"Đừng tố cáo!" Hướng Minh lên tiếng cầu xin tha thứ: "Các người thả tôi ra trước đi."
Chỉ cần thoát khỏi nhóm chat trước khi bị tố cáo, tiêu hủy plugin vi phạm trên quang não, thì sẽ không bị tra ra.
Đây là cách duy nhất có thể thoát thân lúc này.
Hắn ta muốn sống sót đến lúc vượt ải, lấy được tiền thưởng mười triệu tinh tế tệ, không thể dừng lại ở đây.
"Chỉ cần các người thả tôi rời khỏi đây, không để tôi bị loại, tôi sẽ cho các người biết vị trí giam giữ cụ thể của mỹ nhân ngư và đứa bé kia."
Hướng Minh căng thẳng nhìn Tùy Thất, sợ cô không đồng ý.
Không ngờ Tùy Thất lại lập tức gật đầu đồng ý: "Được thôi, tôi đồng ý với anh."
Cô đồng ý quá nhanh, nhất thời Hướng Minh hơi sửng sốt: "Cô thật sự đồng ý với tôi sao?"
"Đúng vậy."
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Hướng Minh nghi ngờ có bẫy, xác nhận lại lần nữa: "Không chỉ có cô, các thành viên khác của đội Trốn Khỏi, mà còn cả bốn người của đội Săn Lùng Hoang Dã, không ai được ngăn tôi rời đi."
Sau lưng Hướng Minh, ba anh em nhà họ Lâm đã lặng lẽ đi dọc theo cầu thang xuống sảnh trước.
Ánh mắt Tùy Thất khẽ động, cô nhìn Hướng Minh, vẻ mặt nghiêm túc: "Được, chúng tôi đồng ý với anh."
Hướng Minh dang rộng cánh, cẩn thận bay đến bên cạnh cửa.
Đẩy cổng chính ra, hắn ta không hề quay đầu lại, nói: "Bên bờ biển có một tảng đá trông vô cùng giống mỹ nhân ngư, các người xuống biển ngay từ đó, lặn xuống năm mươi mét, tìm cái lồng sắt chìm dưới đáy biển là có thể tìm thấy bọn họ."
Hắn ta dùng tốc độ cực nhanh nói xong, sau đó lập tức bay ra khỏi cửa.
Cùng lao ra với hắn ta còn có ba anh em nhà họ Lâm đã hóa thành hình thú.
Lâm Hành Tuyết nhanh chóng quấn lấy cánh của hắn ta, Lâm Hành Trạch và Lâm Hành Xuyên hóa thành sói xám có hình thể tương tự nhau, vung móng vuốt sắc bén lao tới.
Bên ngoài rất nhanh đã vang lên tiếng kêu thảm thiết của Hướng Minh.
Tùy Thất cao giọng hét lên: "Hành Tuyết, đánh mạnh thêm chút nữa!"
"Bỉ ổi!" Một người chơi dị hóa dạng diều hâu có mái tóc như bị chó gặm tức giận mắng.
Tùy Thất xua tay: "Cũng không đến mức đó mà, người này cùng lắm chỉ hơi ngốc, không đủ cẩn thận thôi."
"Người tao chửi là mày đấy!"
Cô mỉm cười: "Vậy thì cách dùng từ của anh không chính xác lắm, cái này gọi là thông minh."
Người chơi dị hóa dạng diều hâu bị chặn họng đến mức mặt mày tái mét.
Tùy Thất đáp trả xong, hai tay chống nạnh, dồn khí vào đan điền, ngẩng đầu định hét lớn tố cáo.
Đúng lúc này, cổ tay bên phía gần Liên Quyết lại đột nhiên bị một thứ xù lông phất nhẹ một cái.
Lời nói nghẹn lại trong cổ họng, cô cúi đầu, nhìn thấy phần chóp đuôi màu trắng vừa mới thu lại.
Liên Quyết dùng cái đuôi đáng yêu này đánh cô sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tùy Thất nghi ngờ ngẩng mắt lên, vừa vặn đối diện với đôi mắt màu xanh xám của anh: "Người tố cáo sẽ bị hạn chế hành động cùng với người bị tố cáo."
Anh chậm rãi nói ra lý do của mình: "Cô là người chơi dị hóa dạng thủy sinh duy nhất trong số chúng ta, chỉ cô mới có thể lặn xuống năm mươi mét dưới nước để cứu người."
Có lý lắm.
Tùy Thất vô cùng dễ dàng đã bị thuyết phục.
Liên Quyết nhìn sang Bùi Dực.
Bùi Dực tinh ý hắng giọng, dùng giọng nói với âm lượng cao nhất của mình hét lớn: "Ban tổ chức, tôi muốn tố cáo 336 người chơi bao gồm Ngụy Tu Văn, vi phạm quy định tìm lấy video livestream, gây rối loạn trò chơi!"
Giọng nói cực kỳ có sức xuyên thấu.
Tân Dặc và Trần Tự đứng bên cạnh cậu ta cũng bị dọa cho giật nảy mình.
Ban tổ chức phản ứng rất nhanh, Bùi Dực và mấy người chơi dị hóa bao gồm Ngụy Tu Văn nhanh chóng bị một vùng hạn chế ánh tỏa ra sáng xanh bao phủ.
【Nhận được tố cáo về việc 336 người chơi bao gồm Ngụy Tu Văn vi phạm quy định tìm lấy video livestream.】
Sau khi đọc xong quy tắc tố cáo theo thông lệ và xác nhận tố cáo, quá trình điều tra bắt đầu.
【Chấp nhận tố cáo, hiện tại bắt đầu tiến hành điều tra, do số lượng người chơi bị tố cáo quá nhiều, dự kiến sẽ mất 60 phút.】
【Trước khi điều tra hoàn tất, người tố cáo và người bị tố cáo không thể rời khỏi vùng hạn chế tỏa ra ánh sáng xanh.】
Tân Dặc đưa mắt nhìn Bùi Dực đứng trong vùng hạn chế ánh sáng xanh, chủ động yêu cầu ở lại: "Anh Liên, tôi ở lại nhé."
"Bùi Dực ngốc quá, tôi sợ sau khi vùng hạn chế được giải trừ, chúng ta không kịp quay về, tên này sẽ bị người khác đánh lén."
Liên Quyết: Chuyện này quả thật rất đáng lo ngại.
Trần Tự cũng nói theo: "Vậy tôi cũng ở lại."
Liên Quyết rất dứt khoát đồng ý, có Trần Tự ở đây, anh càng yên tâm hơn.
Bùi Dực cảm động đến mức giọng cũng lạc đi: “Chị Tân ~ Anh Tự ~ Yêu hai người nhất.”
Liên Quyết, bốn thành viên của đội Trốn Khỏi và ba anh em nhà họ Lâm đi cứu Leia và Lâm Hành Phong.
Lúc ra khỏi cửa, trời đã hơi sáng.
Đám người Tùy Thất đi theo anh em nhà họ Lâm, nhanh chóng di chuyển về phía bờ biển.
Bọn họ thường xuyên đánh bắt cá bên bờ biển, rất quen thuộc địa hình, đã tìm thấy chính xác tảng đá trông giống mỹ nhân ngư kia.
Còn là một tảng đá có hình mỹ nhân ngư đang nằm nghiêng, tư thế vô cùng tao nhã.
Tùy Thất sắp lặn xuống cứu người, đang nhận được sự động viên từ các đồng đội thân thiết.
Tả Thần đ.ấ.m vai cho cô: "Thả lỏng, hít một hơi thật sâu nào."
Thẩm Úc xoa bóp hai cánh tay cho cô: "Khởi động đi."
Muội Bảo lau mồ hôi trên mặt cô: "Chị Tùy, chị là tuyệt vời nhất!"