Lui Ra, Để Trẫm Đến!

Chương 414: Hòa thân (5)



Editor: Đào Tử

 

_______________________________

 

Thẩm Đường nhấp một ngụm nước thấm môi.

 

"Vương cơ muốn gặp ta?"

 

Nghe vậy ngạc nhiên, lặng lẽ trao đổi ánh mắt với Cố Trì.

 

Nữ quan truyền tin gật đầu, nét mặt mang vài phần kiêu ngạo khó tả, nhưng tư thế lại rất khiêm tốn. Thẩm Đường ngước mắt nhìn sắc trời, khó xử nói: "Việc này... e là không ổn lắm. Ngoại thần không tiện tiếp xúc quá gần gũi với Vương cơ..."

 

Không phải Thẩm Đường không thích vị Vương cơ này —— cô còn chưa từng gặp mặt Vương cơ, làm sao nói đến thiện cảm hay ác cảm —— lý do cô tỏ ra cảnh giác và khó xử như vậy, hoàn toàn là bởi vì những Vương cơ đi hòa thân đôi khi sẽ có vài "chiêu trò".

 

Thẩm Đường không muốn rước phiền phức vào thân nên tránh đi.

 

Nữ quan nói: "Điện hạ từ nhỏ thân thể yếu ớt, không chịu nổi khổ cực lặn lội đường xa. Lần này xa giá hòa thân, từ Càn Châu đến quận Lũng Vũ, dọc đường luôn trong tâm trạng lo sợ, nếu không được khuây khỏa đôi chút, e rằng sẽ không chống đỡ nổi đến biên giới Thập Ô... Điện hạ nghe danh Thẩm quân trẻ tuổi anh dũng, vô cùng ngưỡng mộ, mong ngài đến trò chuyện cùng nàng, có thể khiến nàng vui vẻ một chút cũng tốt, còn hơn là..."

 

Những lời còn lại, nữ quan không nói ra.

 

Nhưng ẩn ý đe dọa lại rất rõ ràng.

 

Chuyến này, muốn đi cũng phải đi, không muốn đi cũng phải đi, nếu Vương cơ điện hạ u uất trong lòng khó tan, giữa đường hương tiêu ngọc vẫn, mọi người đều sẽ gặp họa. Nữ quan lại lấy lời thầy thuốc theo cùng ra, nói thẳng Vương cơ điện hạ bị âm khí tà phong xâm nhập tâm thần, dễ nhạy cảm suy nghĩ nhiều, mà nàng thân con gái vốn đã âm khí thịnh, cần người dương khí dồi dào hầu hạ bên cạnh.

 

Thiếu niên anh hùng Thẩm Đường quả là thích hợp nhất.

 

Cố Trì và Khương Thắng thì mặt không đổi sắc nghe.

 

Viết là mặt không đổi sắc.

 

Đọc là nhịn cười.

 

Không nói đến lý do này hoang đường buồn cười, cho dù là thật, chủ công nhà mình đi cũng chỉ là âm càng thêm âm.

 

Thẩm Đường: "..."

 

Nói đến nước này, dù không muốn cũng phải đi gặp một lần. Thời gian hộ tống còn dài, cô từ chối được một lần, chẳng lẽ còn từ chối được vô số lần? Thẩm Đường cũng tò mò vị Vương cơ này rốt cuộc đang giở trò gì, toan tính điều chi.

 

Liền nói: "Vọng Triều, huynh đi cùng ta một chuyến."

 

Cố Trì đang hóng chuyện: "..."

 

Tuy nói là Vương cơ muốn gặp Thẩm Đường, hiện tại vẫn còn ở ngoài trời, điều kiện sơ sài, nhưng dù sao cũng mang danh nghĩa vương thất, bài bản cũng rất đủ. Mãi đến khi đoàn người hòa thân tìm được một bãi đất trống thích hợp để nghỉ đêm, mấy nghìn người bắt đầu nghỉ ngơi tại chỗ, thông truyền Thẩm Đường đến gặp Vương cơ mới từng lớp từng lớp đến tai chính chủ. Theo quy củ, cần phải giao nộp dao găm, bội kiếm, cởi giày, chỉ còn lại vớ lụa.

 

Lều trại dựng tạm thời lại chẳng hề đơn sơ giản dị chút nào.

 

Tỳ nữ thắp đèn đốt hương, không khí thoang thoảng mùi thơm ngát dễ chịu. Vương cơ ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ tọa, thân hình ẩn hiện sau tấm bình phong mỏng manh trong suốt. Các loại đồ trang trí trong lều càng chỉ có thể dùng hai chữ "hoành tráng" để hình dung.

 

Bề ngoài Thẩm Đường tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng đã vô thức quy đổi những món đồ này ra thành bao nhiêu vàng bạc.

 

Trời đất ơi——

 

Mẹ nó quá có tiền!

 

Nghĩ đến bản thân mình trước đây vì tiết kiệm, một đồng tiền phải chia làm bốn để tiêu, trong lòng càng thêm chua xót.

 

Thẩm Đường và Cố Trì hành lễ xong rồi an tọa.

 

Vị vương cơ kia mới cất tiếng nói, giọng nói mềm mại ngọt ngào, mang theo âm điệu tao nhã uyển chuyển, ước chừng mười tám mười chín tuổi. Nàng ta nói: "Nghe danh Thẩm quân đã lâu, hôm nay được gặp, quả nhiên danh bất hư truyền, đúng là thiếu niên anh tài..."

 

Thẩm Đường đáp: "Điện hạ quá khen, thần không dám nhận."

 

Vương cơ điện hạ sai người dẹp bình phong.

 

Dưới ánh đèn trong lều, gương mặt trẻ trung xinh đẹp kia càng thêm phần quyến rũ. Thẩm Đường liếc nhìn thoáng qua, liền bác bỏ suy đoán trước đó. Tuổi của vương cơ chắc chắn đã ngoài hai mươi.

 

Nét quyến rũ quanh thân và vẻ từng trải trong từng cử chỉ không phải là điều một thiếu nữ có thể có được, quan trọng nhất là——

 

Eo thon nhỏ nhưng bụng dưới hơi nhô lên, mặc dù đã dùng tay áo rộng che đi, nhưng người không mù đều có thể nhận ra là đang mang thai! Tất nhiên, nếu cứ khăng khăng cho rằng đây là bụng nhỏ do xương chậu nghiêng về phía trước, Thẩm Đường cũng chỉ đành thôi.

 

Cô và Cố Trì đều sững sờ.

 

Vị vương cơ sắp sửa hòa thân với Thập Ô lại đang mang thai?

 

Sự thật này khiến Thẩm Đường cảm thấy như có dòng điện chạy qua người, da đầu tê dại, ngàn vạn lời nói trong lòng tụ lại thành đàn thảo nê mã (Đệt mợ nó) không cương phi nước đại, đủ loại từ ngữ chửi thề chỉ chực chờ bùng nổ. Lúc này, điều cô muốn biết nhất là——

 

Đây rốt cuộc là vương cơ gặp phải bất hạnh?

 

Hay là nàng ta đã lén lút làm chuyện đồi bại với nam sủng?

 

Không trách Thẩm Đường lại có suy nghĩ thứ hai, thời buổi loạn lạc này, phong khí phóng khoáng, con gái xuất thân từ sĩ tộc hào cường cũng không câu nệ lễ giáo trinh tiết. Những người nhỏ tuổi bị giam cầm trong khuê phòng chịu quản giáo, nhưng những người lớn tuổi hơn, gia tộc lại không ràng buộc, đến tuổi dậy thì, có một hai tri kỷ cũng không có gì lạ, chỉ cần không gây ra hậu quả nghiêm trọng, cơ bản là làm ngơ cho qua.

 

Ví dụ điển hình là "phu nhân" Nhện Độc được Lữ Tuyệt khắc sâu vào tim phổi, trước khi hồi tâm chuyển ý thì tình sử rất phong phú.

 

Ao nhà toàn là những nàng tiên cá đủ loại mà nàng ta yêu thích.

 

Vị này như vậy, vương cơ cũng không ngoại lệ.

 

Theo như Thẩm Đường được biết, trước khi được sắc phong, vương cơ là một thứ nữ nhỏ bé trong phủ đệ của một vị đại thần nào đó, là người không được sủng ái, trong suốt như pha lê, người nhà cơ bản không ràng buộc cũng không quan tâm. Việc nàng ta vì hôn sự sau này tìm kiếm một đối tượng phù hợp cũng là chuyện bình thường.

 

Nhưng——

 

Tại sao lại tạo ra sinh mệnh?

 

Vương cơ hỏi: "Thẩm quân có phải rất ngạc nhiên không?"

 

Thẩm Đường: "..."

 

Không, cô chẳng ngạc nhiên việc vương cơ lén lút mang thai chút nào, cô ngạc nhiên là bụng vương cơ đã rõ ràng như vậy mà sứ đoàn Thập Ô đi theo lại không hề có phản ứng gì.

 

Chuyến đi này nói dễ nghe là vương cơ đi hòa thân, nói khó nghe, bao gồm cả vương cơ, tất cả những thứ đi kèm hòa thân tinh xảo, lộng lẫy lại quý giá đều là quà tặng cho Thập Ô. Nhưng chỉ cần là quà tặng, thì có thể tùy ý xử lý bất cứ lúc nào. Việc này dù nhìn thế nào cũng là Thập Ô chiếm lý, nếu làm lớn chuyện, e rằng còn được một khoản "bồi thường tổn thất tinh thần". Trừ khi—— đứa bé này có vấn đề.

 

Hay nói cách khác, thân phận cha đứa bé có vấn đề.

 

Cho nên sứ đoàn Thập Ô mới nhắm mắt làm ngơ.

 

Chẳng lẽ——

 

Là của một trong số những người của sứ đoàn?

 

Không thể nào?

 

Hình như vương cơ sẽ hòa thân với con trai của Đại vương hậu.

 

Mặc dù theo tục lệ của Thập Ô, trên lý thuyết có thể có bốn bà vợ "danh chính ngôn thuận", "ngang hàng ngang vế", nhưng ba bà vợ còn lại đều phải lấy người có huyết thống cao quý nhất làm đầu, mà con trai của Đại vương hậu đã cưới vợ rồi, lại còn là cháu gái ruột huyết thống cao quý của Đại vương hậu, vương cơ qua đó cũng chỉ có thể chịu làm kẻ dưới.

 

Là một "Vợ bé" giống như linh vật chính trị, bản thân vương cơ không có bao nhiêu trọng lượng, nhưng dù không có trọng lượng thì mấy tên sứ giả kia cũng không thể động vào chứ?

 

Trong đầu Thẩm Đường xoay chuyển đủ loại suy đoán "thái quá".

 

Vương cơ v**t v* bụng hơi nhô lên, trên khuôn mặt trang điểm tinh xảo lộ ra nụ cười khẩy: "Thẩm quân đang nghĩ gì vậy?"

 

Thẩm Đường đáp: "Đang nghĩ làm thế nào để vương cơ điện hạ vui vẻ, tháo gỡ tích tụ trong lòng, mở rộng tấm lòng."

 

Vương cơ dường như có chút ngạc nhiên.

 

Liền hỏi: "Thẩm quân có diệu kế gì chăng?"

 

Thẩm Đường nghiêm túc nói.

 

"Điện hạ có phải đang phiền não về vóc dáng?"

 

Vương cơ tưởng cô đang nói bóng gió, chơi chữ với mình, bèn gật đầu, lông mày mang nét u sầu.

 

"Phải."

 

Thẩm Đường cười ngây thơ, an ủi nàng ta.

 

"Điện hạ đừng lo lắng, vấn đề của ngài, thần từng nghe một vị y sư đức cao vọng trọng dưới trướng thần nói qua, đây gọi là 'Xương chậu nghiêng trước'. Cách chỉnh cũng đơn giản, chỉ cần mỗi ngày kiên trì luyện tập, là có thể khiến xương chậu trở lại bình thường, giúp thân hình ngài thon thả như xưa!"

 

Cố Trì: "..."

 

May mà anh ta có nhiều năm công lực, nếu không đã đứt phanh rồi!