Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 152



Dù không hiểu, cô vẫn lấy gậy chống từ Kho Hàng Tùy Thân ra, ném về phía anh.

 

Liên Quyết giơ tay bắt lấy, ngón tay gõ nhẹ hai cái lên cán cầm của gậy chống.

 

Trong giây lát, cây gậy chống vốn dài một mét dài ra đến mười mét, các ống kim loại lồng vào nhau duỗi ra từng đoạn, đầu gậy bật ra lưỡi d.a.o sắc bén, đ.â.m thẳng vào những chiếc xúc tu bạch tuộc đang múa may loạn xạ, phát ra tiếng xuyên thủng trầm đục.

 

Liên Quyết khẽ xoay cổ tay, vặn cán gậy chống, dòng điện màu xanh lam men theo thân gậy chui vào cơ thể người chơi dị hóa dạng bạch tuộc.

 

Những xúc tu to lớn bắt đầu co giật điên cuồng, cuối cùng dần cứng đờ, vô lực buông thõng.

 

Tùy Thất không thể không kinh ngạc.

 

Cây gậy chống trông tầm thường này lại thâm tàng bất lộ đến vậy sao?

 

Vậy ra, đây mới là lý do thật sự trước đây Liên Quyết hỏi xin cô gậy chống?

 

Liên Quyết bơi đến bên cạnh Tùy Thất: "Chỗ này giao cho tôi, cô lên trước đi."

 

"Được, tôi đưa người lên rồi sẽ đến giúp anh." Tùy Thất không do dự, móng vuốt hai bên nắm chặt lồng sắt, xoay người bơi về phía mặt biển.

 

Người chơi dị hóa dạng cá chình răng độc và người chơi dị hóa dạng nhím biển tiến lên ngăn cản, lập tức bị Liên Quyết vung gậy chống chặn lại: "Để tôi đấu với các người."

 

Thẩm Úc đang nhìn chằm chằm mặt biển, nhanh chóng thấy bóng dáng Tùy Thất ra sức bơi.

 

Cậu ta bay sát xuống mặt nước, hai tay với xuống nước, nhận lấy lồng sắt từ tay cô, sau đó bay vào bờ.

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333

 

"Chị Tùy!" Tả Thần và Muội Bảo vui mừng reo lên.

 

"Leia! Hành Phong!" Lâm Hành Trạch nghẹn ngào ôm lấy lồng sắt.

 

"Cậu Thẩm, tiêm thuốc trị liệu và thuốc tối ưu hóa gen cho Leia và Hành Phong, tôi đi giúp Liên Quyết."

 

Tùy Thất nói xong vội vàng xoay người, lại lặn xuống biển.

 

Thân pháp của Liên Quyết không thể thi triển hết dưới nước, gậy chống điện trong tay lại không thể phóng điện ở cự ly gần, như thế sẽ vô tình làm bản thân bị thương.

 

Anh cũng không có vảy cứng để bảo vệ cơ thể, cánh tay và lưng nhanh chóng bị mớ gai đen cứng của nhím biển găm đầy.

 

Chân cũng bị hàng răng nhọn của cá chình răng độc cắn mấy nhát.

 

Lúc Tùy Thất đến nơi, người chơi dị hóa dạng cá chình răng độc đang định cắn vào cổ Liên Quyết.

 

Cô tiến lên, lập tức dùng đuôi cá quật một phát thật mạnh vào đối phương.

 

Những chiếc vảy sắc bén ở đuôi như lưỡi d.a.o lướt qua thân trên trần trụi của gã ta, da thịt lập tức lật tung, lờ mờ còn có thể thấy được phần xương trắng bệch.

 

Lực đạo mạnh mẽ làm gã ta chấn động đến mức mất ý thức, cứ thế không hề hay biết chìm xuống đáy biển.

 

Lần này không có lồng sắt, Tùy Thất bung hết hỏa lực.

 

Dưới móng vuốt sắc bén của cô, gai nhọn của nhím biển mềm như đậu phụ.

 

Hai cánh tay vừa vung lên đã cạo trọc người chơi dị hóa dạng nhím biển mọc đầy gai nhọn kia.

 

Gọn gàng dứt khoát đánh lui kẻ địch, Tùy Thất lập tức kéo Liên Quyết bơi về phía mặt nước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng vừa bơi lên được một mét, cô thình lình cảm nhận được một lực hút cực lớn truyền đến từ bên dưới, kéo cả hai về phía vùng biển sâu.

 

Cúi đầu nhìn rõ xoáy nước khổng lồ đang di chuyển nhanh chóng dưới đáy biển, sắc mặt Tùy Thất lập tức tái nhợt.

 

Dòng chảy ngầm dưới đáy biển!

 

Cô ra sức quẫy đuôi cá, nhưng khó mà bơi được dù chỉ một phân.

 

Đối mặt với sự tấn công của biển cả, hai người hoàn toàn không có sức phản kháng, như hai miếng giẻ rách bị dòng nước hung bạo nuốt chửng.

 

Bọn họ bị dòng chảy ngầm cuốn đi, quay cuồng va chạm mất kiểm soát, sợi tơ trên cổ tay hết kéo dài lại co lại liên tục.

 

Không biết qua bao lâu, cuối cùng dòng chảy ngầm dưới đáy biển cũng lắng xuống, biển cả "phụt" một tiếng, nhổ Tùy Thất và Liên Quyết ra ngoài.

 

Hai người nhắm nghiền mắt, hôn mê bên bờ biển không rõ tên.

 



 

Sau khi Tùy Thất lặn xuống nước lần nữa, Lâm Hành Trạch mở lồng sắt, bế Leia đang thở yếu ớt và Lâm Hành Phong đang ngủ ra.

 

Có lẽ vì ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Leia vừa được Lâm Hành Trạch bế lên, tức khắc chìm vào hôn mê.

 

Thẩm Úc lấy kim tiêm ra, tiêm cho hai người xong.

 

Lâm Hành Trạch và Lâm Hành Xuyên đưa Leia và Lâm Hành Phong về nhà, Lâm Hành Tuyết ở lại, chờ Tùy Thất và Liên Quyết cùng đám người còn lại.

 

Chờ rất lâu vẫn không thấy bóng dáng hai người nọ, cả đám chỉ chờ được xoáy nước trên mặt biển.

 

Lâm Hành Tuyết nhận ra thứ đó là dòng chảy ngầm dưới đáy biển.

 

Bốn người lập tức bắt đầu tìm kiếm.

 

Thẩm Úc mở quang não trước tiên, nhìn giá trị sinh mệnh của Tùy Thất: 127 (hôn mê).

 

Sau khi xác định chỉ số không giảm nữa, cậu ta vỗ cánh, từ trên không nhìn xuống, tìm kiếm bóng dáng hai người Tùy Thất.

 

Tả Thần gửi tin nhắn báo Liên Quyết và Tùy Thất cùng lúc mất tích cho Bùi Dực.

 

Không có thời gian chờ đối phương trả lời, anh ta tắt quang não, bắt đầu tìm người.

 

Nước biển cọ rửa những viên sỏi trên bờ cát, đuôi cá màu tím đậm không ngừng bị bọt sóng phủ lên.

 

"Ừm… khụ, khụ khụ khụ."

 

Tùy Thất ho sặc sụa tỉnh lại, lau vệt nước bên khóe miệng, thở hổn hển nhìn ra bốn phía.

 

Bọn họ bị dạt vào một bãi bồi xa lạ.

 

Liên Quyết ngã cách cô không xa, trên người phủ đầy những vùng bầm tím và vết thương do va đập vào đá ngầm.

 

Đuôi cá không đi được, cô phải hóa thành hình người trước.

 

May mà trong Kho Hàng Tùy Thân có đủ vật tư, Tùy Thất tìm một chiếc khăn lông, lau khô vệt nước trên người.

 

Cô ngẩng đầu, chắp tay trước n.g.ự.c nói: "Không biết ống kính livestream ở đâu, tôi mặc quần áo đây, đừng quay đoạn này."