Một hàng chữ ngắn ngủn tựa như một chậu nước lạnh tưới từ trên đầu xuống, Trình Miên cũng phải tỉnh rượu hơn phân nửa.
Ngồi đờ ra trên ghế, qua nửa phút mới lấy lại tinh thần.
Thật ra chuyện thế này cũng không hiếm thấy, có mấy lần cậu kết bạn với ông bà chủ được giới thiệu cũng bị từ chối.
Nhưng lần này khó được cảm thấy xấu hổ cùng lúng túng, ngón cái đặt trên màn hình không biết phải làm sao.
Trình Miên thở phào một hơi, thoát ra ngoài.
Bình tĩnh lại lại thấy khá may mắn, cho dù có kết bạn, hai người cũng không có đề tài chung để trò chuyện, trong danh sách bạn bè lại có thêm một người nằm yên, lẳng lặng ở đấy một thời gian, sau lại vào một ngày nào đó phát hiện đã bị xoá mất rồi.
Thôi, một câu cảm ơn không cần phải nói ở Wechat, trò chơi cũng được mà.
Nhưng tiếc là sau khi hoàn thành nhiệm vụ cho toàn bộ ông bà chủ, Trình Miên cũng không phát hiện bóng dáng Phi Túng.
Lúc đang định logout, thấy Hề Tưởng Sự Thành.
Cậu ta đứng trước mặt NPC truyền tống của Đại Đào Sát, hình như đang treo máy.
Trình Miên nhìn thời gian, đã hai giờ sáng, Đại Đào Sát đã đóng rồi.
Cậu do dự trong chốc lát, vẫn tiến lên chào hỏi một tiếng.
[Mật] Vân Trình Phong Miên: [Dễ thương]
[Mật] Hề Tưởng Sự Thành: [Hoảng sợ]
[Mật] Hề Tưởng Sự Thành: Khuya vậy còn chưa ngủ?
[Mật] Vân Trình Phong Miên: Ừ, mới làm xong nhiệm vụ cho các ông bà chủ.
Lúc này, Bùi Hề mới nhớ tới cả buổi chiều cậu không có online.
[Mật] Hề Tưởng Sự Thành: Lúc chiều vốn định gọi cậu cùng chơi mấy ván Đại Đào Sát, đợi cũng lâu đấy.
Trình Miên thấy câu này cảm thấy bản thân vẫn chưa tỉnh rượu, nếu không thì sao sẽ hỏi ra ----
[Mật] Vân Trình Phong Miên: Có Phi Túng không?
[Mật] Hề Tưởng Sự Thành: Đương nhiên là có rồi, cậu hỏi cái này làm gì?
Trình Miên rũ mắt, chậm rãi gõ chữ: Hôm nay làm phiền anh ấy giúp tôi ---
Xóa đi.
[Mật] Vân Trình Phong Miên: Hôm nay cảm ơn các cậu giúp tôi vào top.
[Mật] Hề Tưởng Sự Thành: Không phải chuyện gì lớn cả, lần sau lại cùng nhau chơi.
Trình Miên ừ một tiếng.
[Mật] Vân Trình Phong Miên: Có khi tôi đang onl acc của ông bà chủ cho nên không thấy tin nhắn, có gì các cậu cứ tới Wechat tìm tôi.
[Mật] Hề Tưởng Sự Thành: OK.
...
Lúc Trình Miên thức dậy đã giữa trưa.
Bà nội lại ra ngoài đi dạo, có để lại đồ ăn ở trong nồi.
Trình Miên vừa ăn, vừa xem điện thoại.
Phía trên có mấy tin nhắn, đa số là Linh Sát gửi tới, chia sẻ [Tuyển tập Phi Túng bảo vệ vợ], phía sau kèm theo một đống dấu chấm than.
Linh Sát: Tôi cho rằng mình còn chưa tỉnh ngủ, không ngờ Phi Túng lại có người yêu.
Linh Sát: Lại mở ra nhìn thử tôi còn cho rằng mình điên rồi, thế mà nhìn thấy tên người cày thuê của tôi.
Linh Sát: Cậu khá lắm, dám giấu tôi ôm đùi đại thần!!! Còn nói hai người không có quan hệ gì cả!
Vân Trình Phong Miên: Oan quá TAT
Linh Sát: Ấy, dậy rồi à?
Linh Sát: 【Chia sẻ phát sóng trực tiếp [Nguyện Đại Đào Sát không có Phi Túng...] của Quả Cầu Len..】
Linh Sát: Đến xem nè, đều là chuyện tốt các cậu làm đó.
Vân Trình Phong Miên: ?
Trình Miên nhớ tới tuyển tập kia, bên trong trừ ID của cậu thì Quả Cầu Len là xuất hiện nhiều nhất.
Cậu mang theo hoài nghi ấn tiến vào.
Ở 《Cửu Thiên Truyện》, Quả Cầu Len cũng xem như streamer có tiếng. Khi trước thoát vòng nhờ một tay kỹ thuật PK Mị Ảnh và Thiên Vấn, trên diễn đàn cũng có tập hợp đánh chết của hắn.
Lúc trước, Trình Miên có tình cờ nghe nói nhưng không chú ý tới phương diện livestream lắm, luôn là nghe người ta nhắc tới mới bắt đầu lục lọi từ trong ký ức xa xôi ra.
Trong livestream, Quả Cầu Len mở camera, nhuộm một đầu tóc đỏ, người hơi mập mạp nhưng làn da rất trắng, cười rộ lên còn có cái răng nanh.
Hắn đang chơi Bình Dã Đại Đào Sát, bản đồ là Bản Đồ Tuyết.
Quả Cầu Len mới vừa nhảy từ trên một ngọn núi tuyết xuống đã đụng phải một tên đỏ.
Nhìn thoáng qua khá quen mắt, trái tim Trình Miên tăng tốc. Lại nhìn kỹ --- Phi Tòng.
Trình Miên: "..."
Đúng là mới vừa thức dậy, đầu óc chưa được tỉnh táo lắm.
So với cậu thì Quả Cầu Len còn bị doạ nghiêm trọng hơn.
"Tại sao lại có người lấy ID này vậy hả hả hả!" Quả Cầu Len xách theo vũ khí đi về phía trước, sắc mặt dữ tợn: "Hôm nay tôi sẽ trừ gian diệt ác, trả lại vùng trời thái bình cho Đại Đào Sát!"
【Mẹ nó, trong một nháy mắt tôi mẹ nó cũng tưởng là đại thần.】
【Ha ha ha. ID này, thật sự không phải cố ý đó chứ?】
Quả Cầu Len: "Cố ý? Cố ý càng phải giết, bằng không khó mà xoa dịu được tâm hồn bị thương của tôi..."
【Không chừng là acc nhỏ của đại thần đấy.】
"Tôi cảm thấy ID này nghe rất hay." Trong màn hình, sắc mặt Quả Cầu Len lập tức bình tĩnh lại, không chút do dự xoay người chạy về một phương hướng khác: "Ai cũng có thể lấy tên này cả. ID tự do, tôi yêu tự do."
【Cậu đừng rén, tôi sẽ khinh thường cậu đấy.】
【Một cái hỏa tiễn. Chủ nhà đi giết anh ta được không?】
【Tôi tặng hai cái, giết anh ta!】
"Tôi là người sẽ khom lưng vì tiền sao?" Quả Cầu Len nói như thật: "Đều là người bước từ thôn Tân Thủ ra, đánh đánh giết giết không tốt đâu, thế giới hòa bình."
【? Lúc tôi theo dõi cậu, cậu không phải như thế. Oai phong lẫm liệt khi thi đấu PK đâu rồi?】
【Đây là sức ảnh hưởng của đại thần, được không?】
Trình Miên đang ăn cơm, nhịn cười rất vất vả.
【Mới tới, sao không giết vậy? ID này có sự tích gì à?】
【Người mới vào phát sóng, ngẩng đầu nhìn tiêu đề đi.】
【ID không có sự tích nhưng là có sự cố, có thể đi xem bài post đang hot: Chia sẻ [Tuyển tập đoạn cut đại thần bảo vệ vợ...]】
... Vì sao ở đây rồi mà còn có thể nhìn thấy bài post này nữa?
Nháy mắt đã không còn cười nổi.
Sau khi xem chừng mười phút, cảm thấy Quả Cầu Len trở thành streamer có lượng người theo dõi đông đảo cũng không phải không có lý do. Có kỹ thuật, người cũng rất biết pha trò.
Trình Miên tặng toàn bộ quà mà hệ thống đã tặng lại cho cậu ta.
"Cảm ơn mười cái lightstick do Vân Trình Phong Miên tặng. Ai ui... Cái ID mẹ nó..." Có lẽ nhận ra đang trong livestream không được nói tục, Quả Cầu Len mau chóng sửa miệng: "Cái ID ngọt ngào này, là trùng tên hay là chính chủ vậy?"
Vân Trình Phong Miên: Cậu đoán xem.
Quả Cầu Len: "Người anh em, đừng có hù tôi, cho dù cậu là chính chủ thì tôi cũng không sợ, có ngon thì online PK một trận đi."
Qua nửa giây, cậu ta cố ý áp sát tới gần mic hơn, dùng âm thanh toàn bộ người xem livestream đều có thể nghe được, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi là tôi nói giỡn đó, đại tẩu."
【Streamer hèn nhất 《Cửu Thiên Truyện》 đã xuất hiện.】
【Thật không biết phải nói gì, vốn định vào xem kỹ thuật PK, không ngờ chủ nhà lại bợ đít đến vậy, bái bai.】
【Ha ha, bợ đít cái gì? Hiệu quả livestream mà thôi, cho rằng Phi Túng có người yêu thật à.】
【Bợ thì bợ, thấy đại thần tôi cũng bợ, bợ là chuyện gì mất mặt sao!】
【Đại tẩu đừng để ý tới bọn họ, tiện thể cho tôi hỏi có thể viết đồng nghiệp văn của hai người được không?】
"Này này này, đừng cãi nhau." Quả Cầu Len: "Mấy người làm ồn tới đại tẩu rồi."
Trình Miên: "..."
"Đại tẩu" bằng chữ viết cùng với "Đại tẩu" bằng giọng nói, mang tới cảm quan khác xa như trời với đất.
Bình luận trêu chọc vẫn còn tiếp tục.
Trình Miên da mặt mỏng, không chịu nổi bèn chuồn trước là thượng sách.
Linh Sát oanh tạc Wechat của cậu, hỏi cậu có thể giữ cho cô ấy một chỗ trên đùi được không, còn hỏi cảm giác khi được đại thần bảo vệ thế nào.
Vị trí trên đùi là không có. Còn cảm giác à... Rất tuyệt.
Tuy bị mọi người trêu chọc nhưng Trình Miên cũng biết không ai sẽ cho rằng cậu và Phi Túng có gì với nhau.
Tính tình Phi Túng nổi tiếng khắp các server, lạnh như băng, bạn bè người quen cũng không nể mặt, rất hiếm khi có người dám tiến lên chào hỏi, là một tồn tại khiến đa số người chơi phải ngần ngại.
Có lẽ là bởi vì như thế nên khi Phi Túng thể hiện một chút quan tâm với ai đó sẽ rất dễ khơi dậy tâm hồn ghép CP tận sâu nơi đáy lòng của các người chơi.
Họ cũng không biết giao dịch Xá Lợi Tử giữa cậu và Phi Túng, nên dù có bị người cắn CP là chuyện có thể tiếp thu được.
Nhiệm vụ hằng ngày hôm nay rất đơn giản, Trình Miên làm xong nhìn đồng hồ.
Cách cơm tối còn sớm, quyết định kéo mấy ông bà chủ đi chơi mấy ván Đại Đào Sát.
Suy nghĩ xong, lấy điện thoại ra, gõ Hề Tưởng Sự Thành.
...
Bùi Hề đang co rụt trong phòng sách của anh cậu ta, tay cầm tablet, cười đến suýt chút nấc lên.
"Anh, Quả Cầu Len bị anh đánh có bóng ma tâm lý luôn rồi, đặt cái tiêu đề phòng livestream này... Chẳng phải trị được chứng nghiện internet của cậu ta rồi sao?"
Bùi Túng Chi đang bị đề án rác rưởi cấp dưới gửi tới làm cho bực bội, ngẩng đầu trừng Bùi Hề một cái.
Bùi Hề lập tức ngậm miệng, tựa như con gà bị bóp chặt cổ.
Thôi, không sờ mông lão hổ được.
Cậu ta nhìn điện thoại, cười ha ha tìm bậc thang cho mình xuống: "Vậy anh làm việc đi, Tiểu Miên gửi Wechat cho em lúc nào mà không biết nữa."
"Anh, Tiểu Miên rủ em Đại Đào Sát, em đi..."
Cậu ta nói còn chưa dứt câu đã bị anh cậu ta gọi lại: "Cậu ấy rủ cậu trên Wechat?"
"Đúng vậy."
"Tại sao rủ cậu trên Wechat?"
Bùi Hề không cảm thấy có chỗ nào bất thường, nói: "Tối hôm qua nói thỉnh thoảng không nhìn thấy tin nhắn trong trò chơi, bảo em gõ Wechat cậu ấy."
"Tại sao không tìm anh?"
Bùi Hề chẳng hiểu ra sao: "... Hả?"
"Là anh giết người không đủ mau?" Bùi Túng Chi khó hiểu: "Hay là kỹ thuật của anh không đủ mạnh?"
Làm sao cậu ta biết được!
Tự anh đi hỏi chẳng phải sẽ biết ngay sao!
Bùi Hề cảm thấy nếu cậu ta không trả lời hợp lý thì đời này cũng đừng hòng bước chân vào phòng sách của anh cậu ta nữa.
"Chắc là có định gọi nhưng ngại?"
"Ngại gọi anh." Bùi Túng Chi nhìn cậu ta: "Không ngại gọi cậu?"
Bùi Hề: "..."
"Có thể là vì bọn em có kết bạn Wechat nên tiện hơn. Hôm nay cậu ấy còn hỏi có phải hôm qua anh có online hay không nữa." Bùi Hề khựng lại, lập tức mở to hai mắt: "Anh, có khi nào Tiểu Miên có gửi lời mời kết bạn cho anh không?"
Cậu ta càng nghĩ càng thấy có lý: "Chắc chắn rồi, chứ không tại sao sẽ nghĩ đến bảo em Wechat tìm cậu ấy, còn hỏi anh có onl hay không nữa!"
"Anh, sao anh không kết bạn với Tiểu Miên?"
Bùi Túng Chi nhớ tới cài đặt kết bạn của mình, sắc mặt lập tức tối sầm.
"Câm miệng."
-
Trình Miên từ Đại Đào Sát đi ra, tinh thần hoảng hốt.
Đã không có BUG, người chơi trong mỗi ván cũng không giống nhau. Không nhìn thấy những ID quen mắt cho nên đương nhiên sẽ gặp phải nhiều tình huống bất ngờ hơn.
Chẳng hạn như có vài đại lão rơi xuống chưa kịp kiếm trang bị, ra tay trước chiếm lợi thế, quét sạch tên đỏ, toàn bộ tài nguyên xung quanh lập tức trở thành của một mình anh ta.
Còn có trên đường chạy trốn, mặc kệ bạn có đồng đội bên cạnh hay không, cứ tách đội là bị giết, không hề sợ hãi.
Trình Miên rất ít kinh nghiệm PK, một đường đơn thuần là bị đánh, ngay cả cơ hội trốn để giữ mạng cũng không có.
Thể nghiệm trò chơi vô cùng kém.
Rất là nhớ ngày hôm qua, được bảo vệ tới tận trận chung kết.
Trình Miên dại ra trong chốc lát, cầm ly đứng dậy, định làm cho bản thân tỉnh táo lại.
Trong lúc rót nước, nhìn xem điện thoại có tin nhắn để sót nào không.
Trên thanh thông báo có thêm một chấm đỏ.
Làm cày thuê sẽ thường có người kết bạn với cậu, cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.
Trình Miên vừa uống nước vừa ấn vào.
【Phi Túng gửi lời mời kết bạn với bạn thông qua nhóm "Người một nhà tương thân tương ái".】
Đột nhiên không kịp nhịn xuống, nước sặc vào phổi.
Trình Miên ho cả buổi trời, sắc mặt đỏ bừng.
Khó khăn lắm mới hết ho, cậu dùng khăn lau khô giọt nước trên màn hình, lại nhìn kỹ lại.
Avatar, ID giống như đúc trong nhóm.
【Bạn và Phi Túng đã trở thành bạn bè, bây giờ có thể bắt đầu trò chuyện với nhau.】
Ngón tay Trình Miên chọc vào khung trò chuyện, muốn nói gì đó nhưng hình như không có gì để nói cả.
Đỉnh đầu đối phương biến thành đang nhập.
Hai giây sau.
Phi Túng: Đại Đào Sát, đi không?
Lời của tác giả: Bùi Hề: Anh, sao anh không kết bạn với Tiểu Miên, là do không muốn à?