Cô ấy dịu dàng, phong thái thanh tao, khí chất rất tốt.
Nhưng cái thai này…
Rõ ràng, là một thai chết.
Tôi gãi đầu, cảm thấy hơi khó xử và không đành lòng.
Hiện tại, Đường Vân đang trong trạng thái bán ẩn dật. Là một nữ diễn viên từng đoạt nhiều giải thưởng lớn, chuyện của cô ấy tôi biết ít nhiều dù không phải người hay theo dõi giới giải trí.
Năm nay cô ấy đã 45 tuổi, đứa bé trong bụng là lần mang thai thứ tư.
Những lần trước đều không giữ được vì nhiều lý do khác nhau.
Chồng cô là đạo diễn nổi tiếng trong nước, Trần Văn Viễn, năm nay cũng gần 50 tuổi.
Nghe nói vì không có con, hai người thường xuyên cãi vã.
Lần mang thai này chính là hy vọng cuối cùng của Đường Vân.
10.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Thấy tôi có vẻ tâm trạng nặng nề, Chu Kỳ cười nhạt mỉa mai:
“Ôi, mới một ngày không gặp mà đại sư Linh Châu đã tiến bộ rồi nhỉ.”
“Chưa bước vào cửa đã phát hiện vấn đề phong thủy nữa à?”
Rõ ràng Đường Vân cũng đã xem chương trình hôm qua.
Cô bước đến nắm tay tôi, nhẹ nhàng an ủi:
“Cô đừng để tâm đến những tin tức trên mạng.”
“Tôi nghe bạn kể, cô thật sự có năng lực.”
“Lát nữa vào nhà tôi, có gì cứ nói thẳng nhé.”
Cô ấy thật dịu dàng, điều đó khiến tôi càng thêm xót xa.
Nhà của Đường Vân được thiết kế theo phong cách Trung Hoa cổ điển.
Bình phong vẽ tranh thủy mặc, nội thất gỗ đỏ, kệ cổ đầy những món đồ cổ quý giá.
Góc tường còn trồng một hàng tre xanh mướt. Cả không gian toát lên vẻ xa hoa kín đáo, đậm chất tinh tế.
Căn nhà nằm ở hướng Bắc nhìn về hướng Nam, đúng vị trí đẹp.
Bố cục vuông vắn, cửa chính rộng rãi, có thể đón tài lộc từ tám phương.
Tôi không thấy có vấn đề gì về phong thủy.
Thấy tôi mím môi không nói, Đường Vân hơi căng thẳng:
“Đại sư, có chỗ nào không ổn sao?”
Tôi lắc đầu:
“Phong thủy nhà cô rất tốt, tạm thời chưa thấy vấn đề gì.”
Lục Diễn lập tức trầm mặt, ánh mắt sâu thẳm nhìn tôi:
“Đại sư không phải đang có ý kiến riêng với tôi đấy chứ?”
Tôi thở dài, rồi bĩu môi tỏ vẻ khó chịu:
“Đúng là có ý kiến thật.”
“Anh ngốc quá. Đứng gần tôi như vậy, đừng để sự ngu ngốc lây sang tôi.”
11.
Haha, nghe nói Lục Diễn có nhiều fan cuồng. Cứ để mấy kẻ mắng chửi trên mạng tăng thêm chút đi!
Hôm nay chương trình tăng cho tôi hai mươi ngàn, ngày mai có khi lại tăng năm mươi ngàn ấy chứ.
Dạo này giá thuốc Đông y tăng mạnh, sư huynh của tôi vẫn ngày ngày khám bệnh miễn phí cho người dân trong thị trấn.
Chỉ riêng tiền thuốc thôi đã là một khoản chi lớn.
Đạo môn của chúng tôi có tôn chỉ: Khi thành đạt, phải san sẻ giúp đời.
“Lục Linh Châu!”
“Cô con mẹ nó là có ý gì hả?”
Lục Diễn không nhịn được, ngay trước máy quay đã văng tục.
Khuôn mặt anh ta nổi đầy khí đen, trên trán còn thấp thoáng những đường gân ngang.
Quả nhiên, sống lâu trong một căn nhà có phong thủy xấu sẽ gặp tai họa.
Gần đây vận khí của anh ta vốn không tốt, lại ngày ngày ở trong căn nhà đó.
Có vẻ như đại họa sắp ập đến rồi.
Tôi thẳng tay nắm lấy bàn tay Lục Diễn, lật ra xem tỉ mỉ đường chỉ tay.
Những người khác sững sờ, ánh mắt đầy ngạc nhiên.
Trương Cầm tròn mắt:
“Trời ạ, cô lại dám sàm sỡ Lục Diễn ngay trước mặt mọi người sao!”
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)