Nam Thần Đình Đám Yêu Tôi

Chương 34



Sau khi cơn mưa lì xì kết thúc, bầu không khí vui vẻ vẫn còn kéo dài mãi, nhất là với fan hâm mộ của Mạnh Hoài Chi, ai nấy hoan hỉ như đón tết. Thấy họ vẫn còn nhớ thương bí mật của mình, Mạnh Hoài Chi thay mặt Phương Từ thông báo, “Bí mật của tôi… Sẽ được công bố trong phiên bản phát sóng vào tuần tới.”

[Cái lão Phương này! Ô là anh Hoài à, thế thì không sao…]

[Mạnh dạn đoán bí mật của ảnh liên quan đến Thẩm Vụ.]

[Tui cũng đoán vậy, không thể biên tập luôn rồi mai phát sóng được sao?]

Sau khi tắt livestream, Mạnh Hoài Chi vẫn nhớ việc Thẩm Vụ vất vả mãi mới chỉ giành được năm bao lì xì, bèn nói, “Để anh phát thêm lì xì cho em.”

 “Được ạ,” Thẩm Vụ cầm lấy điện thoại lên.

Giới hạn mỗi bao lì xì của WeChat là 200 đồng, Mạnh Hoài Chi phát liền một lúc năm cái. Thẩm Vụ vui vẻ nhận lì xì từ anh trai, cứ mỗi bao lì xì sẽ gửi một biểu tượng meo meo tung hoa để cảm ơn. Vừa đặt điện thoại xuống thì điện thoại rung, cậu mở máy thì thấy là ba bao lì xì mới, lại gửi thêm các biểu tượng khác nhau tỏ vẻ cảm ơn. Hai người đều cầm điện thoại, nụ cười trên môi Mạnh Hoài Chi ngày càng tươi, vừa thấy Thẩm Vụ cất điện thoại đi anh sẽ phát thêm lì xì mới. Cứ thế vài lần, cuối cùng Thẩm Vụ quay sang trừng mắt, “Biết anh hào phóng rồi, không thể chuyển khoản một lần được sao?”

“Anh không nghĩ ra, hết rồi đó,” Mạnh Hoài Chi đáp.

“Phát bao nhiêu cái vậy chứ…” Thẩm Vụ lục lịch sử trò chuyện, lầm bầm đếm.

“26 cái,” Mạnh Hoài Chi nói luôn.

Thẩm Vụ cũng không nghĩ nhiều, “Ồ, khá nhiều đó.”

Mạnh Hoài Chi khẽ mỉm cười, “Em tính thử xem.” [*] 520(0) – wǒ ài nǐ

Một lát sau Thẩm Vụ ngây người. Mạnh Hoài Chi! Anh xong đời rồi! Chúc anh truy thê may mắn nhé!

Địa điểm quay chương trình lần này là nhà cổ trong khu du lịch, chỉ vài tiếng livestream cũng đủ để fan tìm ra vị trí của họ rồi đến ngay trong đêm để đón người. Cả hai đặt vé chuyến bay sớm nhất vào sáng hôm sau để trở lại Bắc Kinh. Thẩm Vụ thúc giục, “Anh mau thu dọn đồ đạc đi.”

Mạnh Hoài Chi làm theo, vừa dọn vừa hỏi Thẩm Vụ, “Em giặt bộ đồ bẩn đó chưa?”

“Em chưa. Em nhét túi cho vào túi đựng đồ rồi.”

Mạnh Hoài Chi dừng tay, nhìn túi đựng đồ Thẩm Vụ mở ra cho mình xem, thở dài, “Thế lúc về em định mặc gì?”

“Mặc đồ ngủ rồi khoác thêm áo ngoài là được mà.” Thẩm Vụ không để tâm lắm, ngồi máy bay đường dài, thoải mái là quan trọng nhất. Lúc ăn tối trong khách sạn hôm qua, vì trong phòng rất ấm nên cậu không khoác áo ngoài, chiếc áo da lót lông đó may mắn thoát nạn. Nhưng áo hơi ngắn, có thể che được áo ngủ nhưng không che được quần ngủ.

“Lúc xuống máy bay ở Bắc Kinh chắc chắn sẽ có rất nhiều fan đến đón. Em định mặc đồ ngủ ra sân bay à?” Mạnh Hoài Chi nhẹ nhàng hỏi.

Thẩm Vụ ngây người, đúng là chưa hề nghĩ đến điều này. Nếu không phải do Mạnh Hoài Chi thì cậu đã không bị chú ý nhiều như vậy. “Vậy em đổi vé đi khác giờ với anh nhé?” Thẩm Vụ chỉ nghĩ ra được cách này.

“Bây giờ em cũng có rất nhiều fan rồi, không cần thiết. Mặc đồ của anh đi, về sớm nghỉ sớm.” Thẩm Vụ chưa kịp từ chối hay đồng ý thì Mạnh Hoài Chi đã lấy một chiếc áo trong vali ra, hỏi, “Cái này được không?”

Thẩm Vụ cầm lấy, là một chiếc áo hoodie xám nhạt đơn giản, có một logo nhỏ trên ngực, không kén người mặc, cũng không bộc lộ quá nhiều phong cách cá nhân của minh tinh. “Còn quần nữa, em mặc quần của anh chắc sẽ vừa nhỉ?” Lần này Mạnh Hoài Chi hỏi trước chứ không tự ý quyết định.

Thẩm Vụ gật đầu, chỉ một chiếc quần jogger đen, “Vâng, cái đó là được ạ.”

***

10 giờ sáng hôm sau, chuyến bay từ đảo hạ cánh xuống thủ đô đúng giờ. Thẩm Vụ hỏi xin Mạnh Hoài Chi một chiếc khẩu trang che mặt, phía trên chiếc khẩu trang đen đơn giản là cặp mắt hoa đào xinh đẹp mà sắc sảo. Thẩm Vụ mặc áo hoodie xám, khoác áo khoác da và quần đen, tổng thể nhìn rất đơn giản thoải mái, nhưng với vóc dáng của cậu thì lập tức toát lên khí chất không tầm thường, khiến những hành khách vội vã ở sân bay cũng phải ngoái nhìn. Màu sắc trang phục của Mạnh Hoài Chi cũng tương tự, khẩu trang đen, mũ lưỡi trai, áo thun và quần đen, áo khoác ngoài màu xám nhạt rất giống với màu áo hoodie của Thẩm Vụ. 

Cả hai bước ra từ cầu thang kính, tiến vào sảnh sân bay rộng lớn, phía trên sảnh là mái vòm kính vô tận, phía dưới là đám đông chen chúc, đủ loại biểu ngữ, đèn và gậy phát sáng điểm xuyết trong biển người đen kịt từ bốn phương tám hướng đổ về cùng một phía. Nhân viên sân bay đã được thông báo trước, đến hộ tống hai người băng qua đám đông. Thẩm Vụ chưa từng trải qua tình huống này bao giờ, tuy hai bên là những bảo vệ cao lớn nhưng những cánh tay của fan hâm mộ vẫn vượt qua vai họ, vươn đến sát mặt cậu.

“Mạnh Hoài Chi! Mạnh Hoài Chi! Nhìn em này!!”

Mạnh Hoài Chi đã quá quen, chỉ cúi đầu bước đi, lại thoáng thấy một tia sáng trắng lóe lên. Một fan hâm mộ giơ cao điện thoại đang cố gắng chen vào đám đông, dường như không nhận ra đèn flash đang bật, đến khi giơ máy lên lần nữa đã gần sát hai người. Thấy có điện thoại giơ lên phía trước, Thẩm Vụ nhìn sang theo phản xạ. Mạnh Hoài Chi sải bước chắn phía trước cậu, giơ tay che điện thoại và ánh đèn vừa lóe. “Đừng bật đèn flash.”

Hàng trăm, hàng ngàn fan vây quanh mà Mạnh Hoài Chi vẫn luôn làm ngơ, chỉ lẳng lặng bước đi, vậy mà lúc này một fan đến muộn lại được đối xử đặc biệt, chẳng những được ngôi sao nói chuyện cùng mà còn được tiếp xúc gián tiếp với anh. Người đó lập tức bị mọi người xung quanh vây kín, chen chúc xem bức ảnh đặc tả vừa chụp được. Thẩm Vụ hãy còn bàng hoàng vì suýt bị đèn flash chiếu thẳng vào mắt, cũng cúi gằm mặt bước đi. Giữa những tiếng hò hét ồn ã, giọng Mạnh Hoài Chi vang lên trong trẻo như gió thoảng, “Anh đưa mũ cho em đội nhé.”

Thẩm Vụ kéo thấp mũ áo xuống rồi kéo chặt dây, giấu cả gương mặt dưới viền mũ uốn lượn, “Em có mũ áo hoodie rồi.”

Mạnh Hoài Chi muốn đội mũ cho cậu cũng không được, khóe môi thoáng cong lên, “Đi thôi.”

Gương mặt điển trai giấu dưới viền mũ gật gật đầu, “Ừm.”

Hai người được bảo vệ hộ tống đi xuyên qua đám đông, vừa mới thả lỏng thì có một fan nam kích động vượt qua phòng tuyến, “Vụ Vụ! Vụ Vụ ơi!”

Thẩm Vụ quay đầu, đối diện với một gương mặt kích động đến mức gần như vặn vẹo.

“Vụ Vụ ơi hu hu… Anh là Mê Vụ (sương mù) đây!! Anh thích em lắm!!”

Thẩm Vụ hoảng đến mức lùi lại một bước, gót chân đụng phải mũi giày của Mạnh Hoài Chi, còn chưa kịp lảo đảo thì eo đã được một bàn tay mạnh mẽ đỡ lấy. Thẩm Vụ đứng vững lại, bàn tay phía sau cũng tự nhiên rút về. “Người này… Sao vậy chứ?”

Mạnh Hoài Chi không nói nhiều, đổi chỗ cho cậu, “Đừng để ý, ra ngoài trước đã.”

Cả hai tăng tốc vượt qua ngàn khó vạn hiểm mới thoát được khỏi sân bay, ngồi vào trong xe. Thẩm Vụ thắt dây an toàn xong thì lập tức phàn nàn, “Lần sau em không đi máy bay với anh nữa đâu, quá đáng sợ, nhất là fan nam lúc nãy.”

Mạnh Hoài Chi bình tĩnh đáp, “Nhưng hình như anh ta là fan của em mà.” 

“Sao cơ…?”

La Kim Nghi ngồi trước tiếp lời, “Đúng vậy, fan của cậu tự xưng là “Mê Vụ” đấy.”

Thẩm Vụ ngỡ ngàng hỏi, “Em cũng có fan ra sân bay đón sao?” Hơn nữa còn là fan nam?

Dứt lời, cậu lấy ngay điện thoại ra xem, còn chưa về đến ký túc xá thì từ khóa #Mạnh Hoài Chi Thẩm Vụ sân bay# đã bắt đầu leo hot search. Là một trong những nhân vật chính của hot search, Thẩm Vụ bận rộn không ngơi tay, vừa về ký túc xá thay đồ rồi lại đến đội đua tập luyện. Hot search có lẽ vẫn đang tiếp tục lan rộng, tiếc là cậu không có thời gian để ý.

Hướng Tử Húc hiện tại đang kiêm luôn hai chức trợ lý nhưng lại không quá bận. Khi Thẩm Vụ đi quay “Chuyến thám hiểm kỳ thú” thì nhân viên chương trình đã sắp xếp chu toàn hết, còn có quản lý và trợ lý của Mạnh Hoài Chi theo cùng nên cậy hoàn toàn không cần mang theo trợ lý riêng. Hướng Tử Húc rảnh rỗi sinh nông nổi, còn muốn tăng ca đi đu idol, hôm nay cũng đến xem Thẩm Vụ tập luyện. Trời dần tối, Thẩm Vụ kết thúc buổi tập, đến chỗ cậu chàng trợ lý vẫn đang mê mải lướt mạng, “Vẫn đang xem đó à?”

Hướng Tử Húc ngẩng phắt đầu, vừa mừng vừa sợ, “Anh Vụ, anh lại lên hot search rồi… Còn lên hot search cùng Mạnh Hoài Chi nữa!”

“Vẫn là hot search sân bay à?” Thẩm Vụ mở máy lên xem. Tuy vẫn là ở sân bay nhưng từ khóa #Mạnh Hoài Chi Thẩm Vụ sân bay# đã nhường chỗ cho #Mạnh Hoài Chi Thẩm Vụ mặc đồ đôi ở sân bay#, chỉ trong vài giờ ngắn ngủi đã leo lên vị trí số một trong hot search giải trí. Thẩm Vụ ngây người, đồ đôi gì chứ, chính chủ còn không biết.

Cậu tò mò nhấp vào từ khóa hot search, ảnh của nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp hiện ra đầu tiên. Trong ảnh, cậu và Mạnh Hoài Chi bị vây quanh giữa biển người đen kịt, đám đông đã bị làm mờ, làm nổi bật hai bóng người cao ráo ở trung tâm. Cả hai đều ăn mặc đơn giản, chủ yếu là hai màu đen xám, nhưng hai màu sắc đơn điệu ấy lại làm tăng thêm vẻ sang trọng và khí chất không tầm thường. Cậu mặc áo hoodie xám nhạt bên trong, khá ăn nhập với áo khoác xám nhạt của Mạnh Hoài Chi, quần dài cả hai mặc cũng có kiểu dáng rất giống nhau. Bản thân Thẩm Vụ không mấy ngạc nhiên, bởi cả áo hoodie lẫn áo khoác đều là của Mạnh Hoài Chi, màu sắc giống nhau là chuyện bình thường. Hai chiếc quần cũng vậy, trang phục  ngày thường của anh chỉ mua từ một thương hiệu, cũng chỉ chọn mẫu đơn giản nhất, trông giống nhau cũng không lạ. 

Tuy biết là vậy nhưng Thẩm Vụ nhìn ảnh vẫn thấy trang phục của cả hai rất xứng đôi, có lẽ phần lớn là do phong thái tương đồng, khoảng cách gần gũi và sự thân mật trong lúc nhìn đối phương. Trước kia khi Mạnh Hoài Chi gặp gỡ những nghệ sĩ khác ở sân bay, anh thậm chí còn không liếc mắt nhìn đối phương lấy một lần mà đã bị cư dân mạng gán ghép rồi. Huống chi là lần này, sự đối xử đặc biệt của anh không thể thoát khỏi cặp mắt tinh tường của hàng triệu fan hâm mộ, bọn họ săm soi từng chi tiết rồi đưa cả hai lên hot search.

[Xứng đáng xứng đáng, cuộc hôn nhân này tôi đồng ý!]

[Quần áo rất đơn giản nhưng sao mặc lên người hai ảnh nhìn đẹp quá vậy, cho em xin tên brand với.]

[Trang phục thường ngày của anh Hoài chủ yếu là các mẫu cơ bản của Celes, không đắt đâu, cứ yên tâm mua theo nhé ~]

[Quần của hai người cũng giống nhau thì phải?]

[Logo trên áo hoodie của Vụ Vụ cũng là Celes đúng không?]

Trang phục của Mạnh Hoài Chi ngoài các mẫu may đo riêng thì đều là các mẫu phổ biến, Thẩm Vụ mặc đồ cùng thương hiệu với anh cũng có thể giải thích là tình cờ. Fan hâm mộ cũng vậy, hầu như ai cũng mua một món của Celes ủng hộ người đại diện Mạnh Hoài Chi. Áo hoodie của Thẩm Vụ tuy hình thức đơn giản nhưng kiểu dáng tinh tế, mặc lên lại càng đẳng cấp. Nghe nói không đắt, fan hâm mộ bèn đổ xô đến website của Celes tìm kiếm, nhưng tìm đi tìm lại cũng không thấy mẫu giống vậy, cuối cùng chỉ đành suy đoán.

[Áo hoodie của Vụ Vụ không phải là của anh Hoài đấy chứ? Đây là cái ảnh mặc lúc quay quảng cáo mà!]

[Hình như đúng là nó đó!!! Nghe nói brand muốn anh Hoài quảng bá cho dòng cao cấp, nhưng ảnh không muốn mặc đồ quá đắt tiền để fan tốn kém nên chỉ mặc một mẫu duy nhất được đặt làm riêng của dòng cao cấp thôi.]

[Mạnh dạn đoán quần cũng là của ảnh.]

[Mạnh dạn nữa đi, lỡ q**n l*t cũng là của ảnh thì sao. (đầu chó)]

[A a a a.]

[Đồ đôi gì chứ, người ta cưới nhau rồi mặc thế là bình thường ha ha ha.]

Thẩm Vụ vô tình nhìn thấy bình luận cuối cùng, trái tim khẽ rung động. Không thể không nói rằng người ngoài cuộc sáng suốt nhất, phát hiện sự thật dễ như trở bàn tay.

[Mặc quần áo của nhau luôn ạ hu hu hu.]

[Tuy tui thích size gap nhưng vóc dáng tương đương nhau cũng ngon đấy!]

Thẩm Vụ bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, tại sao cư dân mạng lại nhiệt tình gán ghép cậu và Mạnh Hoài Chi như vậy chứ, đến cả fan size gap cũng phản bội rồi. Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ có thể quy về phẩm chất thu hút tai tiếng của Mạnh Hoài Chi.

Hướng Tử Húc đột nhiên đổi chủ đề, thỏ thẻ, “Anh Vụ, em có việc phải xin lỗi “chị dâu”.”

“…Xin lỗi cái gì?” Thẩm Vụ quay sang, trong mắt thoáng chút mơ hồ và kinh ngạc, “Cậu biết anh ấy là ai rồi à?”

Hướng Tử Húc gật đầu chắc nịch, “Vâng.”

Thẩm Vụ không bất ngờ lắm, “Vậy thì đừng gọi chị dâu nữa, anh ấy không thích đâu.”

“Tại sao chứ?” Hướng Tử Húc thắc mắc.

“Người ta gọi câu là chị dâu cậu có thích không?” Thẩm Vụ hỏi lại.

“Đương nhiên là không… Hả?” Hướng Tử Húc trố mắt, “Chị dâu không phải là chị gái xinh đẹp đến thăm anh ở bệnh viện lần trước đó sao?”

Thẩm Vụ cũng tròn mắt, “Cái gì… Không phải, anh ấy là nam.” 

Hướng Tử Húc: “???”

Thẩm Vụ còn tưởng cậu ta đoán ra rồi, không ngờ tên trợ lý ngây thơ này còn ngờ nghệch hơn cậu nghĩ. Hướng Tử Húc dần bình tĩnh lại từ cơn sốc, “À… Nếu vậy thì có lẽ em cũng không cần xin lỗi chị dâu nữa nhỉ, ờm, xin lỗi anh rể…”

Thẩm Vụ không tài nào hiểu nổi thế giới tinh thần của cậu ta, tò mò hỏi, “Rốt cuộc thì cậu làm gì rồi?”

“Thì… Hôm qua em xem livestream “Chuyến thám hiểm kỳ thú” từ đầu đến cuối luôn, còn giành được lì xì nữa.”

“Ừ?”

Hướng Tử Húc ngập ngừng, mãi mới nói, “Em thấy… Hai người cũng khá đẹp đôi…”

Thẩm Vụ im lặng một lúc, lại hỏi, “…Thế rồi sao?”

Hướng Tử Húc gãi đầu, ngại ngùng cúi xuống, “Rồi em thử đăng ký làm người quản lý siêu thoại Vụ Dạ Thư Hoài, nhưng mà không hiểu sao lại được chấp nhận luôn! Chắc anh rể… Không nói gì đâu nhỉ?”

Thẩm Vụ vẫn chưa hiểu, “Vụ Dạ Thư Hoài là cái gì?”

“Là siêu thoại couple của Mạnh Hoài Chi.”

“Anh ấy làm gì có siêu thoại couple?” Chưa nói đến siêu thoại, ngay cả những hot search gán ghép anh với người khác đều bị bộ phận quan hệ công chúng của anh dập tắt ngay chỉ trong vài giờ. 

Hướng Tử Húc hết sức bất lực với anh sếp tối cổ nhà mình, “Anh Vụ à, mọi ngày anh lên mạng làm những gì vậy? Đó là siêu thoại couple của anh với Mạnh Hoài Chi đấy!”