng trường, cơn đau quen thuộc lại đột ngột trào dâng từ bụng dưới.

Những hạt mồ hôi lấm tấm túa ra trên trán, đau đến mức tôi gần như đứng không vững.

Vội vàng dựa vào thân cây, tôi lấy thuốc giảm đau từ trong túi ra nuốt xuống.

Cơn đau dữ dội khiến thời gian như chậm lại, từng giây từng phút trở nên khó chịu.

Khoảng mười phút sau, thuốc mới bắt đầu phát huy tác dụng.

Đúng lúc ấy, Nhân Nhân cũng từ cổng trường bước ra.

Con gái của tôi, thật sự rất đáng yêu.

Đôi mắt to tròn long lanh như hai hạt nho đen.

Gương mặt nhỏ xinh mềm mại, nhìn thôi đã khiến người ta muốn đưa tay véo nhẹ.

Chỉ là hai búi tóc nhỏ trên đầu hơi lệch đi một chút.

Khóe miệng tôi không kìm được mà cong lên.

Nhân Nhân của tôi, lớn lên nhất định sẽ là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần.

Chỉ tiếc rằng, dáng hình khi con trưởng thành, tôi không thể nào nhìn thấy được.

Nhân Nhân trông thấy tôi, liền vui mừng vẫy tay rối rít.

“Bạn nhỏ Uyển Uyển, con ở đây nè.”

Giọng nói non nớt, kéo dài cuối câu, đáng yêu đến mức khiến tôi tan chảy.

Tôi mỉm cười bước đến, nắm lấy tay con.

“Nhân Nhân, tối nay muốn ăn gì nào? Mẹ dẫn con đi dạo phố ẩm thực nhé.”

Nhân Nhân ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt sáng rỡ.

“Thật ạ? Tối nay con không phải làm mẹ nấu cơm nữa sao?”

Cánh mũi tôi khẽ cay xè.

“Không cần đâu, làm mẹ rất vất vả, chúng ta thay phiên nhau làm có được không?”

Con bé ngoan ngoãn gật đầu, vừa nhảy vừa đi phía trước.

“Vâng ạ, mẹ. Con muốn làm mẹ nhiều hơn, để mẹ đỡ vất vả.”

Tôi nghe mà lòng nóng bừng, khóe mắt lại dâng đầy nước, suýt nữa trào ra.

Ăn xong trở về nhà, tôi hướng dẫn Nhân Nhân tự tắm rửa.

Sau khi tắm xong, thoa kem dưỡng, con bé thơm tho sạch sẽ.

Tôi không kìm được, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mà hôn tới tấp, nhìn mãi cũng chẳng thấy đủ.

Ôm con trong lòng, tôi chỉ vào cuốn sổ đã chuẩn bị sẵn, dùng giọng điệu khoa trương dặn dò từng điều một.

“Trong bếp tuyệt đối, tuyệt đối không được đổ bột mì hay những loại bột khác, nếu không gặp lửa là n/ổ ‘bùm’ một cái đấy.”

“Đồ đông lạnh tuyệt đối không được cho trực tiếp vào chảo dầu nóng, có thể gây cháy n/ổ.”

“…”

“Nhân Nhân à, nếu có người lớn nhờ con giúp đỡ, con tuyệt đối không được đồng ý. Không phải là không nhân hậu, mà con thử nghĩ xem…

Nếu thật sự cần giúp, sao họ lại đi nhờ đến một đứa trẻ nhỏ bé yếu ớt hơn mình?”

Cái đầu nhỏ trong lòng bỗng nghiêng sang cánh tay tôi.

Cúi đầu nhìn, Nhân Nhân đã ngủ say từ lúc nào.

Tôi vừa buồn cười, vừa xót xa, khẽ khàng bế con đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận, ngắm nhìn thật lâu mới tắt đèn, lặng lẽ ra khỏi phòng.

Nhìn cuốn sổ dày đặt trên ghế sofa, tôi không khỏi nhíu chặt mày.

Có quá nhiều điều cần dặn dò.

Thế nhưng, thời gian còn lại cho tôi, lại chẳng còn bao nhiêu nữa.