"Tạ Chỗ là mới được điều tới không lâu, nghe nói dầu muối không vào, lễ vật chúng ta chuyển tới đều bị trả lại như cũ."
"Mấu chốt là chắc chắn hai kỳ vay bị mắc kẹt, công việc tiếp sau đó rất khó tiến hành, tối thiểu phải mất một năm."
La Văn Anh nói ra tính nghiêm trọng của sự việc.
"Eve, cô nghĩ biện pháp hẹn thời gian ăn bữa cơm với Tạ Chỗ, tìm cách nói chuyện xem vấn đề là ở đâu."
Minh Tranh phiền não rút điếu thuốc ra, ý bảo những người khác đi ra ngoài.
"Eve, cô ở lại."
"Có lời gì xin nói."
Cô cho là Minh tranh giữ cô lại là vì chuyện công việc.
Người đàn ông bỏ t.h.u.ố.c lá trong tay qua một bên, hắn trả lương cao cho La Văn Anh để giữ cô lại cũng không phải bởi vì trong lòng thấy áy náy, mà là nhìn thấy cô có thực lực hơn người.
Đầu tiên hắn hiểu rõ rất ít về La Văn Anh, chỉ thấy dáng vẻ cực kỳ an tĩnh ở nhà của cô, tìm tên tuổi người được các công ty săn đón hàng đầu lại là Eve, người phụ nữ ngày ngày nằm bên cạnh hắn.
Hắn không tiếc số tiền lớn để thuê cô, lúc này mới có thể thấy một Eve hoàn toàn bất đồng.
"Có phải gần đây em gầy hay không?"
La Văn Anh sờ sờ chiếc cằm thon gầy của mình.
"Anh muốn cho tôi thêm tiền lương sao?"
Minh tranh bật cười.
"Không hài lòng với tiền lương của mình?
"Ai còn có thể gây sự với tiền. "
Cô cầm tập văn kiện đặt ở bên cạnh lên.
"Tôi đi ra ngoài lo việc, đúng rồi, MR đến không có ý tốt, có thể sẽ có hành động nhằm vào Hào Khôn, anh phải coi chừng."
Minh Tranh nghe vậy, thật vất vả đè xuống phiền não xuất hiện trong lòng một lần nữa, hắn đốt t.h.u.ố.c lá đi tới trước cửa sổ sát đất.
Ánh mặt trời xuyên qua cánh cửa chớp toát ra tới vai hắn, hắn mở cửa sổ ra, từ tầng cao nhất của Hào Khôn nhìn xa ra, cả khu vực kinh tế trọng điểm của thị trấn Nghênh An thu hết vào tầm mắt. Hắn thật vất vả mới có thể đi tới chỗ ngồi hôm nay, trừ khi là buông tay không đọ sức một lần nữa.
MR.
Cũng tại một tầng làm việc cao nhất.
Nữ thư ký cẩn thận bưng hai chén cà phê mở cửa, mới ghé đầu vào lại quay ra ngay lập tức.
Cô hướng ra chỗ người đang muốn đưa văn kiện sau lưng bĩu môi.
"Đợi đi, đang rất bận."
"Hiểu."
Người đứng phía sau người hiểu ý, đưa tay ra dấu OK mập mờ.
Phòng làm việc sáng sủa sạch sẽ, ánh mặt trời xuyên qua cửa kính màu xanh nhạt bị yếu thay đổi thành từng đường dáng vẻ thướt tha. Người đàn ông tựa đầu vào sau thành ghế, hai chân thảnh thơi vén lên. Trên bàn bày vô số đồ dùng, hai mắt hắn khép hờ, nhưng không phải là đang ngủ, hai tay đặt trên bụng. Một ngón tay có tiết tấu gõ lên mu bàn tay khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hắn đang ở một hội nghị qua điện thoại, thỉnh thoảng gặp phải vấn đề khó giải quyết sẽ cau mày, một đôi tay trắng nõn mịn màng đặt nhẹ trên huyệt Thái Dương của hắn, nhìn thấy hai đầu lông mày của hắn níu chặt, liền dùng ngón tay trỏ vuốt khẽ thành từng đường.
Người đàn ông giơ tay lên vỗ nhẹ sau lưng cô gái.
Hắn mím chặt môi mỏng, cũng nói mấy câu, nhưng đại đa số là nghe người khác nói lại, cô gái cúi đầu nhìn mặt của hắn, hai năm ngắn ngủn, thoáng qua ngón tay của cô, cô tận mắt thấy từng bước một, hắn trở thành dáng vẻ như bây giờ.
Tất cả mọi người ước ao được như cô, bởi vì quả thật hắn nâng niu cô trong lòng bàn tay, muốn gì được nấy.
Hội nghị xong, cô tiến tới ghé vào tai hắn.
"Mệt mỏi sao? Có muốn nghỉ ngơi hay không?"
"Em nhớ nhà sao?"
Cô lắc đầu.
"Lúc mới đầu ra nước ngoài em cho là có nhớ, nhưng rốt cuộc cũng may, em đang nghĩ là em không phải động vật m.á.u lạnh đấy."
Người đàn ông cười đem tay cầm cô vào lòng bàn tay.
"Hình như vậy."
"Phòng cho cha mẹ em, thư ký Lý giúp em chọn kỹ rồi, em đi xem qua cảm thấy cũng không tệ."
"Vậy thì tốt, nhìn trúng cái gì liền mua đi."
Cô dọn dẹp sạch sẽ phòng cho hắn.
"Nếu không anh cũng tìm cho em một công việc?"
"Nuôi em không được sao?"
Hắn đưa tay lôi cô đến bên cạnh.
"Kiếm tiền là chuyện của đàn ông, phụ nữ cố tiêu hết tiền là tốt rồi."
"Haizz…"
Cô thở dài.
"Em sợ em như vậy sẽ vui đến quên cả trời đất, càng ngày lòng càng tham."
"Tham đi, tin rằng em tham cũng không xong."
Tầm mắt cô gái rơi xuống gương mặt người đàn ông, diện mạo của hắn, đi tới đâu đều trở thành tiêu điểm, nếu nói phụ nữ đẹp là hồng nhan họa thủy thì thật ra đàn ông cũng vậy.
"Cái em muốn thật sự là cái gì anh vẫn chưa rõ sao?"
Tay cô đặt nhẹ lên n.g.ự.c hắn.
"Cái em muốn là ở đây."
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y của cô, chậm rãi mở mắt ra, trong đôi mắt thâm thúy không thấy rõ đáy lộ ra vẻ phức tạp, gò má cũng có vẻ cứng ngắc.
"Bên trong anh không có gì cả, là trống không, khiến em thất vọng rồi."
Mới đầu cũng là một câu nói đùa, cô lại không nghĩ tới là sẽ thăm dò ra kết quả này.