Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 196



Tùy Thất không quá rõ tình hình của các vật thí nghiệm, bèn hỏi: "Những vật thí nghiệm đó, đến căn cứ thí nghiệm bằng cách nào vậy?"

 

Hàn Yên nói: "Phần lớn đều được chuyển từ các cơ sở y tế Thiên Khung đến."

 

Cô bé uyển chuyển nói, nhưng Tùy Thất nghe xong vẫn nhíu chặt mày.

 

Cách dùng từ "chuyển" này quá vô hại.

 

Tùy Thất không cho rằng những người bị lây nhiễm kia tự nguyện trở thành vật thí nghiệm.

 

Nghiên cứu virus nấm đen không thể thiếu một lượng lớn mẫu vật người bị lây nhiễm.

 

Nhưng các vật thí nghiệm thời mạt thế lại hoàn toàn không được bảo vệ đúng cách.

 

Một con robot trợ lý nhỏ bé cũng có thể khiến họ lặng lẽ ra đi.

 

Có thể tưởng tượng được, tình cảnh của những vật thí nghiệm này tệ đến mức nào.

 

Tả Thần ngồi dậy từ trên ghế sô pha: "Vậy thì phải chia làm ba hướng, chúng ta có nên phân công lại nhân sự không?"

 

Phòng thí nghiệm và phòng quan sát ở tầng hầm thứ tám.

 

Phòng khách quý của sàn đấu Cuồng Chiến Trong Lồng Xác ở tầng hầm thứ năm.

 

Phòng kín ở tầng hầm thứ sáu.

 

Mấy người vây lại bàn bạc một lúc, cuối cùng phân công nhân sự như sau:

 

Tùy Thất và Muội Bảo: Tầng hầm thứ tám.

 

Hàn Yên và Lục Nhung: Tầng hầm thứ năm.

 

Tả Thần và Phong Linh: Tầng hầm thứ sáu.

 

Sáu người phân công xong nhiệm vụ của mình, bắt đầu công tác chuẩn bị.

 

Hàn Yên dứt khoát thay một cục pin mới cho Tả Thần.

 

Cầm dụng cụ ngồi giữa đống linh kiện, cô bé bắt đầu chế tạo bộ khuếch tán bụi, Lục Nhung và Phong Linh phụ giúp cô bé.

 

Tùy Thất vào hậu trường căn cứ số 9, xem xét các camera giám sát, nhanh chóng lên kế hoạch cho tuyến đường rút lui an toàn nhất.

 

Tả Thần tết cho Muội Bảo một b.í.m tóc bồng bềnh gọn gàng xong, cả hai một trái một phải dựa vào người Tùy Thất, cùng lên kế hoạch tuyến đường.

 

8 giờ 30 phút, khách sạn mang bữa sáng thịnh soạn đến.

 

Năm cô gái vây quanh bàn, ăn uống thỏa thích.

 

Robot Tả Thần lặng lẽ quay mặt vào sô pha, mặc niệm: "Tôi là robot, tôi là robot, không thể ăn thức ăn của con người."

 

Ăn sáng xong, Tùy Thất vừa lau miệng, máy liên lạc của Raion đã vang lên.

 

Là cuộc gọi của Ngô Nghị Phong, Tùy Thất bắt máy.

 

"Quan y, cuộc họp báo cáo công tác nửa năm của căn cứ số 9 sẽ bắt đầu đúng mười giờ tại phòng họp, mong ngài đến dự."

 

Tùy Thất vừa nghe thấy hai chữ "họp hành" đã nhíu chặt mày.

 

Ký ức đau khổ khi bị những cuộc họp dài lê thê vô vị hành hạ hồi còn làm đầu bếp trong nhà hàng cao cấp lại ùa về.

 

Cô quyết định làm một việc tốt, tặng cho Tiểu Ngô và cấp dưới của anh ta một chút phúc lợi nho nhỏ.

 



 

Tùy Thất dứt khoát đáp lại Tiểu Ngô hai chữ: "Hủy họp."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngô Nghị Phong ở đầu dây bên kia: "… Thật sao?"

 

Dù anh ta đã cực kỳ kiềm chế, nhưng Tùy Thất vẫn nghe ra một tia phấn khích trong giọng nói của anh ta.

 

Cô không làm Tiểu Ngô  thất vọng: "Ừm, không muốn họp nữa."

 

"Vậy thì tiếc quá, ngài cứ nghỉ ngơi cho khỏe, tôi không làm phiền nữa."

 

Anh ta nói liền một mạch, sau đó lập tức cúp máy, sợ rằng vị quan y có tính tình thất thường này sẽ đổi ý.

 

Tùy Thất trở lại phòng khách, tiếp tục xem camera giám sát.

 

Nửa tiếng sau, cô đã lên kế hoạch xong xuôi cho toàn bộ tuyến đường rút lui của ba đội.

 

Cô cất máy liên lạc, dẫn theo Tả Thần và Muội Bảo cùng gia nhập đội chế tạo bộ khuếch tán bụi, hoàn toàn nghe theo chỉ huy của đại lão Hàn.

 

Kỹ thuật của Hàn Yên chuyên nghiệp, tư duy lại rõ ràng.

 

Bốn người một robot được cô bé sắp xếp rõ ràng, mỗi người mỗi việc, hoàn toàn không xảy ra tình trạng luống cuống tay chân.

 

Ba giờ chiều, bộ khuếch tán bụi đầu tiên đã được chế tạo xong.

 

Do phòng suite cách âm rất tốt, hơn nữa việc kích nổ bụi lại cần không gian kín.

 

Sau khi bàn bạc, đám người quyết định tiến hành thử nghiệm khuếch tán bụi đều, thử nồng độ bụi và thử đ.á.n.h lửa trong tủ quần áo nhỏ ở phòng ngủ của Tùy Thất.

 

Lần thử nghiệm đầu tiên không tạo thành mây bụi, thất bại.

 

Sau khi được Hàn Yên điều chỉnh, đã thành công tạo ra đám mây bụi, nhưng năng lượng của thiết bị đ.á.n.h lửa quá thấp, lại thất bại lần nữa.

 

Sau khi Hàn Yên điều chỉnh lại, cuối cùng cũng kích nổ thành công.

 

Một tiếng "ầm" nặng nề vang lên.

 

Cửa tủ quần áo bị nổ tung, đập mạnh vào vách tường.

 

Khu vực xung quanh điểm nổ cháy đen một mảng, giá phơi đồ và ngăn kéo phía trên cũng bị chấn động làm cho lỏng ra.

 

Sau khi nghe thấy tiếng nổ mạnh, sáu người Tùy Thất ăn ý đồng loạt đứng dậy, lao đến trước tủ quần áo.

 

"Thành công rồi!"

 

Mấy người phấn khích đập tay, vô cùng hăng hái bắt tay vào chế tạo bộ khuếch tán bụi thứ hai.

 

Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, tốc độ lần thứ hai nhanh hơn rất nhiều.

 

Chỉ mất ba tiếng đã hoàn thành.

 

Công tác chuẩn bị đã sẵn sàng, Tùy Thất quyết định dẫn các bạn nhỏ đi làm quen với tuyến đường rút lui.

 

Sau khi ăn tối xong, dưới sự dẫn dắt của Tùy Thất, cả nhóm nghênh ngang đi ra khỏi phòng suite sang trọng, quang minh chính đại bắt đầu dò đường.

 

Bọn họ đi thang máy thẳng xuống tầng hầm thứ tám.

 

Đi qua phòng thí nghiệm và phòng quan sát, tìm thấy lối vào cầu thang bộ.

 

Tùy Thất đứng trước cửa chống cháy ở lối vào, bấm vào giao diện "Quản lý cửa điện tử" ở hậu trường.

 

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333

Tìm thấy dòng chữ "Tầng hầm thứ tám", cô bấm mở.

 

"Cạch."

 

Tất cả các cửa điện tử ăn khớp đồng loạt mở ra.

 

"Ừm~" Tùy Thất hài lòng ừm một tiếng.