Tôi và Hoắc Định thường xuyên đến thư viện, phòng tự học, giống như thời cấp ba.
Nhưng điều khác biệt là, tôi đã được giải thoát, tôi cuối cùng đã thoát khỏi cái nhà không thuộc về mình.
Thỉnh thoảng vào buổi tối chúng tôi đi dạo trên đường, dưới ánh đèn mờ ảo, Hoắc Định hôn lên trán tôi, và cả những vết sẹo mờ nhạt đó.
Sau đó, anh ấy an ủi bên tai tôi: "Sau này có anh ở đây, đừng sợ."
Trong lòng tôi có một dòng nước ấm chảy qua.
Tôi vẫn còn may mắn, tôi đã gặp được Hoắc Định.
21
Sau khi cuộc sống đại học dần ổn định, tôi thử gọi điện cho người hàng xóm cũ.
"Dì ơi? Mọi người vẫn khỏe chứ ạ?"
"Cháu là ai?"
"Dì ơi, là Đồng Đồng đây ạ."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Dì ấy lập tức phản ứng lại, "Là Đồng Đồng à."
"Là cháu, cháu có gửi cho dì một ít đặc sản."
Nói chuyện với dì một lúc, tôi hỏi thăm tình hình cái nhà đó.
Tôi không quan tâm đến họ, đối với họ, tôi chỉ có hận.
Dì nói sau khi tôi đi, Đồng Tĩnh không ít lần nói xấu tôi, nói với bạn học trong trường rằng tôi không đứng đắn hồi cấp ba, toàn dựa vào việc bán thân để kiếm tiền.
Còn ăn trộm tiền của gia đình rồi bỏ trốn mất tích.
Nghe được những điều này, lòng tôi không hề d.a.o động.
"Đồng Tĩnh, dì biết con là đứa trẻ ngoan, con yên tâm, dì sẽ không tin lời cô ta đâu."
Tôi cười nhạt nói: "Con biết ạ."
Sau đó dì nói tình hình của em gái tôi.
Nghe nói vừa vào cao đẳng không lâu thì phát hiện có thai, buồn cười là, bạn trai nó đánh nhau ở trường nó, ảnh hưởng đến nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Em gái tôi tại chỗ thấy không ít máu, bị sảy thai.
Lập tức cả trường đồn ầm lên, ngay cả hàng xóm láng giềng cũng biết.
Sau đó, nó bị đuổi học.
Nghe xong, tôi cười khẩy một tiếng.
Những món nợ đó, đến lúc phải tính rồi.
22
Sau đó, tôi nghe người chăm sóc bệnh nhân từng chăm sóc tôi ở bệnh viện nói, em gái tôi đến bệnh viện phá thai ba lần, bạn trai nó cũng bỏ rơi nó.
Đi quán bar uống rượu còn gây chuyện bị người ta đánh vào bệnh viện.
Cao đẳng cũng bị đuổi học, nó mới tốt nghiệp cấp ba, có thể tìm được công việc tốt gì chứ?
Chỉ có thể làm việc ở một tiệm massage chân, loại địa điểm đó, ai biết được là massage chân thật hay là làm việc gì khác.
Cái này thì không thể biết được.
Còn chưa đủ.
23
Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Tình cảm của tôi và Hoắc Định ngày càng tốt, mỗi ngày chúng tôi đều hình ảnh không rời.
Hoắc Định từ phía sau ôm lấy tôi, vùi đầu vào cổ tôi, hơi thở ấm nóng phả vào sau tai tôi.
Tôi đẩy anh ấy ra, quay người lại, hôn lên môi anh ấy.
Khi Hoắc Định muốn hôn tiếp, tôi ngăn anh ấy lại.
"Sao vậy? Sao lại nhăn nhó thế?"
Tôi kể cho Hoắc Định nghe những gì tôi biết, cũng nói cho anh ấy biết những gì tôi muốn làm.
Hoắc Định ôm lấy tôi, ánh mắt sâu thẳm giữa đôi lông mày tuấn tú: "Anh rất mong chờ, kết cục của bọn họ."
Tôi cười.
Không hổ là người đàn ông tôi chọn.
Tôi và Hoắc Định vẫn đang nghiên cứu, sau khi nói chuyện xong, chúng tôi quay lại phòng nghiên cứu tiếp tục nghiên cứu.
Tuy chúng tôi chưa học lên nghiên cứu sinh, nhưng đã có thầy hướng dẫn dẫn dắt chúng tôi làm đề tài.
Vì thành tích của tôi và Hoắc Định luôn đứng đầu lớp.