Kết Hôn Bí Mật Với Chủ Nhỏ Của Bạn Thân

Chương 4



Về sau đã xảy ra chuyện gì, tôi không còn nhớ rõ.

Hình như lúc anh ấy đưa tôi rời đi thì bị sếp lớn phát hiện, ông ta nhất quyết không chịu buông tha tôi.

Người đàn ông tất nhiên không đồng ý, sếp lớn liền lôi chuyện tôi là nhân viên của ông ta ra để ép.

Tôi nhanh trí, ôm lấy cổ anh, hôn lên má anh một cái.

"Chồng à, chúng ta báo cảnh sát đi!"

Vừa nghe đến báo cảnh sát, thái độ của sếp lập tức mềm hẳn xuống.

Chuyện sau đó tôi không còn nhớ rõ, theo lời Chu Nhạc Diễn kể lại, tôi hoàn toàn ngất đi.

Phải rồi, người đàn ông tôi gặp đêm đó chính là Chu Nhạc Diễn, chính anh là người đã cứu tôi.

Anh đưa tôi đến bệnh viện, còn ở bên tôi suốt đến sáng. Tiếc rằng lúc tôi tỉnh lại thì không thấy anh đâu, chỉ có trợ lý của anh ở lại.

"Cô Cố, tổng giám đốc Chu đã đi làm rồi. Đây là danh thiếp của anh ấy, anh ấy nói nếu cô cần gì có thể gọi cho anh bất cứ lúc nào."

Tôi nhất định phải liên lạc với anh.

Nếu không có anh, hậu quả đêm đó thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Sau khi xuất viện, tôi trịnh trọng mời anh ăn một bữa cơm cảm ơn.

Chu Nhạc Diễn nói anh bận.

"Vậy tổng giám đốc Chu xem khi nào anh rảnh, tôi sẽ hẹn lại."

Đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó anh hỏi lại: "Cô không định tìm việc à?"

Hả?

Ban đầu tôi ngạc nhiên không hiểu sao anh biết tình cảnh của tôi, sau đó nghĩ lại, ai cũng có thể đoán ra thôi.

Làm hỏng chuyện tốt của sếp lớn, còn định báo cảnh sát bắt ông ta, không bị đuổi việc mới lạ.

Quất Tử

"Nếu cô Cố không ngại, tôi đang cần một trợ lý, chỉ xem cô có tin tôi không thôi."

Một giây trước còn thề cả đời này không làm trợ lý nữa, một giây sau nghe nói Chu Nhạc Diễn đang thiếu trợ lý...

"Tôi... tôi có thể chứ?"

"Cầm hồ sơ lý lịch đến công ty phỏng vấn đi!"

"Cảm ơn tổng giám đốc Chu."

Thế là tôi trở thành trợ lý cao cấp của Chu Nhạc Diễn.

Tới công ty rồi tôi mới biết anh đã kết hôn.

Vì vậy, khi anh mời tôi cùng đi dự tiệc, tôi lập tức từ chối.

Tôi, Cố Nguyệt Nguyệt, không có bản lĩnh gì, nhưng về đạo đức làm người thì luôn nghiêm khắc với bản thân.

Không làm kẻ thứ ba, không dây dưa mập mờ, càng không vì tiền mà đánh mất nguyên tắc.

Đôi mắt sâu thẳm của Chu Nhạc Diễn nhìn tôi, khó đoán đến mức khiến người ta bất an.

"Không phải cô nói muốn mời tôi ăn cơm cảm ơn sao?"

Tôi do dự rất lâu, cuối cùng quyết định nói thật.

"Tổng giám đốc Chu, anh đã cứu tôi, tôi thật lòng cảm kích. Tôi nhất định sẽ trịnh trọng mời anh một bữa để cảm ơn. Nhưng tối nay... anh đang thiếu bạn đồng hành, để tôi đi cùng có vẻ không thích hợp lắm thì phải?"

Chu Nhạc Diễn nhướn mày: "Sao lại không thích hợp?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Anh đã kết hôn rồi, đương nhiên là phải đưa vợ đi dự tiệc, mang tôi theo chẳng ra làm sao cả."

Chu Nhạc Diễn nghe vậy, bật cười bất đắc dĩ.

"Ai nói tôi kết hôn rồi?"

"Trong công ty ai cũng đồn anh đã kết hôn nhưng giấu kín."

Chu Nhạc Diễn nhìn tôi, ánh mắt dần trở nên sâu xa: "Tôi chưa kết hôn, hiện tại vẫn độc thân."

GÌ CƠ???

Đêm đó, tôi tất nhiên đi cùng anh đến bữa tiệc, nhưng kỳ lạ là, dường như tất cả mọi người đều cho rằng tôi là vợ anh.

Còn gọi tôi là "bà Chu".

Xấu hổ muốn chết!

Tôi muốn giải thích, tiếc là không có cơ hội.

Trên đường về, tôi mang đầy tâm sự và lo lắng: "Tổng giám đốc Chu, mọi người hiểu lầm chúng ta rồi."

Chu Nhạc Diễn nhắm mắt, thản nhiên "Ừ" một tiếng.

Ừ? Vậy thôi à?

Hết rồi à?

"Không phải, sao anh không giải thích với họ là mình chưa kết hôn?"

Chu Nhạc Diễn đột nhiên mở mắt, ánh mắt anh khóa chặt lấy tôi.

"Cố Nguyệt Nguyệt, chúng ta kết hôn đi."

"Gì cơ?!"

Tôi nghi ngờ mình nghe nhầm, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ấy, chẳng có chút gì giống đang đùa.

"Tổng giám đốc Chu... anh say rồi à?"

Tiếp đó, Chu Nhạc Diễn bắt đầu liệt kê cho tôi một loạt lý do hấp dẫn cho cuộc hôn nhân đôi bên cùng có lợi này.

Thứ nhất, chi phí điều trị nằm viện của mẹ tôi có thể được giải quyết ổn thỏa.

Thứ hai, anh ấy hiện đang cần một người vợ để cùng tham gia các buổi tiệc xã giao bắt buộc.

Thứ ba, chúng tôi chỉ cần đăng ký kết hôn mà không cần làm rình rang, vài năm sau có thể ly hôn.

Tức là, vừa giải quyết được vấn đề trước mắt của tôi, vừa tiện thể cưới một người chồng mà chẳng ảnh hưởng gì đến ai.

Sau một lúc suy nghĩ, tôi đáp:

"Tôi cần suy nghĩ thêm."

Chu Nhạc Diễn gật đầu:

"Nên như vậy."

Về sau tôi mới biết, những lời đồn đại về chuyện anh ấy kết hôn hóa ra đều bắt nguồn từ tôi.

Đối tác làm ăn của một tổng giám đốc trước đó quen biết Chu Nhạc Diễn, mà đêm đó lại nghe tôi gọi anh ấy là "chồng", nên đương nhiên nghĩ rằng chúng tôi đã kết hôn.

( Truyện được dịch bởi Quất Tử, nghe audio trên kênh youtube Quất Tử Audio )

Buổi sáng tôi đồng ý, thì buổi chiều chúng tôi đã đi đăng ký kết hôn.

Nhưng nằm mơ tôi cũng không ngờ rằng Chu Nhạc Diễn lại là chú nhỏ của Chu Tuyên Đồng! Lúc tôi biết được chuyện này thì giấy kết hôn cũng đã ký xong rồi.

Sau đó, mọi chuyện cứ thế trôi đến mức này mà tôi cũng không hiểu tại sao.