Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 181



“ Lý Sâm cùng Vưu Dữu…”

 

Cửa phòng Vip bị dùng sức đẩy ra, dẫn đầu là Huống Tử dẫn theo bạn gái và một đám người bước vào, lời nói cứng rắn đến khóe miệng bị Phó Nhiễm miễn cưỡng nuốt trở về.

 

“ A! “.

 

Huống Tử giống như phát hiện ra một tin tức lớn vội buông tay bạn gái ra. Hắn đi đến trước mặt hai người, giọng nói nhấn mạnh.

 

"Chị dâu!"

 

Hai chữ đủ để phá vỡ tai Phó Nhiễm.

 

Cô đem cái bật lửa của Minh Thành Hữu đặt lại trên bàn, đứng dậy đi qua hắn bước ra ngoài.

 

Phó Nhiễm vừa định nói cô không phải là chị dâu của hắn.

 

“ Ai u!”

 

Huống Tử làm động tác như bừng tỉnh hiểu ra, vỗ trán một cái .

 

"Tôi thế nào lại quên, cô đã sớm cùng Tam Thiếu phủi sạch quan hệ, sao chúng tôi phải gọi cô là chị dâu."

 

Huống Tử đi tới ngồi bên cạnh Minh Thành Hữu.

 

"Tam Thiếu! "

 

Phó Nhiễm nhìn tay hai người cùng nhau cụng ly. Khi Minh Thành Hữu thất thế, Huống Tử đã cho hắn nếm không ít mùi nhục nhã và chế nhạo. Phó Nhiễm lùi lại sang bên cạnh.

 

Huống Tử uống cạn ly rượu để cái cốc lại trên bàn. Lúc ngẩng đầu lên nhìn về phía Phó Nhiễm.

 

"Ban đầu nếu như cô nghĩ đến Tam Thiếu sẽ có hôm nay, cô sẽ rời đi hắn sao?"

 

"Chuyện của chúng tôi không liên quan đến anh."

 

Chỉ có thể nói, cô cùng Huống Tử ban đầu cũng không có một chút thiện cảm với nhau.

 

Minh Thành Hữu đứng dậy, dập tắt điếu thuốc trong tay vào gạt tàn. Hắn quay mặt sang nhìn Phó Nhiễm, nói một câu làm cho cô chưa kịp phòng bị.

 

"Tôi và cô còn chưa đủ đến mối quan hệ đó."

 

Mọi người trong phòng liền cười ầm lên.

 

Vì cô tự mình đa tình.

 

Phó Nhiễm cô đơn lẻ loi xuyên qua sau lưng những người đó. Cô xoay người, trong nháy mắt cảm thấy tim mình từng đợt đau đớn. Đứng dậy cầm lấy túi xách cùng áo khoác rời đi.

 

Minh Thành Hữu lại không cho cô cơ hội để trốn tránh.

 

"Đợi chút."

 

Tiếng nói của hắn phá vỡ sự ồn ào, mấy người đang nói chuyện liền im bặt. Tầm mắt lười biếng của hắn nhìn về Phó Nhiễm.

 

"Cô không phải là muốn nói chuyện sao? Chờ tôi ở đây. Sau khi cùng mọi người giải tán, chúng ta sẽ cùng nói chuyện.”

 

Phó Nhiễm thu bước chân mình lại, cô giấu mình ở một góc để mọi người không chú ý đến.

 

Huống Tử cùng Minh Thành Hữu cùng không thèm để ý đến cô nữa.

 

Hắn cùng mọi người bắt đầu cuộc vui. Nhóm người bắt đầu, đàn ông ôm phụ nữ trực tiếp lăn trên ghế sa lon bắt đầu sờ mó lại hôn. Một đôi nam nữ ôm nhau nằm ngay bên cạnh Phó Nhiễm. Người phụ nữ kia không cố kỵ chút nào bắt đầu rên rỉ hừ hừ a a, thậm chí còn gối đầu lên đầu gối Phó Nhiễm.

 

Cô vội vàng đẩy ra, đứng dậy nhường chỗ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Bọn họ tốt xấu cũng nghĩ đến những người ở đây, lấy tay chỉnh sửa lại trang phục rồi cả hai cùng tới uống rượu.

 

“ Chị dâu cũ !”

 

Huống Tử sợ Phó Nhiễm nhàm chán một mình.

 

"Nghe nói gần đây cô hay gặp Cố Diệp Thừa ? Tôi gặp hắn mấy lần. Hắn nói cô rụt rè quá, không cho hắn đụng chạm, không cho hắn ôm, hôn nhẹ cũng không được, có phải như vậy không?"

 

Phó Nhiễm hơi nhếch khóe môi không muốn để ý tới, cô làm sao sẽ không nhìn ra Huống Tử cố ý gây khó khăn cho mình.

 

Ánh mắt Phó Nhiễm nhìn Minh Thành Hữu.

 

"Đây là chuyện riêng của tôi. Cuối cùng tôi cũng có thể nói, việc này không liên quan đến anh!”

 

Huống Tử xem thường.

 

"Thật ra thì cô nên tìm chỗ cao mà đi. Chị dâu cũ, thế nào lại ‘nước chảy hướng chỗ thấp’?"

 

Minh Thành Hữu nhìn qua, đoạn đối thoại của bọn họ cũng không hắn có mấy hứng thú.

 

"Huống Tử ! Uống rượu của cậu đi. “

 

Phó Nhiễm lấy điện thoại ra xem giờ, không còn sớm, cô vì tìm Minh Thành Hữu nên đến bây giờ vẫn chưa ăn cơm. Đói bụng đến mức n.g.ự.c dán sau bụng, hơn nữa mùi t.h.u.ố.c lá vấn vít nồng nặc làm cô chỉ thấy buồn nôn.

 

"Khiêu vũ đi …"

 

Có người đề nghị.

 

Một người đàn ông bước ra sân khấu.

 

Minh Thành Hữu thờ ơ ngồi nhìn. Trong này ngoài hắn và Phó Nhiễm, mọi người đều muốn giở trò nên đề nghị khiêu vũ. Phó Nhiễm đem tay ôm bụng. Trong phòng lúc sáng lúc tối, ánh đèn chiếu nên mặt mỗi người đều như đeo mặt nạ.

 

Cô nhìn Mình Thành Hữu, phát hiện hắn giống như mặt người dạ sói.

 

Một bài vũ khúc xong, Huống Tử ngả người xuống ngay bên cạnh Minh Thành Hữu.

 

“ Tam Thiếu, sao không ra khiêu vũ? “

 

Minh Thành Hữu hài hước.

 

“ Mọi người nhảy với cậu còn có bản lĩnh ra khiêu vũ? “

 

"A”.

 

Có người la lên vẻ không phục.

 

“ Tam Thiếu thì sao? “

 

Huống Tử bắt đầu ồn ào.

 

Phó Nhiễm ngồi xem giờ, chỉ mong cho bọn họ mau mau kết thúc sớm một chút.

 

Minh Thành Hữu đột nhiên ngẩng đầu lên, ngón tay chỉ về phía Phó Nhiễm.

 

“ Ở đây đã có sẵn sư phụ. Để cho cô ấy làm mẫu chỉ dạy các người.

 

Phó Nhiễm phát hiện mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người mình. Cô không chút khách khí cự tuyệt.

 

“ Tôi sẽ không nhảy.”

 

“ Như thế nào lại không nhảy ? “

 

Huống Tử như bắt được cơ hội.