Kẻ Thế Mạng

Chương 5



Sắp đến Tết rồi, tôi sẽ nhân dịp đó đưa Đồng Đồng và Lộ Thần về nhà ông bà một chuyến. Tôi muốn đi xem đứa con của nhà em họ Lộ Thần, cho dù phát hiện ra điều gì cũng phải giả vờ như không biết, tránh để bọn họ chó cùng rứt giậu.

Hơn nữa, tôi còn phải nghĩ cách lấy tóc, móng tay hoặc quần áo của con trai họ mang về cho dì Ba kiểm tra.

Giờ phút này, trong lòng tôi vô cùng căm hận, thế nhưng cho dù có nghi ngờ bao nhiêu, tôi vẫn chưa thể chất vấn mẹ chồng ngay được.

Tôi biết bà trọng nam khinh nữ, tôi biết bà muốn ôm cháu trai, cứ luôn giục tôi phải sinh đứa nữa, thế nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ tới bà vì muốn tôi sinh cháu trai mà phải hành hạ Đồng Đồng, hãm hại cháu gái ruột của bà.

Còn một tháng nữa là đến năm mới, mẹ chồng tôi về quê trước, sau khi bà đi, tôi thương lượng với Lộ Thần về chuyện về quê đón năm mới cùng ông bà.

Anh nhíu mày nói:

“Sức khoẻ của Đồng Đồng thì sao? Anh sợ con bé mệt.”

“Về đón năm mới với ông bà sẽ rất náo nhiệt, em muốn Đồng Đồng vui vẻ một chút. Con bé vui vẻ, biết đâu sẽ đỡ bệnh thì sao.”

Mấy năm nay, ngày nào Đồng Đồng cũng uống thuốc. Con bé bị bệnh tật tr.a tấn từ khi còn nhỏ nên rất ít khi cười, phần nhiều là nụ cười gượng gạo, khiến cho người ta nhìn vào cực kì chua xót.

“Nếu, anh nói là nếu, có một ngày Đồng Đồng qua đời, vợ à, em có thể chấp nhận sự thật này không?”

Lộ Thần nhẹ nhàng nắm lấy bả vai tôi, nhìn chằm chằm vào mắt tôi và hỏi.

Tuy rằng tôi biết đó là giả thiết, thế nhưng chỉ nghĩ đến thôi mà nước mắt tôi vẫn cứ tuôn ra, cho dù cố gắng lau đi thế nào cũng không lau lau nổi, tôi nghẹn ngào nói:

“Lộ Thần, em không muốn lừa anh, nếu như Đồng Đồng mất, anh coi như hai mẹ con em chưa từng đến thế giới này, c.h.ô.n hai mẹ con em chung một chỗ rồi quên chúng em đi.”

Lộ Thần ôm cổ tôi, vùi mặt vào tóc tôi, nghẹn ngào nói:

“Vậy thì cả nhà chúng ta ở cùng nhau nhé. Anh sẽ mua một cái mộ thật lớn, đủ cho một nhà ba người chúng mình.”

Tôi gật đầu đồng ý, mỉm cười trong nước mắt.

Trận chiến này, không phải là trận chiến sinh tử của một mình Đồng Đồng, mà là trận chiến sinh tử của một nhà ba người chúng tôi.

Chắc hẳn đây chính là đồng sinh cộng tử mà người ta hay nói đến chăng.

12.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Vào Tết âm, chúng tôi về quê Lộ Thần trước một tuần.

Mẹ chồng và cha chồng tôi vui vẻ mở tiệc, mời tất cả mọi người đến ăn cơm.

Cả nhà chú hai, chú ba của Lộ Thần đều đến, thức ăn được bày biện đầy ba bàn.

Nghe nói chú tư của Lộ Thần bị ốm, chỉ có em trai Lộ Thần là Lộ Vũ đưa con trai đến đây.

Bố chồng của tôi mua mấy chiếc đèn lồng đỏ treo trong nhà, cả sân tràn ngập sắc đỏ, làm cho khí càng thêm vui vẻ.

Đồng Đồng theo đám chị em họ chạy quanh sân, tuy rằng con bé là người chạy trốn chậm nhất nhưng dường như nó rất vui, tôi bắt gặp nét cười đã lâu không thấy trên khuôn mặt con mình.

Sau đó, khi tôi nhìn về phía cậu bé mập mạp trước đây vốn dĩ không thể đi lại, bây giờ chạy nhảy rất nhanh kia, m.á.u cả người như chảy ngược.

“Chị dâu, chị xem, con trai vẫn luôn nghịch ngợm, hoạt bát hơn hẳn.”

“Ôi, Đồng Đồng, con chạy chậm thôi, đợi anh chị của con với.”

Linh Tử, vợ của em trai Lộ Thần hài lòng nhìn con mình, trong lời nói không giấu được sự đắc ý.

Nếu như ba năm trước, cô ta hẵng còn khúm núm, nhút nhát gọi tôi là chị dâu thì cô ta bây giờ cứ như biến thành một người khác vậy.

Ngay cả tên con trai cô ta cũng đổi thành từ có phát âm giống Đồng Đồng.

Tôi tức đến ngứa răng, thế nhưng vẫn phải cố gắng nén cơn giận của mình lại, mỉm cười nói:

“Đúng vậy, chớp mắt đã lớn như vậy rồi, có thể nuôi đứa nhỏ tốt như vậy thì hẳn em đã lo lắng rất nhiều phải không?”

“À, đó là do nó không chịu thua kém ai, em đâu phải phí công gì.”

Linh Tử xua tay nói.

“Chị dâu, em nói chị nghe. Đồng Đồng nhà em thật ra là tới báo ân đó, hai năm trước em lo lắng bao nhiêu, sau này thằng bé dần dần khoẻ lên, ngay cả cảm cúm cũng không hề bị nữa. Có một lần chẳng may bị máy kéo cắt chân, thế mà sau đó lại không xảy ra chuyện gì, chị nói xem có kỳ lạ không cơ chứ?”

“Cha chồng em nói, Đồng Đồng được thần phù hộ, có lẽ, các vị thần cũng thích những bé trai ha.”

Vậy nên, Đồng Đồng bị ngã gãy chân chính là vì ngăn cản tai hoạ cho con cô ta!


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com