Kiếm Tu Vô Tình Đạo Chuyển Nghề Tu Luyện Trà Xanh Chi Đạo.

Chương 12



"Quan hệ giữa ta và thiếu tông chủ của Hồng Hiên Tông, tất nhiên là không hề tầm thường!"

Giới thiệu bản thân, làm nổi bật điểm đặc biệt đối phương, kéo gần quan hệ với hắn.

Tuy ta học thức nông cạn, chưa thể lĩnh hội hết tác dụng của mấy bước này, nhưng phải tin tưởng vào Đạo Trà Xanh!

Cứ làm là được!

Nhưng lời ta rơi vào tai thiếu tông chủ lại thành một ý khác.

Sắc mặt thiếu tông chủ tái nhợt.

Đúng vậy, đương nhiên không tầm thường.

Đến nước này, Huyền Chính Tông và Hồng Hiên Tông đã hoàn toàn xé bỏ lớp mặt nạ hữu hảo giả dối.

Lên đài sinh tử, đã thành kẻ thù không đội trời chung!

Kết cục chỉ có một kẻ sống, một kẻ chết.

Mà nhìn tình thế trước mắt…

Người phải chết, là hắn!

Trình tự đã đi gần xong, theo kinh nghiệm, ta cũng có thể thuận lợi lấy đi thứ mình muốn rồi.

Ta nâng thanh kiếm trong tay, ánh trăng chiếu xuống, lưỡi kiếm sắc lạnh phản chiếu gương mặt hoảng loạn của cá thịt dưới lưỡi kiếm.

Ta muốn đoạt lấy mạng hắn!

"Không, ta sai rồi, ta cầu xin ngươi, đừng g.i.ế.c ta!"

"Ta vô tội, tất cả đều là lỗi của tông chủ! Chính hắn chủ động câu kết với Ma tu, ta chỉ là kẻ bị liên lụy thôi!"

Thiếu tông chủ chật vật ôm lấy chân ta, ta liền đá hắn văng ra xa.

Trên mặt, ta học theo dáng vẻ của sư muội, nước mắt rưng rưng, như thần nữ cao cao trên cửu thiên thương xót chúng sinh, lại cúi đôi mắt vô tình nhìn bóng dáng chật vật của hắn.

"Ta vốn coi thiếu tông chủ là đồng đạo, yến tiệc hôm nay chỉ muốn cùng bạn bè đồng đạo chia sẻ niềm vui Huyền Chính Tông được bảo vật! Vậy mà lại bị các ngươi hãm hại đến nước này!"

"Thật khiến toàn bộ Huyền Chính tông lạnh lòng!"

"Các ngươi gây ra chuyện ác thế này, đã khiến tâm hồn non nớt của ta chịu tổn thương to lớn, hạng ác nhân như các ngươi, ta chỉ muốn lấy mạng ngươi để bù đắp cho linh hồn ta bị giày xéo!"

"Tại sao ngay cả yêu cầu nhỏ bé này mà cũng không muốn thỏa mãn ta!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Ta thật đáng thương! Ta thật vô tội! Ta thật yếu đuối!"

"Ta chỉ muốn mạng của ngươi mà thôi!"

"Ta sai rồi sao?"

Thiếu tông chủ, gãy một chân, tinh thần chấn động, sợ đến mức tè ra quần, vừa tận mắt thấy phụ thân mình bị giết: ……

Có bệnh à!

Ai mới là kẻ đáng thương thật sự?

Trà xanh cút đi cho ta!

Kiếm quang lóe lên, đầu thiếu tông chủ rơi xuống, hắn c.h.ế.t rồi.

Ta đoạt lấy sinh mạng hắn.

Sư muội trà xanh: ……

"Bốp bốp bốp."

Nàng vỗ tay khen ngợi màn diễn xuất tuyệt vời của ta.

Sư muội nói: "Thật ra, cho dù ngươi không g.i.ế.c hắn, ta thấy hắn cũng sẽ bị ngươi chọc tức c.h.ế.t thôi."

"Ngươi đã chạm đến chân lý của trà xanh, quả thật tiến bộ thần tốc, vi sư đã không bằng ngươi nữa rồi!"

Tiếng c.h.é.m g.i.ế.c dần dần lắng xuống, chiến thắng của chính đạo theo ánh bình minh hiện nơi chân trời.

Những vì sao lẻ loi trong màn đêm vẫn cố gắng kéo dài hơi tàn, nhưng mặt trời sớm muộn gì cũng sẽ ló rạng, còn chúng thì chỉ có kết cục là lặng lẽ tiêu tan.

Huyền Chính Tông vượt qua kiếp nạn này, sau này tất nhiên sẽ là cảnh tượng huy hoàng.

Sư muội nhìn ta đầy xúc động.

Ta khuyên nhủ hết lời: "Sư muội, lạc đường chưa muộn, quay đầu là bờ!"

"Tại sao phải bỏ con đường quang minh không đi, lại cố chấp chọn tà môn như Vô Tình Đạo chứ?"

"Đạo Trà Xanh, mới là con đường mạnh nhất!"

Sư muội: ……

Nàng đáp: "Cút!"