Triệu huyện úy là quân nhân cho nên hào sảng cười nói: - Lục đại nhân bằng lòng đến dự chính là may mắn của chúng ta, mời ngồi vào, chúng ta cùng nhau nâng cốc vui vẻ nói chuyện.
Lục Thất giống như bị sự hào sảng lây nhiễm, cũng thẳng lưng cười nói: - Tốt, đã vậy ta đây không khách khí nữa.
Khiêm nhượng một hồi rồi ngồi xuống bên cạnh bàn tròn được bày ở sân trong, năm ả tỳ nữ qua lại không dứt nhanh chóng dọn lên rượu và thức ăn phong phú, sau khi rót rượu, Triệu huyện úy nâng chén cười nói: - Lục đại nhân, chúng ta trước tiên uống một chút đi.
- Ha hả, tửu lực của bản quan thật không bằng, mời Lục đại nhân nếm thử gia yến này xem thế nào. Triệu huyện thừa hớp một chút rượu buông chén xuống, nhẹ lời khách khí.
Lục Thất lấy đũa gắp thức ăn vào miệng rồi gật gật đầu, sau đó thành khẩn nói: - Huyện thừa đại nhân, hôm qua ta trở về trông thấy thiếp mời vô cùng vui sướng, có thể được đại nhân nâng đỡ từ lâu đã là hy vọng của ta, chỉ có điều sợ sinh ra chút hiểu lầm, nên không dám chủ động đăng môn tiếp kiến.
Triệu huyện thừa khẽ ồ một tiếng, mắt híp hơi nhướng lên cười nói: - Lục đại nhân nói như vậy, trong lòng bản quan rất an ủi, nhưng không biết Lục đại nhân là sợ phát sinh hiểu lầm gì?
Lục Thất cung kính nói: - Đại nhân, địa vị của ta ngày nay là do Vương đại nhân ban cho, bởi vậy ta đáp ứng làm thuộc hạ của Vương đại nhân. Nhưng ta biết Vương đại nhân trung với Huyện thừa đại nhân, nếu ta vượt cấp bái kiến Huyện thừa đại nhân chỉ sợ sẽ gây ra hiềm nghi tranh đoạt, cho dù Vương đại nhân tấm lòng rộng rãi cũng sẽ không hài lòng.
Triệu huyện thừa mỉm cười nói: - Lục đại nhân đối với Vương đại nhân thật là trung tâm.
Lục Thất cung kính nói: - Đại nhân, ta là một người tri ân, cũng luôn theo đuổi hai chữ trung thành. Không dối gạt đại nhân, ở trong quân ta không khéo nịnh bợ, nhưng ta đối với Binh Mã Sử đại nhân tuyệt đối trung thành, cũng vì vậy Binh Mã sử đại nhân mới thỉnh cầu lên trên tứ phong ta làm Trí Quả Giáo Úy. Đây cũng chính là thăng chức trong quân, là võ tán quan tối cao duy nhất, chỉ tiếc ta không có mạng giao thiệp, tranh không đến chức quan có quyền lực.
Triệu huyện thừa gật đầu nói: - Không gặp thời vận, thật sự là nhân tài không được trọng dụng.
Lục Thất ôn hòa nói: - Ở trong quân thời vận không tốt, tuy nhiên từ khi hồi hương trái lại cảm thấy tốt lắm, hiện giờ gia nghiệp của ta có chút hưng khởi, coi như là có mất có được đi.
Triệu huyện thừa mỉm cười nói: - Lục đại nhân tài năng cao ngất, ngày sau sẽ có kỳ ngộ tiến chức thôi.
Lục Thất ôn hòa nói: - Ta muốn có kỳ ngộ tiến chức cũng phải trở về trong quân mới có. Còn ở quê hương, có thể đảm nhiệm dài lâu chức vị Huyện Úy hộ quân cũng đã thỏa mãn lắm rồi, không có khả năng gặp được kỳ ngộ đi lên được đâu.
Triệu huyện thừa cười nói: - Lục đại nhân không nên nản chí, mấy ngày nữa triều đình sẽ tiến hành đại quy mô tiêu diệt phỉ, Lục đại nhân võ nghệ cao cường, nhất định có thể lập nhiều quân công có được cơ hội tiến chức.
Lục Thất sửng sốt, Vương chủ bộ từng nói qua với hắn việc triều đình tập hợp đại quân tiêu diệt phỉ, chẳng qua đã quyết định hắn sẽ không tham dự, hắn ôn hòa nói: - Đại nhân, gần đây ta có việc riêng nhất thiết phải rời khỏi huyện Thạch Đại đi giải quyết, cho nên không thể tham dự.
Triệu huyện thừa kinh ngạc nói: - Lục đại nhân có việc riêng gì muốn làm, loại cơ hội kiến công này không nhiều lắm đâu.