25.
Đòn vừa rồi dường như đã rút cạn toàn bộ sức lực của Tạ Tịch. Toàn thân hắn bê bết máu, nhắm mắt tựa vào tảng đá xanh, không có chút phản ứng. Tim ta chợt ngừng lại một nhịp, run rẩy áp tai vào lồng n.g.ự.c hắn, lắng nghe nhịp đập.
Cảm nhận được tiếng tim yếu ớt, ta tức tốc đưa hắn đến Dược Y Cốc. Khi Tiết thần y xử lý vết thương cho Tạ Tịch, ta đứng bên cạnh, chăm chú quan sát.
Tiết thần y vừa chữa trị vừa càu nhàu:
"Các ngươi một đám nhóc, suốt ngày đánh đánh g.i.ế.c giết, chẳng biết quý trọng thân thể gì hết! Đợi già rồi khắc có ngày chịu khổ!"
Ta cất giọng hỏi: "Thần y, hắn… bị thương có nặng không?"
Tiết thần y hừ một tiếng: "Nặng muốn chết! Tiểu tử này không chỉ cánh tay phế rồi, ngay cả mạng cũng sắp mất!"
Nghe vậy, lòng ta chợt thắt lại, lòng bàn tay túa ra một tầng mồ hôi lạnh.
"Tỷ tỷ đừng sợ, tổ phụ ta hù dọa tỷ thôi."
Ngoài cửa xuất hiện một tiểu cô nương cỡ tuổi A Dao. Nàng đưa ta một chén nước, liếc nhìn về phía Tạ Tịch, cười nói:
"Ca ca này tuy bị thương hơi nặng nhưng tổ phụ ta y thuật cao minh, không quá mười ngày nửa tháng là có thể khỏi hẳn."
Tiết thần y lập tức quay đầu trừng nàng: "Tiểu nha đầu, muộn thế này không ngủ còn chạy tới xem náo nhiệt cái gì? Thức khuya thì đừng mong cao lớn!"
Tiểu cô nương bĩu môi, xoay người chạy ra ngoài.
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi xử lý xong, Tiết thần y cũng rời đi.
Đêm khuya, trong phòng chỉ còn ta và Tạ Tịch.
Ta bước đến mép giường. Nam nhân nhíu mày, tựa hồ ngủ không an ổn. Ta cúi người, giơ tay vuốt phẳng nếp nhăn nơi mi tâm hắn. Sau đó, ta đặt chiếc cốt tiêu đánh rơi trong thung lũng vào lòng bàn tay hắn.
Vật quan trọng như vậy, vẫn nên giữ kỹ.
Nhìn hắn hồi lâu. Rồi ta xoay người, chuẩn bị rời đi.
Từ ngày hắn xuất chinh, ta đã nghĩ thông suốt.
Ta và hắn, chung quy không phải người cùng đường.
26.
"A Miên, nàng định bỏ ta lại sao?"
Không biết từ khi nào, Tạ Tịch đã tỉnh. Giọng hắn yếu ớt, khẽ khàng truyền vào tai ta.
Bước chân ta khựng lại. Sau lưng vang lên tiếng sột soạt khe khẽ, ngay sau đó, một lực mạnh kéo ta vào lòng. Ta vừa định vùng ra thì Tạ Tịch hít sâu một hơi, hắn thở dốc, hơi thở nóng rực phả lên sau gáy ta.