Anh nói dứt lời, toàn trường xung quanh đều im lặng, ánh mắt mọi người đều tập trung về cô gái mắt đẫm lệ đang đứng ở phía xa.
Bắt đầu từ khi đó, Khương Mạn Y biết, đời này của mình đã định rồi.
...
Thầm mến thuở ban sơ, đêm Giáng sinh xác định quan hệ, hai người họ mới biết nhau gần một năm rưỡi.
Đêm đó, hai người đi thuê một căn phòng chật hẹp, cháy trong đê mê.
Khương Mạn Y tự thấy mình không phải một đứa con gái dễ dãi, thậm chí nội tâm còn rất bảo thủ.
Nhưng từ sau khi gặp được Trình Dã, sinh mệnh bị đè nén suốt bao năm qua bỗng nhiên bén lửa hồng, điên cuồng trắng đêm.
Thiếu niên kia xuất hiện, khuấy đảo thanh xuân của cô, đến mức nhiều năm về sau, cô không còn dám nghe anh hát, xem anh diễn, thậm chí là nghe tin tức về anh thôi cũng chịu không nổi.
Không cách nào quên được, cả đời này chỉ sợ cũng không quên được.
...
Hôm sau lên máy bay, Khương Vũ đeo tai nghe, bên trong chỉ toàn là nhạc của Trình Dã.
Cô vẫn còn đắm chìm trong câu chuyện xưa cũ mà mẹ kể tối qua.
Cừu Lệ ngồi cạnh cô, hai người đeo chung tai nghe, nghe cũng một bài hát.
Cừu Lệ hờ hững hỏi: “Lúc trước đâu có thấy em nói thích ca sĩ này.”
“Đúng là trước kia không hẳn rất thích.”
“Vậy sao bỗng dưng lại muốn đi xem concert?”
Khương Vũ nhìn anh, nghiêm túc giải thích: “Vì ông ấy là ba em.”
Tay Cừu Lệ đang bóc dở quả quýt, buột miệng đáp mà không suy nghĩ nhiều: “Anh mới là daddy của em nè.”
“...”
“Em không nói đùa đâu. Ông ấy thực sự là ba em.”
Lúc này thì Cừu Lệ mới hơi nâng mắt, liếc xéo về phía cô: “Anh cũng đâu có nói đùa, sớm muộn gì thì em cũng phải gọi thôi.”
“...”
“Anh mà nói linh tinh nữa em giận thật đấy.”
Cừu Lệ cười, đưa múi quýt đã bóc sạch sẽ tới bên miệng cô, đang lúc cô muốn cắn thì anh lại trở tại ném về miệng mình.
Khương Vũ sắp bị anh làm tức c.h.ế.t rồi!
Anh vui vẻ nhai múi quýt, nói: “So với việc em nói vị minh tinh này là ba em, thà em nói ba em là Tạ Uyên còn đáng tin hơn đấy.”
“Nhưng em không lừa anh thật mà, chính miệng mẹ em nói với em thế.”
Khương Vũ thấy anh không tin, liền kể lại câu chuyện xưa tối qua.
Tất nhiên là Khương Mạn Y giấu tên Trình Dã.
“Thế nên lần này em mới giấu mẹ đi xem concert của Trình Dã, mục đích là để kiểm chứng. Nếu ông ấy thực sự là ba em, em muốn hai ba con có thể nhận nhau, muốn mang ông ấy về bên mẹ, muốn cả nhà em được đoàn viên.”
Cừu Lệ nhíu chặt mày, ánh mắt nhìn cô đầy phức tạp, lâu sau mới lẩm bẩm mắng một tiếng: “ĐM.”
Khương Vũ vừa gõ lên trán anh vừa lườm: “Còn nói tục nữa hả?”
“Anh vẫn chưa chuẩn bị kỹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Chuẩn bị gì cơ?”
“Gặp ba vợ.”
Khương Vũ: “...”
Anh có thể đừng nhận thân bừa như thế nữa được không?
Nói thật ra thì, bản thân Khương Vũ cũng chưa sẵn sàng.
Nếu như chỉ là một nhiệm vụ thông thường, cô chỉ cần chuyển lời cho người ủy thác hiện tại là xong, giống việc lần trước với Tạ Uyên.
Nhưng mấu chốt là... đây hoàn toàn không thể coi là nhiệm vụ thông thường, người ủy thác là ba ruột cô!
Máy bay hạ thấp xuống tầng bình lưu, đã bớt rung lắc, dần dần ổn định hơn.
Cừu Lệ đeo balo nhỏ của Khương Vũ ra trước, kéo bịt mắt xuống nghỉ ngơi.
Khương Vũ nghiêng người sang, lấy di động từ trong balo ra, nhìn chăm chăm tấm hình của Trình Dã trong album ảnh...
“Bạn trai, anh ngủ chưa?”
“Ừm.”
“Không ngủ thì anh xem giúp em với, em có giống ông ấy không? Nếu em nói với ông em là con gái ông, liệu ông có tin không?”
Cừu Lệ kéo bịt mắt lên, nhận lấy điện thoại của Khương Vũ, nhìn người đàn ông anh tuần đang tạo dáng trong ảnh rồi lại nhìn Khương Vũ, cẩn thận so sánh, cuối cùng rút ra kết luận---
“Chẳng giống chút nào.”
Khương Vũ cau mày, nhìn bức ảnh: “Em thấy cũng có chỗ tương tự mà, anh xem, mũi của em giống ông ấy, đều rất cao.”
Cừu Lệ nâng khuôn mặt trái xoan của cô lên, tỉ mỉ quan sát.
Khương Vũ còn tưởng anh định nói gì, nào ngờ Cừu Lệ chỉ cười nhạt rồi hôn lên môi cô.
“Anh làm gì thế hả?!”
“Ngoan quá, không nhịn được.”
“...”
Khương Vũ đẩy anh ra, nói: “Em đang nói chuyện nghiêm túc mà!”
Cừu Lệ vẫn chưa thỏa mãn, l.i.ế.m môi dưới, đáp: “Ông ta mắt hai mí, em một mí, hoàn toàn không có gì giống nhau.”
“Nhưng...”
“Mà kể, mẹ em cũng mắt hai mí.” Bàn tay thô ráp của Cừu Lệ nhẹ nhàng miết lên mắt trái cô: “Chắc em không phải con nuôi của mẹ đâu nhỉ.”
“Sao mà thế được! Em chắc chắn là con ruột mẹ sinh!”
“Vậy thì kỳ lạ thật.”
Khương Vũ cầm điện thoại lên, nhìn tấm hình của Trình Dã, nói: “Hai mí của ba em nhìn không được tự nhiên lắm.”
“Thì?”
“Trăm phần trăm là hàng chỉnh!”
“...”
Cừu Lệ là người đặt khách sạn, thế nên khi Khương Vũ bước vào phòng, nhìn thấy chiếc giường lớn duy nhất đặt chính giữa thì chỉ biết cạn lời mà nhìn Cừu Lệ.