Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn

Chương 98: Cứu Lão Đại Phản Diện



Khương Vũ và Mộc Tử Nhàn giơ ngón cái lên khen ngợi.

Bố Lâm Miểu lập tức nắm được trọng điểm trong lời con gái: "Nó không có tay à, sao lại sai con rót nước?"

"Từ trước đến nay đều như vậy, chắc em gái được chiều quen rồi, vì con là chị nên dì bảo con nhường nhịn, hầu hạ em ấy là chuyện đương nhiên." Lâm Miểu ấm ức nói: "Con biết, đây đều là việc con nên làm, nhưng bố ơi, bố xin dì giúp con, con thật sự không muốn rời Esmela, con muốn học múa."

Ở đầu dây bên kia, cảm xúc của ông Lâm bắt đầu có sự thay đổi, tay ông siết chặt thành nắm đấm.

Suy cho cùng, "tự tôn" của đàn ông cũng không dễ bị xâm phạm. Ông là trụ cột gia đình, bảo ông đi xin vợ để con gái ruột được đi học, còn ra thể thống gì!

"Bà ta bảo con thôi học là thôi học ngay à?"

"Dù sao... dì Trâu nói, cho con vào Esmela là để tiện chăm sóc em gái, bây giờ con không chăm sóc tốt cho em gái, thôi học cũng là... chuyện đương nhiên."

"Hừ!" Bố Lâm Miểu lập tức nổi giận: "Con gái bố học ba lê, chẳng liên quan gì đến ai! Cần gì phải chăm sóc ai chứ?"

Trước đây, Lâm Miểu chưa từng kể với bố những chuyện này, cô cảm thấy vô ích. Với tính cách thẳng thắn của ông, chỉ khiến mối quan hệ bố con thêm căng thẳng.

Những lời nói lạnh nhạt của cô sao có thể sánh bằng những lời thủ thỉ ngọt ngào của mẹ kế bên tai bố.

Nhưng bây giờ, Lâm Miểu bắt đầu hiểu ra rằng, đôi khi, nũng nịu và tỏ ra yếu đuối đúng lúc có thể mang lại nhiều lợi ích hơn cho mình. Giống như cách Lâm Huyên Nhi vẫn làm bao năm qua.

Cô ta dùng những thủ đoạn này, từng bước một, khiến Lâm Miểu dần bị gạt ra khỏi gia đình.

"Miểu Miểu, chuyện này không phải lỗi của con, bố sẽ đứng về phía con."

Bố Lâm Miểu nói xong liền ngắt điện thoại.

Ở phía không xa, Lâm Huyên Nhi cũng khóc sướt mướt, cúp điện thoại, quay đầu nhìn Lâm Miểu, ánh mắt căm hận như muốn nói: "Mày cứ chờ đấy..."

Thực ra lúc này Lâm Miểu cũng thấy hơi sợ, dù sao cô rất rõ thủ đoạn của mẹ kế, nếu không thì bao năm qua, bà ta đã không kiểm soát bố cô chặt chẽ như vậy.

Không biết màn "trần tình" vừa rồi có hiệu quả hay không.

Khương Vũ nắm lấy tay cô, phát hiện lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Một người, muốn thay đổi hoàn toàn, vứt bỏ sự hèn nhát, tự ti, thoát khỏi chính mình chỉ trong một đêm... quả là chuyện chẳng dễ dàng gì.

Ngay cả Khương Vũ, cũng từng c.h.ế.t một lần, sau khi sống lại, cô mới phá bỏ lớp vỏ kén dày đã từng trói buộc mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thực tế, tại một thời điểm nào đó, lớp "kén" ấy mang lại cảm giác an toàn, giúp cô chống lại những phong ba bão táp của thế giới bên ngoài.

Nhưng đồng thời, nó cũng bao bọc cô kín mít, khiến cô trở thành một con sâu đáng thương, không dám nói, không dám lên tiếng, chỉ biết trốn vào lớp màng bảo vệ.

Phải phá bỏ mới có thể xây dựng.

Dù quá trình phá kén có đau đớn, nhưng mọi nỗi đau đều xứng đáng, vì thế giới mới sau này luôn tràn ngập những điều bất ngờ, tươi đẹp.

Chẳng mấy chốc, điện thoại của Lâm Huyên Nhi vang lên, có lẽ là mẹ kế gọi cho con gái mình.

"Alo, mẹ, sao ạ, có phải muốn đuổi con tiện nhân kia đi không! Con thật sự không thể chịu đựng nổi việc học chung trường với nó dù chỉ một phút!"

Sau đó, Lâm Huyên Nhi bỗng đơ ra, một lúc lâu sau mới run rẩy gọi: "Chú Lâm..."

Kết cục, có thể đoán trước được.

Trong điện thoại, mẹ kế nghiêm khắc dạy dỗ Lâm Huyên Nhi, đồng thời bắt cô ta xin lỗi Lâm Miểu.

Ban đầu, Lâm Huyên Nhi ra sức từ chối.

Đùa à, sao cô ta có thể xin lỗi Lâm Miểu! Từ nhỏ đến lớn, chỉ có Lâm Miểu xin lỗi cô ta, sao cô ta có thể...

Nhưng khi mẹ cô ta nói rằng, nếu cô ta không xin lỗi thì có thể sẽ phải thôi học ở Esmela, Lâm Huyên Nhi hoàn toàn c.h.ế.t lặng.

"Thôi, thôi học? Làm sao có thể, mẹ, có phải mẹ nghe nhầm rồi không, sao chú Lâm lại bắt con thôi học chứ? Bình thường chú ấy thương con nhất mà!"

Nghe thấy lời này, Khương Vũ không khỏi cười khẩy.

Dù bình thường ông Lâm có tốt với Lâm Huyên Nhi đến đâu, cô ta chung quy cũng không phải con gái ruột của ông. Dù có tốt, thì cũng chỉ là sự khách sáo.

Vậy mà cô ta lại không hiểu, cứ tưởng mình có thể "tu hú chiếm tổ", đuổi con gái ruột của người ta đi, rồi một mình hưởng trọn tình thương và tài sản của ông ấy... thật là ngu ngốc.

Cuối cùng, dưới sự ép buộc của mẹ kế, Lâm Huyên Nhi cực kỳ không tình nguyện xin lỗi Lâm Miểu, khóc lóc hứa hẹn sẽ không bắt nạt cô nữa.

Trận mở màn thắng lợi, đêm ấy Lâm Miểu hưng phấn đến nửa đêm vẫn chưa ngủ được, kéo tay Khương Vũ, vẽ ra kế hoạch tương lai:

Cô ấy muốn bắt đầu nuôi tóc dài, đặt mục tiêu trở thành "thiên nga nhỏ" quyến rũ nhất, muốn trải qua một mối tình cuồng nhiệt với một anh chàng cơ bụng sáu múi...




Bạn đang đọc truyện trên Truyencom.com