Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 2



Ngay khi Tùy Thất vắt óc nghĩ ra cách đối phó, cư dân mạng tinh tế đang xem livestream, đã bắt đầu sôi nổi thảo luận về cảnh tượng này.



【Đáng đời! Cô ta quá độc ác, không ngờ lại định đẩy chị gái kia xuống phi thuyền.】



【Cô gái này là ai vậy, ông đây muốn lần theo đường dây mạng chửi cô ta một chặp!】



【Tùy Thất, sinh viên năm ba của học viện Mobius, là nhân vật nổi tiếng ác độc, yêu đơn phương hot boy Lâm Phong, xúi giục người khác bắt nạt bạn gái Lục Nhung của anh ấy, theo dõi, xâm phạm quyền riêng tư của người khác, không từ thủ đoạn nào.】



【Danh tiếng của cô ta thối hoắc, học sinh các trường khác chửi xong đều nói: học cùng trường với Tùy Thất, có thể là người tốt được sao.】



【Mẹ nó, đám bắt nạt chó má đáng chết, trò chơi này mà có cô ta tôi sẽ không xem nữa.】



【Đúng vậy, tôi muốn tag công ty chủ quản vào yêu cầu cô ta rút khỏi cuộc thi.】



【Rút lui cái gì, nên thả loại người này đến tinh cầu hoang dã để chịu khổ mới đúng.】



【+1, nhưng loại đại tiểu thư giống như cô ta, hẳn là sống không quá một ngày, ngồi chờ cô ta khóc lóc xin rút lui.】



【Đồng ý, nếu cô ta có thể sống đến thời gian vượt ải, mị trồng cây chuối ăn phân.】



【Người bên trên, tôi chụp màn hình làm chứng rồi đấy.】



【Không cần thiết đâu, tin đồn thật giả lẫn lộn, cái người tên Tùy Thất kia cũng chưa chắc đã xấu như vậy.】



【Vậy chúc đằng ấy gặp được bạn học như Tùy Thất nha.】



【Như trên.】



【Như trên.】



……



Hoàn toàn không biết mình đang bị cư dân mạng tinh tế kêu gọi tẩy chay, sau khi dùng hết sức giãy giụa một phen, cuối cùng Tùy Thất cũng thành công thả ra, một cú rắm.

Cô ra sức duỗi thẳng cánh tay chống người lên, hơi xoay người, đảm bảo m.ô.n.g mình nhắm thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của Lâm Phong, "Phẹt ——" một tiếng, xả một tràng rắm vang dội sảng khoái.



Xin lỗi nhé, hot boy Lâm, đây là đòn tấn công hiệu quả nhất mà tôi có thể nghĩ ra được.



Lâm Phong chỉ cảm thấy tóc mái trước trán bị thổi bay trong nháy mắt, ngay sau đó một luồng khí nóng ập vào mặt, anh buông tay ra theo bản năng, loạng choạng lùi lại nửa bước.



Lục Nhung và anh em Giang gia: ╭(°A°`)╮



Cuối cùng cũng được giải thoát, Tùy Thất thở phào nhẹ nhõm, cô dùng tay chống đất, chậm rãi hạ người xuống, mệt mỏi nhắm đôi mắt đau nhức lại.



Lâm Phong xuất thân ưu tú, từ khi sinh ra, chưa từng bị ai đối xử thô tục như vậy.

Ai yêu thích mình thì ghé qua nhà Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333



Bàn tay run rẩy của anh ta đặt lên phía trên mái tóc bị xì hơi làm cho dựng đứng, muốn chạm vào lại không dám chạm vào, khó có thể tin được hỏi: "Vừa nãy, đó là r-rắm sao?"



Lục Nhung lắc đầu như trống bỏi: "Rắm gì chứ, bọn mình không thấy gì hết cả, chỉ là một cơn gió thổi qua thôi."



Cô ấy dùng khuỷu tay huých mạnh vào anh em Giang gia đang ngây người.



Hai người đồng thanh nói: "Đúng vậy, tuyệt đối không phải rắm."



Tuy nhiên, Lâm Phong lại không hề được an ủi, anh ta vừa xấu hổ vừa tức giận, mặt mày đỏ bừng nổi giận mắng Tùy Thất: "Tùy Thất, cô đúng là đồ vô liêm sỉ!"



Tùy Thất mở to mắt, rụt rè gật đầu: "Cảm ơn đã khen ngợi."



"Ai mẹ nó khen cô hả!" Lâm Phong tức đến mức văng tục.



Gân xanh trên trán anh ta nổi lên, các khớp ngón tay kêu răng rắc: "Không ngờ lại dám xì hơi vào mặt tôi, cô c.h.ế.t chắc rồi."



"Bình tĩnh." Tùy Thất chậm rãi ngồi dậy.



"Đó không phải rắm." Cô giơ ngón trỏ tay phải lên, lắc lư trái phải: "Không có mùi rắm mà, chỉ là không khí có ấm hơn một chút thôi."



Lâm Phong cười gằn: "Vậy cô qua đây, để tôi cũng xì vài luồng 'khí' vào mặt cô xem thế nào."



Tùy Thất không chút do dự nói: "Tôi từ chối."



Lâm Phong đang định mắng chửi, lại thấy Tùy Thất đứng dậy lùi về sau, nhíu mày nhìn anh ta: "Không ngờ trên răng anh lại dính rau."



Hai tay làm động tác trái tim tan vỡ, Tuỳ Thất lịch sự mỉm cười: "Xin lỗi, hết hứng rồi."



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

...



"Cô, cô, cô..." Mặt Lâm Phong xanh mét, nhưng một lúc lâu sau vẫn chẳng thốt nên lời.



Giang Ninh bên cạnh anh ta thấy vậy không đành lòng, bước lên nói: "Răng dính rau thì có làm sao chứ, cả tinh tế có chưa đến 1% số người đủ khả năng ăn rau tươi, người nghèo hoàn toàn... Ưm!"



Cô ta còn chưa nói xong, Lục Nhung đã kịp thời ngăn cản: "A Ninh, đây là phát sóng trực tiếp!"



Giang Ninh cũng nhận ra bản thân lỡ lời, hoảng hốt bịt miệng lại.



"Ồ, vậy thì cha mẹ của các người trâu bò thật đấy."



"Còn anh." Tùy Thất đánh giá Lâm Phong từ trên xuống dưới một lượt, lắc đầu: "Tầm thường."



Giang Ninh lắp bắp chữa cháy theo lời của Tùy Thất: "Đ-đúng vậy, chúng tôi thực sự rất bình thường, vô cùng bình thường thôi, giống như tất cả mọi người."



Nhưng muộn rồi, cư dân mạng tinh tế nháo nhào bắt đầu mỉa mai:



【Bà chính là 99% những người không đủ khả năng ăn rau tươi kia đây, ha ha ha.】

【Chị gái xì hơi chạm đến trái tim của mị rồi, nhấn theo dõi ủng hộ một cái.】



【Chị gái xì hơi ý chỉ cái người tên Tùy Thất độc ác kia sao?】



【Ừa, mị thấy chị ấy đánh rắm tự cứu mình, thông minh vãi chưởng, chị ấy xứng đáng với danh hiệu này.】



【Làm sao biệt danh này lại thuận miệng đến lạ nhỉ?】



【Là một phần của 99%, tôi cũng nhấn theo dõi một cái.】



【99% âm thầm vỡ trận khi phải uống dung dịch dinh dưỡng vị cống rãnh.】



【Xem bọn họ chán quá, tui đi xem Liên Quyết đây, đẹp trai đến mức chân tui nhũn ra rồi.】



【Liên Quyết là ai?】



【Cậu cắt mạng bao lâu rồi thế? Đến Liên Thần mà cũng không biết ư, anh ấy là quán quân mùa trước, tóc bạc mắt xanh, thực lực và vẻ đẹp đều có, đầu tư không lỗ!】



【Vậy tôi cũng phải đi xem mới được.】



【Đằng trước đợi tôi với.】



……



Lâm Phong tức đến mức giọng cũng lạc đi: "Tôi tầm thường? Tôi tầm thường như vậy, cô có giỏi thì đừng mặt dày bám theo tôi nữa."



"Được thôi." Tùy Thất lập tức đáp lời: "Sau này tôi tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh nữa, gặp mặt sẽ xem như người lạ."



Lâm Phong nghiến răng nghiến lợi: "Tốt nhất là cô nói được làm được đấy."



Tuỳ Thất cười đáp: "Cái này không cần anh bận tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với những gì mình nói."



Nói xong, cô lập tức hủy chế độ tạo nhóm với Lâm Phong trên quang não.



Lâm Phong khẽ hừ một tiếng: "Những người được hệ thống sắp xếp ngẫu nhiên đều là những người không được người khác cần, tạo nhóm với bọn họ, chỉ có con đường chết."



Ba năm trước, 【Mạt thế: Chiến tranh sinh tồn trên tinh cầu hoang dã】 bất ngờ xuất hiện, cư dân mạng toàn tinh tế đổ xô đến đăng ký, số người đăng ký lên đến 260 triệu, nhưng do giới hạn về kỹ thuật, cuối cùng chỉ chọn ra 20 triệu người tham gia trò chơi.



Thời điểm đó trò chơi này không có bất kỳ quy tắc nào, chỉ có một tôn chỉ duy nhất —— Sinh tồn là trên hết.



Phía chủ quản nghĩ: Đã dám đến, chắc chắn không sợ chết.



Người chơi cho rằng: Đã dám mở, chắc chắn sẽ bao sống.



Kết quả dẫn đến gần ba mươi ngàn người chơi c.h.ế.t ngoài ý muốn, trò chơi cũng bị cưỡng chế ngừng phát sóng sau khi kết thúc trường đấu thứ ba, bị ra lệnh chỉnh sửa.



Mà lần này công ty trò chơi trên cơ sở tôn chỉ vốn có, thêm và chỉ thêm một quy tắc: Cấm g.i.ế.c hại người chơi khác.



Số lượng người chơi mùa thứ hai tăng lên 50 triệu, trước khi tiến vào phi thuyền tinh tế, tất cả đều ký vào thỏa thuận miễn trừ trách nhiệm, tự chịu trách nhiệm sống chết.



Sau khi trò chơi bắt đầu, mặc dù có hàng chục tàu y tế luôn túc trực trên không trung tinh cầu hoang dã, nhưng tai nạn vĩnh viễn khó lường.

 

 

 


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com