Ngọt Ngào Phút Ban Đầu

Chương 20



Sau khi xin ngủ chung không thành, đương nhiên Tống Sầm bị đuổi ra ngoài ngay sau đó. Anh còn hết mực cầu xin để nhận được sự thương tình của Chúc Vy nhưng đều không hiệu quả.

Đúng lúc khi anh bị đuổi ra ngoài lại bị ba Tống trong thấy, thế là liền bị ông bế về phòng dạy dỗ một phen. Ông chỉ khát nước tính đi xuống nhà lấy nước uống thế mà lại gặp thằng con trai mình tôm tép ở phòng con gái nhà người ta.

“ Giờ này không ngủ con định đi ăn trộm hay gì? ’’ ông kí đầu Tống Sầm một cái đầy đau điếng.

“ Sao ba không ngủ mà ra đây ’’ Tống Sầm xoa xoa đầu mình, lần nào bị kí cũng đều đau chết đi được.

“ Con đó kiềm chế đi, con gái người ta mới chỉ năm nhất thôi. Khéo anh chị bên kia lại sang đây đánh con một trận, đến lúc đó lại làm mất mặt nhà họ Tống. ’’

Cảnh cáo vài câu thì ba Tống cũng đi xuống nhà lấy nước uống, bỏ lại Tống Sầm ở trong phòng tự suy ngẫm.

Tống Sầm vốn có làm gì sai đâu, chỉ xin ngủ chung giường thôi mà bé nó cũng không cho. Còn nhẫn tâm đuổi anh ra khỏi phòng, thế mà lại gặp ba còn bị dạy dỗ một trận.

Sáng hôm sau đúng 8h Chúc Vy mới thức dậy, do đêm quá không ngủ được cộng thêm Tống Sầm lại qua làm phiền khiến tâm trạng cô hoảng hốt vô cùng đâm ra cô ngủ trễ, sáng nay cũng thức trễ luôn.

Thấy thời gian không còn sớm, Chúc Vy nhanh chóng sửa soạn rồi đi xuống lầu. Lần đầu đến nhà người khác chơi vậy mà lại ngủ đến trưa, cô sợ sẽ bị người ta nói là làm biếng.

“ Con chào bác ạ ’’ Chúc Vy xuống nhà chỉ thấy có mình mẹ Tống còn cha Tống và Tống Sầm thì không có ở đây.

“ Vy Vy thức rồi sao, con đói chưa để bác kêu người làm dọn đồ ăn sáng lên cho con ăn ’’ mẹ Tống trong lòng rất thích Chúc Vy, mỗi lần thấy cô bà cứ như thấy được mùa xuân ấy.

“ Dạ để con tự lấy được rồi ạ ’’

“ Con xin lỗi vì đã thức hơi trễ, do tối hôm qua lạ chỗ nên con có hơi khó ngủ. ’’

Chúc Vy ngồi xuống sofa kế bên cạnh mẹ Tống.

“ Không sao, con cứ ngủ cho thoải mái đi. Nhà cũng có người làm, con không cần phải lo. ’’

Thấy được Chúc Vy lo lắng về việc mình ngủ dậy trễ mà mẹ Tống có chút buồn cười. Đúng là nhỏ tuổi mà đã biết suy nghĩ, nhưng ai đời lại đi trách cứ một đứa trẻ ngoan hiền thế này cơ chứ. Nếu sau này hai người có duyên được làm mẹ chồng nàng dâu bà còn cưng cô không hết nữa là.

“ Phải đi gấp như vậy sao, rốt cuộc là ở trường có chuyện gì? ’’

Thấy con trai và Chúc Vy đều đã đưa đồ lên xe chuẩn bị ra sân bay mà mẹ Tống có chút buồn.

Chúc Vy mới ở chơi được 1 ngày vậy mà lại phải gấp gáp bay về trường rồi.

“ Đội bóng con chuẩn bị đi thi đấu rồi nên phải về luyện tập sớm ’’ Tống Sầm vừa chất đồ lên xe vừa báo cáo với mẹ mình.

“ Con đi học đại học hay là đi chơi bóng vậy hả con? ’’ mẹ anh lại bắt đầu càm ràm, chủ yếu là bà vẫn chưa chơi đủ với Chúc Vy.

“ Thưa hai bác con đi ạ, hai bác giữ gìn sức khỏe nha ’’ Chúc Vy chào tạm biệt ba mẹ của Tống Sầm.

“ Khi nào rảnh nhớ tới chơi nữa nha con ’’ mẹ Tống quyến luyến không rời.

Ba Tống cũng bất lực lắm, khuyên nhủ bà buông tay để hai đứa nhỏ đi không lại trễ chuyến bay nữa.

“ Xem ra mẹ anh rất thích em ’’

Tống Sầm ngồi ở ghế sau cùng Chúc Vy, hôm nay tài xế của ba Tống sẽ đưa hai người đến sân bay.

“ Em cũng rất vui khi mọi người đều thích em ’’

Lúc đầu cô cứ nghĩ những người nhà giàu sẽ khó tiếp xúc nhưng khi gặp gia đình của Tống Sầm thì Chúc Vy đã có suy nghĩ khác, hình như không phải ai cũng như vậy đâu.

“ Sau này làm gì cũng phải nói anh biết có biết chưa, em đến gấp gáp như vậy chưa kịp dẫn em đi chơi thì đã vội về trường rồi. ’’

Tống Sầm đương nhiên cũng rất vui khi Chúc Vy cố tình làm vậy chỉ để tạo bất ngờ cho mình.

“ Em biết rồi, sau này sẽ nói với anh ’’ Chúc Vy có hơi buồn ngủ nên nằm dựa vào người Tống Sầm ngủ một giấc không quá dài.

Từ nhà họ Tống đến sân bay chỉ khoảng chừng 1 tiếng chạy xe.

Đến sân bay thì cả hai nhanh chóng đi mua vé để bay đến Bắc Thành. Từ Giang Thành mà bay đến Bắc Thành chỉ tốn khoảng 2 tiếng đồng hồ, cũng không quá là lâu.

Đây cũng là lần đầu Chúc Vy đi máy bay kể từ khi sinh ra. Cũng may việc bay đi bay lại trong nước không cần hộ chiếu nếu không thì Chúc Vy phải tự đi tàu đến Bắc Thành rồi.

“ Đi theo anh ’’ Tống Sầm nắm tay Chúc Vy dẫn cô đi lên máy bay, anh sợ đông người sẽ lạc mất cô lúc nào không hay.

“ Lát nữa đến nơi anh sẽ đưa em về ký túc xá rồi về nhà dẹp đồ. Em cứ nghĩ ngơi đi để ngày mốt đi học, khi nào tập xong anh sẽ đến tìm em. ’’ hiếm khi Tống Sầm chịu xa Chúc Vy lâu như vậy.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, anh không thể nào đi tập bóng mà cứ dắt cô theo, anh sợ cô sẽ mệt. Với lại anh sợ mấy người trong đội sẽ ngắm ngía cô, anh không thích điều đó.

“ Vâng ạ ’’ Chúc Vy vui vẻ gật đầu đồng ý, vốn dĩ cô cũng không hay bám người khác, cô luôn tôn trọng cuộc sống riêng của anh mà.

Yêu nhau thì sự tin tưởng là quan trọng nhất. Cô biết ở trường Tống Sầm được rất nhiều người hâm mộ, nhưng cô tin anh sẽ không làm chuyện gì có lỗi với cô.

“ Em có buồn ngủ thì ngủ một lát đi, tới nơi anh gọi ’’ Tống Sầm đắp chăn cho cô, là loại chuyên dùng trên máy bay mà nhân viên mới phát cho mỗi hành khách.

Nhiệt độ trên máy bay khá lạnh so với nhiệt độ dưới mặt đất, lần đầu tiên Chúc Vy đi anh sợ cô sẽ không quen.

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***