Năm Mới Lấy Vợ Xung Hỷ

Chương 5



Trong lòng ta dâng lên nỗi buồn khó tả. Một người ngay cả bản thân mình cũng không muốn cứu, thì còn có thể trách ai đây?

Thiếu gia lại cầm sách lên, vẻ mặt lạnh nhạt, không nhìn lấy bát canh cá. Buồn bã, ta quay người bỏ đi, quên cả mang bát canh theo.

Hôm sau, khi ta hầu hạ thiếu gia rửa mặt, thấy cái bát đựng canh cá đã sạch trơn.

Thời gian trôi qua, ta cũng dần hiểu rõ tính tình thiếu gia. Hắn sạch sẽ, không thích nói chuyện. Nếu muốn tốt với hắn, không cần nói nhiều, chỉ cần làm xong việc, đặt canh trước mặt hắn, khăn gối chuẩn bị sẵn, rồi quay lưng bỏ đi, hắn sẽ tự nhận lấy.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Xuân về, trời ấm áp. Ta dựng một cái đu quay trong sân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Thiếu gia, ngoài trời nắng đẹp, gió cũng ấm, ngài ra ngoài phơi nắng đi, tẩy trừ bệnh khí."

Mai Hương biến sắc, kéo tay áo ta, thì thầm: "Muội tuyệt đối không được nhắc chữ bệnh.’’

Nhưng không nói thì bệnh của thiếu gia làm sao khỏi được?

Nếu như ta giả vờ như không biết gì, để thiếu gia tự buông xuôi, sống lay lắt trong phòng cho đến c.h.ế.t mới là đúng sao?

Thiếu gia không ra ngồi đu quay, nhưng lại đứng ở cửa nhìn một chút, rồi quay vào phòng. Hắn hoa mắt chóng mặt, lại không nhìn rõ thứ gì, cho nên ta khiêng ghế dài ra sân, phơi chăn gối cho mềm mại, dọn dẹp xong xuôi rồi mời hắn nằm xuống. Mai Hương tỷ tỷ nhìn thiếu gia nheo mắt tắm nắng, chỉ biết thán phục ta.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com