Nếu Quý Ngũ thúc tình nguyện đi theo hắn, thế thì hắn nên cho chức sự nào mới tốt đây?
Lục Thất yên lặng suy tính, kỳ thực La trưởng sử đối với hắn rất cảnh giác. Quan tướng thuộc biên chế của Lữ Soái, lại chỉ cấp cho Lục Thất hắn có mười hai tên thám vệ, còn binh tướng nắm giữ thực quyền chân chính, một người cũng không cho hắn. Nhưng Lục Thất cũng chỉ có thể tự thấy đủ, thám vệ tuy rằng không cầm binh, nhưng cũng là quan thân, bình dân muốn có được quan thân là một việc cực kỳ khó khăn.
Chỉ có thể đem chức đội phó đội thám vệ giao cho Quý Ngũ thúc, về sau không thể để cho Quý Ngũ thúc lại đi làm những việc hung hiểm. Đội trưởng hẳn là cho Vương Đạo. Lãnh Nhung và Đỗ Dũng như trước vẫn giữ lại đảm nhiệm chức trách ở huyện Thạch Đại, một mặt thay hắn nắm giữ binh dũng quân trong tay, mặt khác nắm trong tay thế lực quan viên của cửa thành Đông.
Đáng tiếc người mình có thể đủ tín nhiệm quá ít. Sau này chỉ có thể dùng binh dũng huyện Thạch Đại giữ chức, nếu không sẽ bị nhóm quan viên Ung Vương phủ thừa cơ đút người vào nhậm chức. Dù sao cũng là cơ hội đạt được quan thân.
Tới ngoài nha môn Binh bộ rồi, Lục Thất vừa xuống xe thì sờ sờ ngân phiếu trong ngực. Hắn sợ bị khó dễ không làm được việc, cho nên đã chuẩn bị tốt ngân lượng mở đường, hắn cũng không muốn ở trong Binh bộ chờ dài cổ. Ổn định tinh thần, bước lên bậc thang nha môn, thong dong lấy ra công văn đưa cho nha binh thủ vệ.
Nha binh sau khi cẩn thận xem qua, ôn tồn nói cho Lục Thất đi thẳng vào, qua khỏi tiền nha thì đi ra phía sau, tìm Binh bộ Lang trung Hoắc đại nhân xử lý công sự. Lục Thất khách khí nói tạ ơn, tiến vào nha môn Binh bộ. Vừa đi vào, đập vào mắt là một tòa đại viện trải đá xanh, ngoài ba mươi thước chính diện là đường lâu cao lớn mái cong ngói xanh, ở trái phải là hai dãy quan phòng, trước quan phòng nha binh cách nhau đều đặn uy nghiêm đứng, ước chừng có hai mươi người.
Lục Thất cất bước tới đường lâu cao lớn, đi qua đường lâu thoáng nhìn, bố cục kiến trúc cùng một loại với tiền nha, chỉ là kiến trúc ở chính diện là lầu các có ba cái quan môn hừng hực khí thế, trái phải là hai hàng quan phòng. Lục Thất hỏi thăm một nha binh, y theo hướng chỉ dẫn đi tới phòng đầu tiên phía bên trái. Hắn cẩn thận lên tiếng xin phép tiến vào, nghe được mời vào mới bước vào trong.
Đi vào vừa nhìn, a, một nơi làm việc rất lịch sự tao nhã nha, trác án (bàn dài) chạm trổ hoa văn, tủ sách và giá sách tinh xảo, trầm hương thấm vào ruột gan, còn có giường thấp đặt ở một góc.
Cảnh tượng thình lình đập vào mắt, Lục Thất những tưởng mình vừa bước vào thư phòng của một vị đại gia phú quý. Một quan viên ngồi sau thư án trong phòng, hơn ba mươi tuổi, mặt tròn râu dài, khí độ văn nhã, ngoài ra còn có hai tiểu đồng áo xanh đứng hầu ở bên cạnh án.
- Hạ quan bái kiến Hoắc đại nhân. Lục Thất không tiếp tục chần chờ dòm ngó loạn, tiến lên hành lễ bái kiến.
- Ừ, công văn của ngươi. Hoắc đại nhân ôn hòa đáp lại, cũng không biểu hiện thanh thế thượng quan.
Lục Thất lấy ra công văn, lập tức có tiểu đồng đi qua cầm đi, Hoắc đại nhân ở sau án tiếp nhận công văn, mở ra xem chốc lát, mới ngẩng đầu chăm chú nhìn Lục Thất, ôn hòa nói: - Ngươi tên Lục Thiên Phong, nguyên là quân tướng thuộc Hưng Hóa.