Hồng Tú Phục Sinh

Chương 6



 

6.

 

“Thái t.ử phi đừng quên, bên Hoàng hậu vẫn luôn rình rập đó, vạn nhất lúc này lại nhét thêm mấy Trắc phi cho Thái tử, thì phải làm sao?”

 

Nghe lời ta nói, nàng mới ngừng khóc, mở to mắt gật đầu:

 

“Ngươi nói có lý, bổn phi tuyệt đối không thể làm hỏng đại sự! Mụ yêu bà Hoàng hậu đó, quả thật là xấu xa!”

 

Ta liên tục gật đầu, lại châm thêm dầu vào lửa:

 

“Đúng vậy, bây giờ sinh hạ Hoàng tự mới là chính đạo, ngày mai tiểu nương t.ử sẽ đến thêm một chuyến cuối cùng, Thái t.ử phi nhất định phải nắm bắt cơ hội!”

Chiều ngày hôm sau, một chiếc kiệu nhỏ lén lút đi vào Đông Cung mà không ai hay biết.

 

Cùng lúc đó, một tên tiểu thái giám cưỡi ngựa nhanh, vội vã đến tửu lầu trong kinh thành tìm Thái t.ử Điện hạ.

 

Hôm nay là ngày theo thông lệ ngài cùng bằng hữu thưởng thức thơ ca.

 

Thái t.ử nghe lời tiểu thái giám nói, lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, lập tức kinh hãi:

 

“Cái gì? Thái t.ử phi muốn tự sát?”

 

“Phải đó Thái t.ử gia, ngài mau đi xem đi, chỉ sợ trễ rồi, Thái t.ử phi sẽ...”

 

Nghe nói Thái t.ử phi có chuyện, ngài lập tức phóng ngựa nhanh đến Đông Cung.

 

Vừa bước vào Đông Cung, ngài đã thấy cảnh ta đứng đợi ngoài điện với vẻ mặt lo lắng.

 

Thấy Thái tử, ta mừng rỡ khôn xiết, sau đó thúc giục ngài mau vào cứu Thái t.ử phi:

 

“Sau khi dùng bữa tối, Thái t.ử phi lập tức đi đến Nam Viện, nơi đó vừa xa vừa hẻo lánh, tối đen như mực, nô tỳ muốn đi theo nhưng Thái t.ử phi không cho.”

 

“Không những thế, nàng còn đuổi hết tất cả người hầu ở Nam Viện đi, nói rằng nếu không nghe lời sẽ c.ắ.t c.ổ họ.”

 

“Có người hầu nói, Thái t.ử phi trông có vẻ lo sợ, e rằng muốn tự vẫn...”

 

Nghe lời ta nói, Thái t.ử lập tức cùng vài người hầu chạy đến Nam Viện.

 

Thấy bên trong thắp ánh nến mờ ảo, Thái t.ử lập tức đạp cửa bước vào.

 

Nhưng khi ngài giơ ngọn đèn trong tay lên, kiểm tra xem Thái t.ử phi có ổn không.

 

Đập vào mắt ngài, lại là cảnh tượng nàng và một người phụ nữ quần áo xộc xệch.

 

“Thái tử, ngài nghe ta giải thích!”

 

“Đồ tiện nhân này, hóa ra ngươi đã sớm tư thông với người khác, hơn nữa người này lại còn là một nữ nhân!”

 

“Không phải vậy! Không phải vậy! Ngài nghe ta giải thích! Ta...”

 

“Cô là Thái tử, mắt thấy là thật, ngươi cần gì phải ở đây khéo miệng biện minh? Cô đối xử với ngươi quá tốt, nên ngươi mới từng bước thách thức giới hạn của cô!”

 

“Không phải vậy! Tất cả những gì ta làm đều là vì ngươi đó Tạ Huyền Lễ! Nàng ta đang dạy ta chuyện nam nữ để lấy lòng phu quân thôi.”

 

“Ha ha, Thẩm Kiều, không ngờ ngươi lại cạn lời giở trò, ngay cả lý do vụng về như vậy cũng nói ra được! Ngươi nghĩ cô sẽ tin sao?”

 

Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng chưa từng thấy của Thái tử, lần đầu tiên Thẩm Kiều hoảng loạn.

 

Hoảng đến mức ngay cả cách tự xưng là Thái t.ử phi cũng quên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nàng cuống quýt giải thích hết lần này đến lần khác, nhưng Thái t.ử đều không chấp nhận.

 

Lúc này nàng mới nhớ ra còn có ta.

 

Khoác áo ngoài, nàng kéo thẳng người tiểu nương t.ử kia đến trước mặt ta:

 

“Hồng Tú ngươi mau nói, tất cả chuyện này đều là ý của ngươi, tiểu nương t.ử này cũng là do ngươi tìm đến!”

 

“Mau nói cho Thái t.ử biết đi, nếu không ta sẽ tiêu đời mất!”

 

Nhìn ánh mắt cầu khẩn của nàng, ta không nhanh không chậm từ từ mở lời:

 

“Lời Thái t.ử phi nói, nô tỳ làm sao nghe hiểu được? Tiểu nương t.ử này, nô tỳ hoàn toàn không quen biết.”

 

Nghe lời ta nói, nàng lập tức lao đến, tát ta một bạt tai thật mạnh.

Bản chuyển ngữ thuộc Nguyện Người Như Sao Như Trăng và Gió Từ Cát Lâm Thổi Đến Hà Bắc . Nếu bạn đang đọc tại nơi khác , thì chính xác là đã bị trang khác ăn cắp rồi đăng lại 

Nhìn thấy m.á.u tươi nơi khóe môi ta, ánh mắt Thái t.ử Tạ Huyền Lễ lộ ra một tia đau lòng.

 

Mắt Thẩm Kiều đỏ ngầu, trừng mắt nhìn ta, quay sang hét lên với người phụ nữ kia:

 

“Ngươi giải thích đi! Nói sai một chữ, ta nhất định sẽ ngàn đao vạn búa ngươi!”

 

Tiểu nương t.ử kia và ta trao đổi ánh mắt, lập tức rơi vài giọt nước mắt.

 

Sau đó nắm chặt ống tay áo Thẩm Kiều, thút thít:

 

“A Kiều, ngươi nói rằng ngươi đã sớm chán ghét tất cả đàn ông trên đời, càng cực kỳ ghét Thái tử, nói rằng nếu không phải vì ngôi vị Thái t.ử phi, tuyệt đối sẽ không chịu đựng ngài, ngươi quên rồi sao?”

 

“Chẳng lẽ lời thề non hẹn biển trước đây của chúng ta, tất cả đều là ngươi lừa ta?”

 

Thái t.ử phi bị cấm túc.

 

Tiểu nương t.ử kia bị ban rượu độc, nhưng đương nhiên cô ấy sẽ không c.h.ế.t.

 

Sau một liều t.h.u.ố.c giả c.h.ế.t, cô ấy được khiêng ra ngoài.

 

Nửa tháng sau, ở Giang Nam có thêm một tiểu nương t.ử xinh đẹp quyến rũ.

 

Cô ấy từng là tỷ muội tốt nhất của ta ở Xuân Phong Lâu, tiếc là không có đủ tiền chuộc thân.

 

Thế là dưới sự giúp đỡ của ta, cô ấy được tự do, đến Giang Nam nơi cô ấy muốn đến nhất.

 

Về phía Đông Cung, mặc cho Thẩm Kiều cầu xin và giải thích thế nào.

 

Ngay cả khi nàng liên tục nhấn mạnh, việc học chuyện phòng the, tất cả đều là ý của ta.

 

Nhưng Thái t.ử vẫn làm ngơ, không hề trả lời bất cứ điều gì.

 

Bởi vì lời cầu xin của Thẩm Kiều, ngài hoàn toàn không nghe thấy.

 

Khi Thẩm Kiều gào khóc lớn tiếng, ngài đang ôm ta vào lòng, ca ngợi ta thân mềm như ngọc, quả thực là Hồng Tú thêm hương”.

Khi Thẩm Kiều kể lại những kỷ niệm của hai người, ngài đang đè ta dưới thân, vui vẻ đến mức quên cả đường về.

 

Khi Thẩm Kiều không nhịn được mà c.h.ử.i rủa, ngài đang khen da ta thắng cả tuyết trên má hương, vẽ mày tô son cho ta.

 

Và tất cả những tình cảm nồng nàn giữa ta và Thái tử, sớm đã được truyền vào tai nàng thông qua miệng người hầu.

 

Thẩm Kiều cuối cùng cũng hiểu ra, Thái t.ử không còn là Thái t.ử trước kia nữa.

 

Và điều nàng theo đuổi , càng trở thành một trò cười trần trụi.