Hệ Thống Biến Tôi Thành Blogger Nổi Tiếng

Chương 50



Editor: Nại Nại

 

Dương Tiểu Kiều lúc ấy không hồi âm không phải là từ chối, mà là đang đợi ông chủ quyết định.

 

Cô ấy là nhân viên ở tầng dưới chót, chỉ phụ trách tìm kiếm các ứng viên rồi đưa bản hợp đồng cho họ ký. Những người được ký hợp đồng về cơ bản toàn là những nhân viên quèn, là loại tép riu chỉ trả một phần lương thôi ấy. Cho nên cấp trên cũng không có ý định can thiệp.

 

Nhưng nếu như hợp đồng có biến, hoặc là đối phương có tên tuổi quá lớn thì cần phải nói cho ông chủ biết.

 

Hiển nhiên Quý Lan có cả hai.

 

Hợp đồng cần phải thay đổi, thái độ của cô cũng rất cứng rắn.

 

Ý của Quý Lan tương đương với việc công ty cho không tiền.

 

Dùng các mối quan hệ của công ty, được công ty quảng bá nhưng lại không phải dưới danh tiếng của công ty, cuối cùng mỗi tháng phải phát tiền lương cố định cho cô.

 

Không phải cho trắng thì là gì?

 

Kỳ Sơn luôn ký hợp đồng với mọi người với thời hạn thêm dấu ~, một khi đã ký là sẽ có hiệu lực cả đời. Sau khi ký hợp đồng rồi, những người có ít fan hơn sẽ để dành để play, thỉnh thoảng mua thêm một ít nhiệt độ để tăng độ nổi tiếng, kiếm chút tiền để dành mua thủy quân, dù sao thì chân ruồi có nhỏ thì cũng là thịt.

 

Còn những chủ blog có fans còn lại rõ ràng có sự đãi ngộ khác một trời một vực: không chỉ được theo dõi 24/7 mà công ty còn phải sắp xếp một đoàn đội để vận hành cái tài khoản đó, chủ nhân của tài khoản cũng có thể đến công ty làm việc đúng giờ linh tinh.

 

Còn quảng cáo thì, càng không cần phải nói, chỉ cần tiện tay chia sẻ lại một chút, thì cũng có thể để mình đếm tiền đến mức tay bị chuột rút.

 

Nhưng mà hiện tại ý của Quý Lan nhiển nhiên là, cô là cô, công ty là công ty, thỉnh thoảng cô sẽ giúp đỡ công ty chia sẻ hay giới thiệu gì đó, nhưng sẽ không tự bán mình.

 

Cô làm gì, công ty không được kiểm soát.

 

Công ty muốn làm gì, cần phải cho cô tiền trước.

 

Thở dài.

 

Cọp cái!

 

4 ngày sau, ngay khi Dương Tiểu Kiều cảm thấy ông chủ sẽ không đồng ý thì mọi chuyện đột nhiên chuyển biến.

 

Lý Bân, cũng chính là ông chủ của Kỳ Sơn Entertainment, đã giám sát Weibo của Quý Lan suốt 4 ngày qua.

 

Từ mọi hình ảnh, mọi từ ngữ cô đăng tải cho đến mọi bình luận cô trả lời, anh ta dùng tinh thần nghiêm túc nhất để lý giải, nghiêm túc xử lý xem nó có ý gì.

 

Từng câu từng chữ đều tách ra rồi xem xét, những ý nghĩa sâu xa quanh co từng khúc mà cô muốn diễn đạt đều bị phân tích từng chữ một. Tuy rằng ngay chính cả Quý Lan cũng không thể nghĩ ra được cái gọi là ý nghĩa sâu xa đó.

 

Phóng to từng tấm ảnh, phóng to liên tục, nghiên cứu những bí mật từ trong góc nhỏ nhất, từ tấm gương phản chiếu, đến những bọt nước trong sáng, thậm chí là cả biển báo ven đường, đôi giày trên chân, không bỏ sót một cái nào cả!

 

Dù sao thì trong 4 ngày này, Lý Bân cảm thấy bản thân mình đã thăng hoa rồi.

 

Ít nhất thì hắn cũng đã nghiên cứu ra được ba bữa cơm sáng trưa chiều Quý Lan thích ăn gì, thích mặc quần áo hiệu gì, buổi sáng mấy giờ dậy, tối mấy giờ đi ngủ...

 

Tóm lại, thừa đủ tư cách để làm bảo mẫu trong nhà cho Quý Lan.

 

Cuối cùng.

 

4 ngày sau, Lý Bân vỗ đùi, mang theo hai quần thâm mắt y như panda, che lại quả thận không biết có bị hỏng rồi không đưa ra kết luận. Cô gái nhỏ là một nhân tài đáng để bồi dưỡng, ký lẹ ký lẹ!

 

Sau khi biết được quyết định của ông chủ, Dương Tiểu Kiều và các nhân viên cùng tầng tò mò: "Sếp, từ đâu mà anh đưa ra kết luận này thế?"

 

Kỳ Sơn Entertainment là một công ty rất trẻ, bầu không khí nhẹ nhàng thoải mái chủ yếu phụ thuộc vào mức độ nice của ông chủ. Cho nên nhiều khi không hiểu thì hỏi, cũng không sợ bị trách mắng.

 

Huống chi nhiều khi, ông chủ... còn bị cho là tên thiểu năng trí tuệ.

 

"Cô ngốc à!" Lúc ấy Lý Bân ở trong văn phòng, nằm trên ghế quý phi, vừa bắt chéo chân run đùi, vừa tiếp tục giám sát Weibo của Quý Lan vừa nói: "Thi đại học được 415 của tỉnh Giang Tô, không phải nhân tài đáng bồi dưỡng thì là cái gì!"

 

Tuy rằng Lý Bân đã thành lập công ty, nhưng tuổi không lớn. Cũng chỉ mới 25-26 tuổi mà thôi, chỉ là do học kém, chưa từng vào đại học, cho nên không hiểu sao hắn luôn ngưỡng ngưỡng mộ đối với những đứa nhỏ thi đại học có điểm cao.

 

Thế là hắn chế giễu bọn Dương Tiểu Kiều một câu: "Mấy người còn non các cô á, chẳng biết gì cả!"

 

Cuối cùng, một bản hợp đồng được thiết kế riêng cứ như thế được gửi đi cho Quý Lan.

 

Quý Lan cẩn thận nhìn những thay đổi trong hợp đồng, rất hài lòng.

 

Kỳ Sơn làm rất tốt, vài điều khoản đầu tiên của hợp đồng là những gì cô yêu cầu, không cần chữ tên hay mã số ký hiệu định danh nào.

 

Sau đó là một số chế độ phúc lợi cụ thể, cụ thể đến mức ngay cả những gì được tặng trong ngày lễ ngày tết cũng được liệt kê ra, chẳng hạn như cho bánh chưng bánh trung thu vào dịp Tết Đoan Ngọ, tiền giấy cho ngày lễ thanh minh, bánh trôi nước cho ngày đông chí...

 

Đỡ trán.

 

Sau khi uyển chuyển từ chối nhận tiền giấy, lại thay đổi bản hợp đồng lại lần nữa, cuối cùng cũng hoàn tất.

 

Sau đó Quý Lan tìm được một tiệm in ở dưới tầng chung cư Nguyệt Tú, copy ra hai bản hợp đồng, rồi ký tên vào những chỗ cần thiết.

 

Lại copy mặt trước mặt sau của thẻ căn cước, hơn nữa còn đánh dấu bằng bút lông đen 'chỉ sử dụng cho mục đích ký hợp đồng của Kỳ Sơn Entertainment' rồi cô gửi lại cho công ty theo địa chỉ đã cho.

 

Thời đại bây giờ, nhiều hợp đồng ký kết giữa các công ty internet không cần yêu cầu các bên phải gặp mặt trực tiếp.

 

Hai bản sao hợp đồng cùng với mặt trước mặt sau của thẻ căn cước là có thể giải quyết được mọi chuyện.

 

Sau khi gửi bưu điện rồi, công ty xác nhận không có vấn đề gì sẽ đóng dấu, lại gửi về lại cho cô một bản sao. Mỗi bản sao được ghép lại với nhau để tạo thành một con dấu hoàn chỉnh, cũng chỉ những hợp đồng có con dấu trùng khớp mới được coi là hợp đồng chính thức, do đó cô cũng không sợ giả.

 

Quý Lan rất yên tâm.

 

Còn đối với việc đánh dấu vào thẻ căn cước, là vì để ngăn chặn việc sử dụng bản sao của thẻ căn cước vào mục đích khác.

 

Ở kiếp trước, các khoản vay nhỏ trên mạng xuất hiện tràn lan, cô không muốn mạo hiểm vậy đâu, tự dưng cái mắc phải một đống nợ vào người.

 

Dù sao cũng phải phòng ngừa lỡ như.

 

___

 

Đổ đầy mồ hôi về tới nhà, Quý Lan và Phương Hạ hẹn thời gian gặp mặt xong, cô mở máy tính lên.

 

Mấy ngày nay Phương Hạ rất bận rộn, đi theo đoàn phim chạy khắp nơi.

 

Nghe nói là do Vương Chí An đã vận dụng mối quan hệ của ông ta, để phim truyền hình này có thể sớm phát sóng trên một đài truyền hình vệ tinh nào đó ở địa phương. Còn là khung giờ vàng nữa.

 

Trùng hợp ba diễn viên chính của bộ phim đều là những đại lão trong giới, hơn nữa một trong số đó là Trần Vũ, sau bộ phim này anh sẽ rời khỏi giới giải trí, cho nên tuy rằng bộ phim này còn chưa chính thức lên sóng, nhưng hiển nhiên nó sẽ trở thành một bộ phim ăn khách như trong dự kiến. Dù sao đây cũng là tác phẩm cuối cùng của anh, ai cũng mong đợi hết.

 

Nghe nói Trần Vũ đã có kế hoạch thành lập studio, người đầu tiên anh muốn ký hợp đồng là Ngô Nam và Phương Hạ.

 

Nhóm cp.

 

Phương Hạ rất vui vẻ, đương nhiên Ngô Nam còn vui vẻ hơn.

 

Cho nên mọi người đều vui vẻ.

 

Nói chuyện yêu đương, đi làm, ngày tháng trong cuộc sống tuyệt cà là vời.

 

Cuối cùng, sau một thời gian dài, rốt cuộc Phương Hạ cũng nhớ đến vị ân nhân Quý Lan này, định hẹn cô đi ăn tối.

 

Thời gian còn sớm, Quý Lan thông thả mở game ra, dạo quanh các map khác nhau.

 

Kiếm Võng III.

 

Là một con game có phong cách độc đáo. Nếu phải mô tả chính xác bằng một câu, thì có lẽ đó là: làm video bằng cả trái tim và cơ thể.

 

3 năm sau, một loạt các sản phẩm sẽ được ra mắt, các mẫu phiên bản giới hạn sẽ được tung lần lượt ra thị trường. Game mà, nên chơi thì chơi, nên sập thì vẫn sập.

 

Nhà thiết kế nghệ thuật tạo một bầu trời, để nhà thiết kế tối ưu hóa phải cõng nồi. Nhưng mà, ngay cả một con game như vậy vẫn nổi bật, đứng sừng sững như cây cao giữa các trò chơi online khác đang dần mọc lên như nấm với khẩu hiệu '15 tệ cho ba năm chơi'.

 

Cho nên sau khi thi đại học xong, chuyện đầu tiên Quý Lan làm chính là đăng nhập vào tài khoản mà cô đã dùng hồi trung học để xác nhận rằng nó vẫn chưa sập.

 

Dù sao thì vào năm nay, ai cũng không nghĩ đến là một con game như thế, không bao lâu sau sẽ trở thành con game cho bọn đầu cơ trục lợi.

 

Đơn giản mà nói, một thứ được mua với giá ba hoặc bốn trăm, 3 năm sau đã tăng giá lên gấp 17 18 lần, trực tiếp tăng vọt lên 4 hoặc thậm chí là 5 con số.

 

Đúng, là nhân dân tệ.

 

Cho nên Quý Lan để tay lên ngực tự hỏi, vào năm nay, cô vẫn còn là một cô bé, một sự cám dỗ lớn như vậy đang bày ra ở trước mắt sao cô có thể bỏ qua cho được?

 

Có lẽ con game sẽ phát hành phiên bản giới hạn vào giữa đến cuối tháng 8.

 

Cho nên... cướp cướp cướp, mua mua mua, tích trữ dần rồi bán bán bán!

 

Đỉnh của chóp luôn!

 

Nghĩ như vậy, Quý Lan kích động đến độ tay run rẩy lẩy bẩy.

 

Nhấp đúp vào phím W để cất cánh, ấn phím cách rồi ấn tổ hợp phím, cảm thấy bản thân cũng kích động mà muốn bay lên trời rồi.

 

Đúng lúc này, góc phải bên dưới đột nhiên nhảy ra thông báo của biểu tượng chim cánh cụt.

 

Tay run lên, nhân vật trên màn hình cũng vì vậy mà bị ngỏm ở trên cây.

 

Chết không nhắm mắt.

 

Chậc.

 

Quý Lan ghét bỏ nhìn vào màn hình, ngay cả Ngũ Độc khinh công cũng bị ngã chết, không còn hy vọng cứu nào nữa.

 

Điều này vô lý y hệt như một người ngã ở vạch xuất phát của cuộc đua 800, rồi ngủm ngay tại chỗ vậy.

 

Sau khi thu nhỏ màn hình trò chơi lại, cô mở vào thông báo của QQ.

 

Là Đàm Hoan, muộn vậy rồi còn đến gây chuyện hả?

 

[Đàm Hoan: [đáng yêu] [đáng yêu] [đáng yêu] có onl không?] 12:12

 

Quý Lan trợn trắng mắt, ngoại trừ ồ, ha hả, thì ba chữ có onl không là một trong ba câu nói mà cô ghét nhất khi nói chuyện với Đàm Hoan.

 

1 là có onl không?

 

2 là cho vay ít tiền được không?

 

3 là làm xong bài tập chưa? Cho tôi chép với!

 

4 là giang hồ cứu cấp, không có giấy WC!

 

Mấy loại như vậy ấy.

 

Vừa định đóng khung chat QQ lại, đối phương lại gửi tin nhắn mới đến.

 

[Đàm Hoan: [???] không onl hả?] 12:14

 

Bất cmn lực.

 

Quý Lan chỉ có thể vô cảm trả lời với tốc độ tay như bay.

 

[Tang Trì: không onl.] 12:15

 

[Đàm Hona: [đáng yêu] [đáng yêu] [đáng yêu].] 12:15

 

[Đàm Hoan: cậu vẫn thích nói giỡn hà!] 12:15

 

[Tang Trì: ...] 12:16

 

Ha hả.

 

[Đàm Hoan: [đáng yêu] [đáng yêu] [đáng yêu].]12:16

 

Quý Lan có hơi đau trứng, cô cảm thấy Đàm Hoan không hề đáng yêu một chút nào hết.

 

Vòng tới vòng lui giả vờ đáng yêu, vừa thấy là biết cô ta đang muốn gây chuyện.

 

[Tang Trì: có chuyện gì? Không có chuyện thì tôi off, đi ra ngoài có chút chuyện.] 12:17

 

[Đàm Hoan: À thì, nghe nói cậu quen biết với rất nhiều người?] 12:19

 

[Tang Trì: không nhiều.] 12:19

 

[Đàm Hoan: đừng giả vờ nữa, tôi biết cậu quen biết rất nhiều ngôi sao lớn!] 12:19

 

[Tang Trì: rồi sao?] 12:21

 

[Đàm Hoan: giúp tôi kết nối quan hệ chút đi?] 12:22

 

[Đàm Hoan: tôi biết nói thế này thì không thích hợp, nhưng tốt xấu gì chúng ta cũng là bạn học suốt 3 năm, 3 năm này tôi cố gắng thế nào cậu cũng thấy mà. Có khi nào điểm của tôi tuột xuống dưới mức hạng 2 đâu?] 12:23

 

[Đàm Hoan: cho nên, lần này tôi thi rớt đại học rồi. Cậu xem cậu tốt nghiệp, thâm tàng bất lộ, còn thành công nữa. Có thể giúp tôi kết nối chút quan hệ được không? Không vào trường hạng 2 thì khì vào Học viện Hý kịch Thượng Hải hoặc Học viện Điện ảnh Bắc Kinh cũng được, những ngôi sao lớn bọn họ chắc là dễ nói chuyện mà đúng không?] 12:24

 

Đồ điên.

 

Quý Lan cười lạnh, đã đến lúc này rồi còn trông chờ vào chút 'tình bạn' giữa hai người á?

 

Mơ mộng hão huyền gì vậy!

 

Còn muốn vào Học viện Hý kịch Thượng Hải hoặc Học viện Điện ảnh Bắc Kinh á, cô ta nghĩ thi đại học là trò đùa à.

 

Là bạn học 3 năm, lần đầu tiên cô nhận ra Đàm Hoan thiểu năng như vậy đấy.

 

Đàm Hoan Đàm Hoan, đầu bị não úng nước rồi.

 

Lại khuyên vài câu, thấy cô ta vẫn không chịu bỏ qua, thậm chí còn kiên quyết nói con chim mấy ngày hôm trước là do Quý Lan phái đến nằm vùng, hơn nữa còn cố tình khăng khăng nói rằng không điền được hồ sơ nguyện vọng cũng là nồi của Quý Lan.

 

Quý Lan cảm thấy đầu óc của Đàm Hoan có vấn đề thật rồi.

 

Cho nên, từ chối từ chối lại từ chối.

 

Quả nhiên, sau một hồi vòng vo tam quốc, Đàm Hoan nói thẳng luôn.

 

[Đàm Hoan: vậy bằng không cậu cho tôi mượn ít tiền đi.] 12:42

 

Quý Lan trợn mắt trắng, cmn vay tiền á?

 

Lười nhiều lời thêm nữa, cô trực tiếp chụp ảnh màn hình lại toàn bộ lịch sử cuộc trò chuyện lại kể từ khi cô trò chuyện với Đàm Hoan, hơn nữa còn kèm theo địa chỉ IP của cô ta.

 

Thuận tiện cũng tìm ra tất cả các bình luận về Hữu Mộc Sa Điêu trên Weibo, chụp màn hình lại từng cái một, đồng thời cũng đính kèm theo địa chỉ IP.

 

Rồi lại vào trang Weibo chính của Đàm Hoan là Nhất Hưởng Tham Hoan, cũng kèm theo IP.

 

Không hề nghi ngờ gì nữa, ba cái địa chỉ IP này y hệt nhau. Hiển nhiên là 3 cái tài khoản của cùng một người.

 

Những gì cô làm tiếp theo chắc chắn sẽ rất thú vị.