Cậu ấy đã cho tôi rất nhiều lời khuyên hữu ích về cách tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thành công.
Đồng thời, sáng sớm cậu ấy đã rủ Khương Diệp ra ngoài, tạo cho tôi đủ thời gian để chuẩn bị.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Với sự giúp đỡ của mấy bạn học khác, tôi đã trang trí nhà cửa thật lộng lẫy, nào là đèn màu, bóng bay, đồ ăn vặt, nước uống, trò chơi board game, đủ cả, cuối cùng là món quà đầy tâm ý và chiếc bánh kem to đùng.
Làm xong hết, tôi chỉ muốn xỉu vì mệt.
Đúng lúc đó, tiếng mở cửa vang lên.
Suỵt, tắt đèn.
Khương Diệp vừa đi vào vừa lẩm bẩm: "Không ở nhà à? Lại chạy đi đâu rồi?"
Giây tiếp theo, đèn bật sáng, tất cả mọi người đồng loạt xông tới trước mặt nó, hét lớn: "Chúc mừng sinh nhật!"
Khương Diệp đứng đơ người. Cậu nhóc đẹp trai đẩy nhẹ nó một cái, nó nhìn thấy tôi ở phía ngoài đám đông.
Nó lảng tránh ánh mắt, khó chịu nói: "Chán chết!"
Nhưng tai thì lại đỏ ửng lên một cách đáng yêu.
Tôi đẩy chiếc bánh kem về phía trước: "Chúc mừng sinh nhật nhóc Khương Diệp!"
Khương Diệp lầm bầm: "Mẹ mới là đồ trẻ con!"
Tôi lén véo nó một cái, nhỏ giọng cảnh cáo: "Bà đây tốn bao tâm tư, đừng ép bà đây đánh con!"
Khương Diệp cuối cùng cũng ngoan ngoãn. Trong tiếng ồn ào của bạn bè, nó miễn cưỡng ước nguyện, thổi nến.
Nhưng tôi biết nó vui, bởi vì đây là lần đầu tiên tôi thấy mắt nó sáng như vậy.
Theo sau một tiếng hô to "Chúc mừng sinh nhật", không biết ai là người động tay trước, Khương Diệp bị trét đầy kem lên mặt.
Nó cứng đờ một giây, lập tức phản kích.
Tiếng thét chói tai, tiếng cười lớn, tiếng hoan hô, tiếng chửi rủa, không ngớt bên tai.