Năm Ấy Cung Khuyết Khóa Chặt Thanh Hoan

Chương 8



11.

 

Diêu mỹ nhân được xem là mỹ nhân xinh đẹp nhất trong hậu cung. Vì xuất thân gia đình thấp, sau khi ta có vài lần ám chỉ, nàng bắt đầu nương tựa vào ta.

 

Khi các phi tần rời đi, Diêu mỹ nhân ở lại để trò chuyện cùng ta.

 

Ta cố ý nhắc nhở nàng, "Mùa xuân năm sau sẽ có một đợt tuyển tú vào cung. Hậu cung sẽ không bao giờ thiếu mỹ nhân. Nữ tử à, dù có đẹp đến đâu vẫn phải có con bên cạnh. Ta thấy dung mạo ngươi rất xuất sắc, được Hoàng thượng yêu thích, trong nhiều ngày tới ngươi nên thường xuyên đến Ngự Thư Phòng của Hoàng thượng hơn một chút."

 

Diêu mỹ nhân rất nhanh đã hiểu ra ý của ta.

 

Vào buổi trưa, nàng đã đến Ngự Thư Phòng của Hoàng thượng. Hoàng thượng năm nay hai mươi hai tuổi, đang ở độ tuổi sung mãn nhất của nam tử. Diêu mỹ nhân đã ở lại Ngự Thư Phòng suốt cả buổi trưa, mãi đến khi được cung nữ đỡ ra ngoài.

 

Hoàng thượng ban thưởng cho nàng một chiếc kiệu khiến mọi người trong hậu cung ai ai cũng đều biết đến. Hiện tại, có thể nói Diêu mỹ nhân là người được Hoàng thượng yêu chiều nhất.

 

Vào sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng thượng đến cung Vị Ương dùng bữa, có ghé qua thăm tiểu Hoàng tử. 

 

Ta đề nghị, "Hoàng thượng, Diêu mỹ nhân nhận được thánh sủng, chi bằng nâng cao địa vị của nàng lên một chút."

 

Hoàng thượng cần một "bia ngắm" để che chắn cho người trong lòng của mình trước những lời đàm tiếu. Diêu mỹ nhân quả thực là sự lựa chọn hoàn hảo.

 

Khi ta nhắc đến chuyện này, Hoàng thượng đồng ý ngay lập tức, "Cũng đúng, vẫn là Hoàng hậu chu đáo. Nếu không nhắc nhở, trẫm cũng quên mất."

 

Ta khẽ mỉm cười, trong lòng đầy khinh miệt.

 

Vậy là Diêu mỹ nhân được phong làm Diêu Chiêu dung. Ngoại trừ Chu tần không quá tích cực tranh sủng thì các phi tần khác đều cảm thấy ghen tị và oán hận.

 

Ta có thể cảm nhận rõ ràng được cảm xúc của họ. Những nữ tử trong hậu cung thật sự đáng thương. Để có được sự yêu thích của Đế vương, họ đều buộc phải gồng mình lên tranh đấu, thể hiện bản thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Diêu Chiêu dung đối với ta hết sức trung thành. Ta liền nói thẳng với nàng, "Chỉ cần làm việc giúp bổn cung, sau này bổn cung nhất định sẽ bảo đảm ngươi thuận lợi sinh được long tự. Có con bên cạnh, dù sau này nhan sắc có phai tàng, ngươi cũng sẽ có người để nương tựa."

 

Diêu Chiêu dung quỳ xuống, nghiêm túc tạ ơn, "Cảm tạ Hoàng hậu nương nương coi trọng, thiếp thân nhất định sẽ theo Hoàng hậu nương nương làm việc."

 

Được ta nâng đỡ, Diêu Chiêu dung càng tích cực tranh sủng, liên tiếp vài lần đoạt được sự chú ý của Hoàng thượng từ tay Ôn Tiệp Dư. Diêu Chiêu dung có vóc dáng yểu điệu, lại biết cách làm hài lòng Hoàng thượng trong chuyện phòng the, cộng thêm tác dụng của loại hương thôi tình khiến hoàng thượng nhiều lần mất kiểm soát.

 

Sau vài lần như vậy, Ôn Tiệp Sư chắc chắn sẽ cảm thấy khó chịu, nàng ta sẽ không ngồi yên chờ đợi. Thứ duy nhất nàng ta còn có thể dựa vào chính là tình yêu của Hoàng thượng.

 

Hoàng thượng càng mê đắm Diêu Chiêu dung thì Ôn Tiệp Dư lại càng cảm thấy bất an.

 

12.

 

Ôn Tiệp dư bắt đầu chủ động tấn công, tình cờ gặp hắn trong Ngự Hoa Viên. Chiêu thức này thật ra chẳng có gì mới mẻ. Hắn nhìn người mình yêu thương gần ngay trước mắt nhưng không tỏ ra vui mừng quá mức.

Hắn vất vả lắm mới đưa được người trong lòng vào cung, lại ra sức cố gắng bảo vệ nàng. Lẽ ra, bây giờ hai người có thể quang minh chính đại, hắn hẳn phải vui mừng mới đúng. Nhưng khi nhìn thấy Ôn Tiệp dư cũng giống như bao nữ tử tầm thường khác, vì muốn nhận được sự sủng ái của hắn mà dày công tính toán, hắn chỉ cảm thấy có chút nhàm chán.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn chiều theo ý nàng. Dù sao Ôn Tiệp dư mới là nữ tử mà hắn đã yêu từ thuở thiếu thời.

Ngày xưa, khi còn là đích nữ của nhà họ Sở, Ôn Tiệp dư gả cho Nhị hoàng tử khiến hắn từng ghen tị đến mức phát điên. Nhưng vì ngai vàng, hắn chỉ có thể cưới đích nữ của Tướng phủ, cũng để mọi người tin rằng hắn yêu nàng tha thiết. Không ít lần trong lúc ái ân, hắn suýt nữa đã gọi tên người trong lòng.

"Hoàng thượng, thần thiếp còn tưởng người đã quên mất thiếp rồi."

Lời của Ôn Tiệp dư khiến hắn tỉnh lại. Hai người đã vào nội điện. Ôn Tiệp dư trực tiếp đẩy hắn về phía giường.

Hắn nhíu mày.

Sao vậy? Người trong lòng không muốn nói vài lời thật lòng với hắn sao?

Thấy hắn không có hứng thú, Ôn Tiệp dư lại bắt đầu dỗ dành, nước mắt lưng tròng chất chứa mọi ấm ức trong lòng từ trước tới nay, nàng đổ hết lên người hắn. Hắn có chút không kiên nhẫn nhưng đối mặt với người mình yêu, hắn vẫn dịu dàng vỗ về nàng một lúc. 

"Khi triều chính ổn định, trẫm nhất định sẽ không sủng hạnh mấy phi tần kia nữa. Mọi việc trẫm làm lúc này đều là vì muốn bảo vệ nàng. Sau này nàng phải sinh cho trẫm một Hoàng tử. Con của nàng mới xứng đáng trở thành Thái tử của trẫm."

Thân mẫu của thái tử tự nhiên có thể trở thành mẫu nghi thiên hạ.

Ôn Tiệp dư cuối cùng cũng được dỗ dành, trong lòng nàng mơ màng nghĩ đến ngày sau sẽ khoác lên phượng bào, trở thành nữ tử tôn quý nhất thế gian, vì vậy nàng càng thêm thắm thiết, ra sức quyến rũ hắn. Ôn Tiệp dư say sưa trong cảm xúc của chính mình nhưng lại không nhận ra sự thay đổi tinh tế trên khuôn mặt của hắn.

Một lúc lâu sau, Ôn Tiệp dư thỏa mãn chìm vào giấc ngủ. Nhưng hắn lại không ngủ được. Hắn nhìn người trong lòng nằm bên cạnh, trong lòng cảm thấy có gì đó không đúng, giống như thiếu sót điều gì đó. Bởi vì không được thỏa mãn, dù người yêu nằm trong tay nhưng không thể xua tan sự bực dọc.

Trong đầu hắn không ngừng hiện lên hình dáng của Diêu mỹ nhân với dáng người thướt tha cũng với sự mạnh mẽ của Tư Mã Yến… thậm chí cả nữ nhi của một võ tướng như Chu Tần cũng cảm thấy thú vị. Nhưng người mà hắn luôn yêu thương lại không thể khiến hắn lấy lại được tinh thần.

Hắn cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com