Lương An

Chương 14





Bùi Ủng Xuyên



Tôi sẽ không bao giờ quên được lần đầu tiên gặp Lương An.



Tôi đứng ở ban công tầng một chơi game, nhìn thấy một cô gái chui vào vườn nhà tôi nhổ bồ công anh.



Cô ấy buộc tóc đuôi ngựa, trên cánh tay có vết sẹo do bỏng, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt lại rất bình tĩnh.



Tôi biết cô ấy là em gái sinh đôi của Lương Đình, chuyện ngày hôm đó đã khiến rất nhiều người biết đến.



Cũng không biết tại sao, tôi lại nhảy ra trêu chọc cô ấy.



Cô ấy ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt đen trắng rõ ràng, trong trẻo như nước suối, lạnh lùng.



Cô ấy không thèm để ý đến tôi, tôi cứ như thằng dở hơi chặn đường cô ấy.



Cô ấy nắm lấy cánh tay đang chặn đường của tôi, kéo một cái rồi đẩy ra.



Tôi giống như bèo trong hồ, loạng choạng một chút, liền bị cô ấy đẩy ngã.



Lương An bước qua người tôi, để lại cho tôi một bóng lưng.



Sau đó, trong kỳ thi phân lớp, tôi đã giúp cô ấy vạch trần chuyện thi hộ.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



Dáng vẻ cô ấy cố tình rơi nước mắt, đôi mắt đỏ hoe, trông cũng khá đáng yêu.



Sau khi phân lớp, hai chúng tôi ngồi cùng bàn.



Tôi luôn bất giác nhìn cô ấy.



Nhìn cô ấy buổi sáng chậm rãi ăn một quả táo, vẽ một con lợn nhỏ lên sách tiếng Anh.



Nhìn cô ấy lúc nghỉ trưa đứng ở cuối lớp, múa một bài quyền như nước chảy mây trôi.



Nhìn cô ấy lúc lên lớp học thuộc lòng thơ, nhắm mắt lại, lông mi khẽ run.



Lương An quá đặc biệt, đứng giữa đám đông, cô ấy không nói không rằng nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy cô ấy.



"Bùi Ủng Xuyên, cậu ngồi cùng bàn với Lương An, có thể dò hỏi xem cô ấy thích mẫu người như thế nào không?"



"Chậc, chúng ta không dám đến gần cô ấy đâu, sợ mạo phạm cô ấy."



"Cô ấy nhìn tôi một cái, tôi cũng thấy tim đập chân run."



Lương An rất được lòng các bạn nữ trong lớp, các bạn nam không ai dám trêu chọc cô ấy.



Ngoại trừ tôi, không có bạn nam nào có thể thân thiết với cô ấy như vậy.



Điều này, chỉ nghĩ thôi tôi cũng thấy lâng lâng như bay lên trời.



Trong lòng Lương An, tôi là người đặc biệt.



Giờ tự học buổi tối, cô ấy lật xem sách tranh.



Tay tôi ngứa ngáy, dùng bút chọc chọc lên mu bàn tay trắng nõn của cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Cô ấy không ngẩng đầu lên, chỉ đưa ra một ngón tay chặn lấy mặt tôi, ý bảo tôi học bài cho tốt.



Không hiểu sao tôi lại nắm lấy ngón tay cô ấy.



Lương An quay đầu nhìn tôi, phát ra một âm mũi: "Hửm?"



Tim tôi suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng, vội vàng tìm một cái cớ: "Bài… bài này làm thế nào?"



Lương An cúi đầu giảng bài cho tôi, bên tai rủ xuống một lọn tóc mai.



Trong lòng tôi thầm nghĩ, không biết khi nào mình mới có thể đưa tay lên vén tóc cho cô ấy.



Năm lớp 12, vào đêm hội mừng năm mới, Lương An bị bốc thăm biểu diễn tiết mục.



Cô ấy mặc một chiếc váy thủy mặc, dùng sáo trúc thổi một khúc "Đao kiếm như mộng".



Cô ấy một tay cầm kiếm, một tay cầm sáo, giống như người bước ra từ thế giới võ hiệp.



Tất cả mọi người dưới khán đài đều điên cuồng hò hét, đồng thanh hát theo.



_Kiếm của ta, biết đi đâu về đâu, yêu và hận tình khó dứt,_



_Đao của ta, rạch phá trường không, đúng và sai, hiểu hay không hiểu._



Lương Đình đứng trên ghế gào to: "Đó là em gái tôi! Lương An, cô ấy là em gái tôi!"



Tất cả mọi người đều phát cuồng vì cô ấy.



Cô ấy bình tĩnh múa một đường kiếm, hạ màn.



Giữa tiếng hò reo như sấm dậy, chỉ để lại cho thế gian một bóng lưng.



Cô ấy từ nơi tĩnh lặng mà đến, từ chốn cuồng hoan mà đi.



Tôi ngồi trên ghế, tim đập thình thịch.



Tôi biết, tôi hết thuốc chữa rồi.



Năm lớp 12, trong nhà họ Lương xảy ra rất nhiều chuyện.



Lương Đình tự sát, vết thương chưa lành đã ra nước ngoài.



Cao Tĩnh xảy ra chuyện như vậy, luôn phải gặp bác sĩ tâm lý.



Sau khi Lương Sơn, Thẩm Thành bị kết án.



Lương An ngồi trên ghế dài trong khu, thổi khúc an hồn rất lâu.



Tôi ở bên cạnh cô ấy.



Lương An nói: "Bùi Ủng Xuyên, đi thăm bà nội và sư phụ với tôi nhé."



Tôi nghe thấy mình nói: "Được."



Tôi đưa tay lên, vén một lọn tóc mai bên tai cho cô ấy.

- HOÀN NGOẠI TRUYỆN 2-