Giang Hoa vừa nói vừa vớ lấy con cá trong chậu, nhắm thẳng bụng cá bổ xuống một nhát. Dù lực đạo không mạnh, chưa rạch được bụng cá, đệ ấy vẫn không nản lòng, tiếp tục bổ thêm một nhát nữa.
Giang Ngọc Yến đi đến cửa nhà bếp, nhìn Giang Hoa mổ cá, Giang Ngư Miên nấu cơm bên trong, khinh thường bĩu môi. Hai kẻ này đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi, đồ ngốc! Có Liễu thị ở đó, nàng mới không thèm vào nhà bếp đâu, vừa bẩn thỉu lại còn có mùi tanh, khó ngửi vô cùng.
Tuy Giang Hoa rất cẩn thận, nhưng trong lòng Liễu thị vẫn thấp thỏm lo lắng vô cùng.
Đó là con d.a.o thái rau sắc bén lắm đó! Nàng vừa mới nhờ Lý Tiến Tài mài sắc, cắt thịt rất bén. Thật sự sợ Giang Hoa lỡ không cẩn thận mà cắt vào tay mình thì biết làm sao đây?
Giang Hoa tuy run rẩy nhưng vẫn mổ xong một con cá, Giang Ngư Miên không khỏi giơ ngón cái lên, cười khen ngợi, "Tiểu Hoa, đệ thật giỏi!"
Giang Hoa được đại tỷ khen, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, hơi ngượng ngùng cúi đầu.
Giang Ngư Miên lúc này đã cho con cá kia vào nồi, đang thêm nước đun nấu.
Nàng nhận lấy con d.a.o thái rau từ tay Giang Hoa, rồi nhanh nhẹn mổ con cá còn lại, rửa sạch sẽ, cho vào chậu nước chờ ngày mai ăn tiếp.
Bây giờ là đầu đông, trời lạnh, để bên ngoài sẽ không bị hỏng.
"Đại Nha, con lại biết mổ cá nhanh nhẹn thế sao? Cũng là học từ sư phụ của con à?" Liễu thị nhìn động tác thoăn thoắt của Giang Ngư Miên, nghi hoặc hỏi.
Thân thể Giang Ngư Miên cứng đờ, nàng có phải đã hơi đắc ý quá mức rồi không?
Gà Mái Leo Núi
"Phải đó... Sư phụ của con rất thích ăn cá, con thường thấy người mổ cá nên cũng học được." Giang Ngư Miên thuận theo lời Liễu thị để lấp l.i.ế.m lời nói dối này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mùi hương cá cay xè nồng nặc bay khắp nơi, Liễu thị và Giang Hoa háo hức nhìn chằm chằm vào nồi cá đang nấu, nước miếng chảy ròng ròng. Sao lại thơm đến vậy, hoàn toàn không có chút mùi tanh nào, rốt cuộc là chuyện gì thế này?
"Đại Nha, cá con làm sao lại không tanh thế?" Liễu thị cũng thích nấu ăn, vô cùng tò mò Giang Ngư Miên rốt cuộc đã làm cách nào.
Giang Ngư Miên cười với Liễu thị, "Nương, chuyện này đơn giản thôi. Khi mổ cá, phải lấy hết ruột cá bên trong ra, đừng để vỡ mật cá, nếu không sẽ đắng lắm. Sau đó cho hành gừng vào ướp một lát là sẽ giảm mùi tanh."
"Còn phải lấy ra sao?" Liễu thị vừa rồi thấy Giang Hoa m.ổ b.ụ.n.g cá đã rất ngạc nhiên, còn tưởng đệ ấy nghịch ngợm. Trước đây họ làm cá đều chỉ g.i.ế.c chết, rửa sạch rồi nấu luôn, chưa từng mổ bụng, nên rất khó ăn.
"Đương nhiên rồi, những thứ bên trong bụng cá không thể ăn được đâu." Giang Ngư Miên nói rồi tắt lửa, múc món cá cay vào một chiếc chậu sứ, còn cố ý chia ra một bát nhỏ.
"Tiểu Hoa, con mang bát cá này sang nhà Lâm đại nương hàng xóm đi. Nhớ nhắc bà ấy cẩn thận xương cá nhé." Giang Ngư Miên gọi Giang Hoa đưa bát nhỏ qua.
Liễu thị cũng không phản đối, dù sao cũng là hàng xóm láng giềng, nhà mình làm đồ ngon thì biếu chút qua cũng là lẽ thường. Hơn nữa Lâm đại nương cũng rất tốt bụng, hôm qua còn cho Yến Tử mấy bộ quần áo cũ để mặc, là một người tốt.
Giang Ngư Miên bưng món cá cay ra bàn ăn trong chính sảnh.
Liễu thị vén nắp nồi bánh ngô đang hấp bên cạnh, hơi nóng bốc lên, cùng với mùi thơm thoang thoảng của bột mì. Nàng đã cho thêm chút bột mì vào, đây là lần đầu tiên nàng làm theo cách này, không biết có ngon không?
Giang Hoa, Liễu thị và Giang Ngư Miên quây quần ngồi quanh bàn.
Giang Ngọc Yến cũng bê một chiếc ghế đẩu đến, đặt bên tay trái của Liễu thị, khuôn mặt nở nụ cười lấy lòng nhìn Liễu thị, rồi khẽ nén giọng nũng nịu gọi một tiếng.