Sau khi chuyển lại acc chính, cô mới nhớ tới bản thân cũng không thể quay lại được nữa.
Nếu trắng trợn công khai tag thẳng Weibo của Phương Hạ vào thì rõ ràng bản thân chính là một cờ hó marketing chính hiệu, là cái loại có mục đích riêng bụng dạ khó lường gì đó.
Nhưng mà nếu không trả lời, thì Phương Hạ ở dưới tuyến 18 xa tận chân trời cùng với đội ngũ quan hệ công chúng của cô ấy cứ ngồi đó làm cá muối, có lẽ thậm chí còn không biết có sự tồn tại của bài đăng này, chắc chắn là sẽ không thể tận dụng được làn sóng nhiệt độ này.
Hơn nữa, chỉ sợ Phương Hạ sẽ không suy nghĩ thấu đáo về bài đăng này, thế thì đúng là lấy đá đập vào chân, tự rước họa vào thân rồi.
Quả nhiên bản thân có hơi bốc đồng.
Đau đầu quá.
Thở dài, Quý Lan đặt điện thoại xuống, màn hình vừa mới tối lại sáng lên.
Một tin nhắn mới chưa đọc.
[Phương Hạ: Thế mà em có thể khiến Ngô Nam chia sẻ Weibo của chị! Đại thần xin nhận một lạy của em!]
___
Ngô Nam cũng phát sầu, anh ta đã giả vờ làm tên ngốc suốt nửa năm nay rồi.
Không sai, chính là cái loại thiểu năng trí tuệ ấy, một câu hỏi đã hết ba câu không biết trả lời rồi ấy.
Đầu sỏ gây tội chính là Vương Chí An, con rùa ngàn năm tuổi!
Năm rồi là năm rất thành công có thể gọi là hô mưa gọi gió của Ngô Nam, sau khi một số bộ phim anh ta đóng vào năm trước được phát hành vào năm rồi thì độ nhận diện của anh ta thường xuyên xuất hiện trên màn hình lớn. Trong lúc nhất thời anh ta trở nên quen mắt với khán giả, hơn nữa có sự giúp đỡ từ kỹ năng diễn xuất cay mắt của bạn diễn làm nổi bật lên diễn xuất xuất chúng của anh ta, cứ như vậy anh ta trở nên nổi tiếng không hề bất ngờ.
Ở trong giới giải trí này, quan trọng nhất chính là cái gì?
Cố gắng!
Nếu hôm nay bạn không tranh đấu hết mình thì ngày mai bạn sẽ bị vượt qua. Có bao nhiêu người trong giới giải trí không phải là phù dung sớm nở tối tàn, như mây khói thoảng qua đâu?
Ngô Nam không cam lòng, cũng không muốn như vậy. Cho nên anh ta xắn tay áo lên bắt tay vào việc ngay, từ phim truyền hình đến điện ảnh ai mời cũng không từ chối, gameshow hay phỏng vấn càng như dệt hoa trên gấm. Trong khoảng thời gian ngắn anh ta đã nhận kịch bản đến mỏi tay, số dư trong thẻ ngân hàng cũng càng ngày càng tăng thêm.
Với khả năng diễn xuất đáng để thưởng thức cùng với thái độ liều mạng nghiêm túc trong công việc, nên anh ta đã làm nên kỳ tích bước một bước lên bục vinh quang, vụt sáng trở thành một ngôi sao hàng đầu.
Cũng kỳ tích dẫm phải một đống phân chó.
Ngô Nam nhìn khuôn mặt của nam chính trên TV cách đó không xa, nước mắt chảy dài trên mặt.
Đó vốn dĩ là vị trí của anh ta!
Từ sau khi anh ta debut đến giờ, bởi vì chưa từng nổi tiếng cho nên không có người đại diện, mà cậu ruột của anh ta là Vương Chí An, cũng chính là đạo diễn Vương được người người khen ngợi trong ngành kia, thấy anh ta mỗi ngày ở nhà móc móng chân thật sự đáng thương, cho nên đại phát từ bi sắp xếp cho anh ta một ít kịch bản.
Không thể không nói, tuy rằng kỹ năng diễn xuất của Ngô Nam không tồi, nhưng ánh mắt lựa chọn kịch bản của Vương Chí An cũng vô cùng đanh đá chua ngoa độc đáo, ngay cả đưa cháu trai của ông ta cũng nổi tiếng luôn rồi.
Không bao lâu sau, trong tay ông ta thiếu một diễn viên phụ, thấy đứa cháu trai của mình bây giờ đã đứng vững trong giới, cũng đã đến lúc phải trả ơn rồi, nên ông ta ném cho anh ta cái gánh nặng đó, thuận tiện ké chút nhiệt độ luôn.
Nghĩ đến đây, Ngô Nam thở dài một hơi. Cũng không biết lúc ấy anh ta đứt cọng dây thần kinh nào mà vô cùng xúc động rồi sau đó từ chối với lý do 'có làm thì phải làm nam chính, nam phụ không xứng mới thân phận của cháu'.
Đạo diễn Vương thật sự tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng, không thèm quản lý kịch bản cho anh ta nữa. Cho nên Ngô Nam ai đến cũng không từ chối, nhận được một bộ phim truyền hình thiểu năng trí tuệ.
Là kịch bản như thế này.
Ngày xưa có một ngọn núi, trên núi có một đạo quan, trong đền có một đạo sĩ nhỏ, còn có một đạo sĩ già. Một ngày nọ, khi đạo sĩ già kia kể chuyện xưa cho đạo sĩ nhỏ nghe thì trên trời đột nhiên xuất hiện cơn giông lớn kèm theo sấm sét. Sau đó đỉnh đầu của ông ta đột nhiên có ba hoa, chân dẫm lên điềm lành rồi phi thăng.
Đây là phong cách mở đầu cmn quá thần kỳ!
Ngô Nam cũng không biết đầu óc lúc đó của anh ta xảy ra vấn đề gì, thế mà bị phần mở đầu cốt truyện hấp dẫn, ngửi thấy mùi ngon, cho nên không nói hai lời đã vỗ đùi gạt hết những bộ phim khác đang được mời mà lựa chọn bộ này.
Có một câu nói như thế nào ấy nhỉ, những giọt nước mắt tôi rơi bây giờ chính là những giọt nước đã chảy vào trong đầu tôi lúc ấy.
Sau khi đạo sĩ già rời đi, đạo sĩ nhỏ khóc đến tê tâm phế liệt, khóc đến khàn cả giọng, khóc đến độ đau đớn như muốn chết đi, khóc đến khi ngủ thiếp đi luôn. Trong mơ xuất hiện một ông lão có râu bạc phơ, ân cần hiền lành hỏi hắn: "Ngươi, có muốn sức mạnh không?" Đạo sĩ nhỏ gật đầu, sau đó bắt đầu tu hành với ông lão kia trong mơ, cuối cùng tu thành tuyệt thế võ công.
Sau khi thức dậy thì phát hiện ra, thế giới đã thay đổi, một giấc mơ là cả một ngàn năm. Đạo quan vẫn là đạo quan lúc trước, nhưng nhân gian đã thay đổi rất nhiều lần. Đạo sĩ nhỏ vỗ đầu rồi xuống núi, trên đường thấy chuyện bất bình thì rút đao tương trợ, mấy chục năm sau đánh đến độ biến thành thiên hạ vô địch. Vào một ngày nọ khi hắn tắm nắng, đột nhiên cảm thấy cuộc đời không có gì thú vị, nên khám phá hồng trần đắc đạo phi tiên.
Nếu chuyện xưa đến đây kết thúc thì còn được đi, với kỹ năng diễn xuất tốt thì nói không chừng còn có thể được ca tụng là trí tuệ thông thái. Chỉ tiếc đạo diễn cho rằng bộ phim quá ngắn, không đủ để kiếm tiền nên không biết từ khi nào đã đổi biên kịch giữa chừng kéo dài kịch bản ra.
Sau khi đạo sĩ nhỏ kia thi thăng, đến Tiên giới rồi hắn đột nhiên phát hiện thực lực của mình ở đây thế mà lại là người yếu nhất. Nhưng cũng không sao, yếu thì cứ yếu đi, dù sao cũng là ở Tiên giới, cứ hưởng thụ là được rồi. Cho nên, hắn chạy trốn đến chân trời góc biển sống một cuộc sống ẩn dật, còn gặp được một cô gái ước hẹn ở bên nhau cả đời nữa.
Vốn dĩ có thể ngọt ngào sống hạnh phúc mãi về sau, lại không ngờ ở nơi chân trời góc biển xa xôi này lại là địa điểm căn cứ của đám ác bá. Bọn chúng giết người yêu của hắn, còn có ý đồ buộc đạo sĩ nhỏ phải khuất phục đầu hàng. Một người cương trực công chính như hắn, có thể đồng ý không?
Đương nhiên không thể!
Cho nên đạo sĩ nhỏ chạy trốn đến một nơi vắng vẻ hoang tàn kia, lại bắt đầu khóc. Khóc đến tê tâm phế liệt, khóc đến khàn cả giọng, khóc đến độ đau đớn như muốn chết đi, khóc đến khi ngủ thiếp đi luôn.
Trong mơ, vẫn là ông lão quen thuộc, vẫn là quá trình quen thuộc.
Khi tỉnh mộng, cũng là một ngàn năm sau như cũ.
Nhưng Tiên giới là đâu cơ chứ?
Một ngàn năm sau thế giới sẽ thay đổi, năm tháng biến đổi sao? Không thể nào. Một người sống được có ba bốn ngàn năm mà chết còn bị gọi là chết yểu nữa kìa!
Cho nên khi hắn tìm được thế lực tà ác lúc trước, đơn phương độc mã giết hết bọn chúng.
Sau khi thành công, phất áo rời đi, ẩn sâu công và danh.
Diễn đến đoạn này, thật ra trong lòng Ngô Nam đột nhiên nhảy ra một cảm giác xa lạ mà quen thuộc, hắn run bần bật, muốn từ chối.
Nhưng mà mũi tên đã b ắn ra cũng không còn đường quay lại nữa, căng da đầu bất chấp hậu quả tiến về phía trước.
Đúng vậy, tiếp theo, đạo sĩ nhỏ lại phi thăng.
Thì ra trên thế giới này, trong số những kẻ mạnh luôn có những kẻ mạnh hơn, sau khi thực lực được tăng lên thì sẽ bị đưa vào trong thế giới của kẻ mạnh hơn.
---> Làm kệ lót đường.
Cho nên đạo sĩ nhỏ lại sống ẩn dật.
Đạo sĩ nhỏ lại có người yêu.
Thế lực ác bá lại giết đến cửa.
Người yêu lại ngỏm.
Đạo sĩ nhỏ lại khóc lóc ngủ nữa.
Sau khi tỉnh lại thì thế lực ác bá bị gi ết chết.
Hắn lại phi thăng.
...
Cứ như vậy kéo dài hết cả một trăm tập, đạo diễn vỗ đùi, cuối cùng cũng hài lòng.
Đóng máy!
Ngô Nam run rẩy lẩy bẩy rời khỏi đoàn phim, không hề bước nửa bước ra khỏi nhà, cứ cảm thấy ở đâu cũng không đúng.
Nhưng người thiểu năng trí tuệ như anh ta thì chuyện không thể hiểu được thì không thèm nghĩ nữa.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, bồi bổ mấy ngày, anh ta lại là một ngôi sao được mọi người chào đón kia, cảm xúc sợ hãi khi bị nhân vật đạo sĩ nhỏ kia chi phối cũng dần dần tan thành mây khói.
Nửa năm sau vào đầu xuân, khi anh ta đã quên chuyện này thì bộ phim thần kỳ đó đã được công chiếu.
Do cốt truyện quá dài dòng, tiết tấu lại kéo dài hơn, nội dung từ tập 20 trở về sau mọi người bị xem như khỉ mà đùa giỡn, nên người xem thành công bị chọc giận.
Trong một đêm, bộ phim đã bị chỉ trích đến độ máu chó phun đầy đầu.
[Biên kịch này là tên ngốc hả, cốt truyện thiểu năng như vậy cũng có thể viết được á?]
[Đạo diễn ra cõng nồi đi! Kiếm tiền cũng không thể kiếm như vậy đâu!]
[Nam chính cũng có vấn đề, nổi tiếng rồi là không xem fans ra gì nữa, thoát fan đây!]
Đạo diễn và biên kịch không có tài khoản Weibo, cho nên đương nhiên Ngô Nam sẽ là người đứng đầu tàu cõng nồi rồi.
Hashtag #Ngô Nam cút khỏi giới giải trí trong lúc nhất thời leo top hot search Weibo.
Không có quan hệ công chúng, không có người đại diện, chỉ có IQ gần âm thôi.
Anh ta run rẩy gọi điện cho cậu ruột của mình, kết quả phát hiện ra mình bị vào danh sách đen rồi. Vương Chí An cũng nhất thời tức giận, nghĩ cho tên nhóc con này thời gian hai ngày để nhìn rõ vào địa vị của mình trong giới trời cao đất rộng này, cũng coi như dạy cho anh ta một bài học.
Nhưng mà Ngô Nam không biết.
Cho nên anh ta lại làm ra một chuyện kinh thiên động địa, quỷ thần khiếp sợ.
Trong buổi phỏng vấn vào ngày phim truyền hình kết thúc, anh ta đảo mắt, nghiêng đầu, chải nước dãi rồi luôn miệng khấn a di đà phật giả ngây giả dại, cuối cùng bị đưa vào bệnh viện.
Trong khoảnh khắc đó, phía đối diện đèn flash bật liên tục không ngừng, cùng với đám phóng viên đông đúc, một giây trước khi nhắm mắt lại, anh ta cảm thấy mình được thăng hoa rồi.
Bác sĩ đã được mua chuộc từ trước bình tĩnh đọc ra lời thoại đã học thuộc lòng, tuyên bố rằng anh ta bị điên rồi, cần phải tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, phải điều trị theo định kỳ thì mới có khả năng hồi phục lại.
Sau đó giả vờ điên dại trong nửa năm, nhìn những tiểu thịt tươi trong giới giải trí lần lượt bị thay đổi, những fans não tàn của anh ta cũng lần lượt rời đi, làm nội tâm anh ta hỏng mất rồi.
Nghĩ đến đây, Ngô Nam ngồi xổm trên mặt đất giơ tay ra tát cho mình một cái.
Tại sao anh ta có thể ngu đến vậy chứ!
Nhưng mà cũng may, cậu ruột mình cũng không định quyết tâm muốn hố mình, cho mình một cơ hội để quay trở lại.
Đây là phim truyền hình tự bản thân ông ta làm đạo diễn khởi quay vào giữa tháng sáu.
Thở dài, Ngô Nam quyết định lợi dụng ké nhiệt độ cái đã, cho nên anh ta đăng nhập vào Weibo đã nửa năm không online, nhìn số lượng fans càng ngày càng ít đi, anh ta lại thở dài nặng nề một hơi. Tự động viên mình lên tinh thần xong, anh ta nhấn vào từng trang cá nhân của những diễn viên cùng đoàn với mình, cuối cùng anh ta nhắm tới Phương Hạ.
Không danh tiếng, không nhiệt độ, rất hợp với anh ta.
IQ hiếm khi online của anh ta tìm hiểu nguồn gốc, lần theo manh mối từ trang cá nhân của Phương Hạ mò đến trang cá nhân của Quý Lan, hơn nữa còn được như ý nguyện nhìn thấy tấm ảnh của Phương Hạ mà Quý Lan đăng lên cùng với những fans sinh động của Quý Lan ấy.
Nhiệt độ tăng lên rồi, trái tim nở hoa, chính là cái nhiệt độ này đó!
Anh ta run tay chia sẻ lại.
Sau đó, load lại.
Thế mà ở dưới đã có hàng trăm lượt bình luận.
____
Cái quỷ gì vậy?
Ngô Nam là người có đánh tám cây sào cũng không dính dáng gì đến cô, tại sao lại đột nhiên chia sẻ thế?
Nghĩ vậy, Quý Lan mở Weibo ra, nhập từ Ngô Nam vào thanh tiềm kiếm, ấn vào trang cá nhân của anh ta.
Bài đăng mới nhất là:
[Ngô Nam: Hãy ủng hộ phim mới của tôi nhé. // Hữu Hữu Hữu Mộc: [tình yêu] [tình yêu] [tình yêu] Hi, chị gái nhỏ đáng yêu muốn gia nhập vào showbiz, tặng chị một trái tim chúc chị tiền đồ như gấm. [hình ảnh].]
Quý Lan: "..." Tên Ngô Nam này bây giờ không phải nên là tên ngốc sao?
Cô có ấn tượng với Ngô Nam.
Anh ta là nam chính trong bộ phim này với Phương Hạ, nghe nói vào đầu xuân năm nay bị k1ch thích trở thành một tên ngốc, điên điên dại dại hết nửa năm rồi lại bình thường.
Cô không phải là người quan tâm đ ến người trong giới giải trí nhiều, cho nên không chú ý nhiều đến nó.
Nhưng mà nghe nói thật ra có rất nhiều người từ đó bắt đầu hâm mộ đạo diễn Vương.
Ai cũng nói ông ta giống như một vị thần, pháp lực vô biên.
Nghĩ ngợi, Quý Lan thuận tay follow Ngô Nam luôn, rồi cẩn thận xuất phát từ lễ phép gửi tin nhắn riêng cho anh ta.
[À, xin hỏi anh là Ngô Nam, người có đầu óc vấn đề kia sao?]