Hạ Cánh Nơi Em

Chương 24: Thiên Thượng Nhân Gian ( Thượng )



Ngó qua đồng hồ gần 5 giờ chiều. Tôi rời căn tin bước ra ngoài hướng về khu ăn chơi Thiên Thượng Nhân Gian Hoa Lan Trắng.

Con đường quen đã đi biết bao lần nhưng hôm nay cảm giác mọi thứ lạ lẫm . Có phải mọi chuyện xảy ra lúc nãy cùng Bạch Lan chỉ là một giấc mộng hương diễm .

Mang theo mớ cảm xúc hỗn độn đó tôi đã tới Hoa Lan Trắng tự lúc nào mà bản thân chẳng hề hay . Chỉ kịp dừng lại khi ngước lên nhìn thấy Tấm biển lớn " Thiên Thượng Nhân Gian " xuất hiện ngay trước mặt .

Hoa Lan Trắng toạ lạc bên bờ sông La xanh thẳm . Vốn được dựng lên từ 10 năm nay ở vị trí đắc địa nhất thành phố nơi giao nhau của 3 nhánh sông và cũng từ đây cung đường lớn nhất thành phố chia làm 3 ngã . Một ngã đường hướng về phía cửa khẩu biên giới Tây Nam một con đường hướng về trung tâm thành phố hướng còn lại là tuyến giao thông huyết mạch chạy dọc đất nước .

Dù đã tới đây không ít lần nhưng mỗi lần không khỏi choáng ngợp bởi quy mô và sự đầu tư mạnh tay của vị chủ nhân nơi này.

Từ xa xa cổng lớn bằng gỗ đã hút vào tầm mắt của quan khách với lối kiến trúc Trung Hoa cổ . Trên đỉnh cổng bốn chữ "Thiên Thượng Nhân Gian" uốn lượn trong từng nét khắc, phủ một lớp vàng sáng rực tựa ánh dương buổi sớm khiến người ta không khỏi ngẩn ngơ trước vẻ uy nghi.

Chính giữa cổng biểu tượng hoa lan trắng được đặt phía trước từng cánh hoa mềm mại được chạm trổ tinh xảo, toát lên vẻ thanh tao vượt thoát trần tục tựa như một lời mời gọi đầy bí ẩn.

Bước qua cánh cổng tôi đặt chân lên một tấm thảm đỏ trải dài xuyên qua sân lớn. Tôi vừa bước đi vừa nhìn ngắm xung quanh, dường như những viên gạch cổ đỏ thẫm tỏa ra một thứ ánh sáng ấm áp dưới hoàng hôn.

Chính giữa sân một hòn giả sơn tinh xảo được thiết kế như một bức tranh sơn thủy sống động. Nước từ thác nhỏ trên đỉnh hòn non bộ chảy xuống róc rách, tạo thành những vòng xoáy nhỏ trong hồ nước trong vắt, nơi những chú cá vàng lấp lánh bơi lội như nhảy múa dưới ánh sáng.

Tôi theo chân vị nam nhân trong trang phục cổ trang giản đơn miệng nở nụ cười chuyên nghiệp đi hết con đường trải thảm đỏ xuyên qua hòn giả sơn nhìn thấy kiến trúc đầu tiên của tổ hợp Thiên Thượng Nhân Gian .

Khách nhân tới lần đầu tôi dám chắc sẽ choáng ngợp với lầu các ba tầng tại Thiên Thượng Nhân Gian Hoa Lan Trắng này.

Được xây dựng sát bờ sông La 3 toà lầu nằm 3 hướng vươn mình kiêu hãnh giữa ánh sáng rực rỡ, tựa như cung điện hoàng gia trong những bộ phim cổ trang vẫn thường xem.

Tòa lầu được thiết kế tinh xảo, với những mái ngói cong vút hướng lên trời, phủ sắc đỏ son quyền quý, viền mép ngói là những họa tiết rồng phượng uốn lượn tinh tế. Các cột gỗ lớn được sơn son thếp vàng, khắc chạm hình rồng chầu nguyệt .

Những chiếc đèn lồng đỏ treo cao trên các cột gỗ chạm rồng phượng, ánh sáng từ đèn dịu dàng rọi xuống, đan xen cùng những tia nắng cuối ngày, phủ lên không gian một vẻ huyền ảo đầy mê hoặc .

Cảnh đẹp hữu tình tiếng ồn ào từ khách khứa xung quanh hoà cùng tiếng tấu nhạc tiếng hát của những ca kỹ vọng lại trong ráng chiều hoàng hôn  bất giác khiến tôi mơ màng . Cảnh này thật quen thuộc, phải chăng trăm năm ngàn năm trước tôi từng sống trong không gian thế này đây ? Trong một thân phận khác gánh trên vai trách nhiệm khác .

Tôi là tên phu xe mỗi ngày bán sức lao động chẳng đủ kiếm cơm nuôi vợ con mỗi ngày đi qua nơi này chỉ dám ngước nhìn với ánh mắt ngưỡng vọng hướng về căn lầu mà mỗi bữa cơm có thể đủ cho gia đình mình chi tiêu trong vài năm .

Hay tôi là vị quan nhân đang ngồi trên lầu cao nhất kia ngắm nhìn mỹ nhân ca múa hứng chí lên thưởng bạc cho các nàng.

Vị nam nhân trong trang phục cổ trang dẫn đường cho tôi có vẻ hài lòng khi trông thấy dáng vẻ mơ màng của tôi khi đứng trước những lầu các này. Gã ta nhiệt tình lên hẳn vừa đi vừa giới thiệu kỹ về khối kiến trúc này.

Theo lời vị nam nhân kia thì mỗi lầu các 3 tầng kia được xây dựng quả thực kỳ công. Sảnh lớn của mỗi tầng là một kiệt tác bài trí, với những chiếc bàn gỗ quý hiếm bóng loáng, được chạm khắc thủ công hình hoa mai, lá trúc đầy tinh xảo.

Mỗi tầng lầu mang một phong cách riêng biệt, được bài trí theo từng chủ đề. Những bức bình phong khảm trai mô tả cảnh sơn thủy hữu tình được đặt dọc hành lang, vừa là vật trang trí, vừa mang đến cảm giác kín đáo và riêng tư. Trên tường những bức tranh thủy mặc lớn với nét vẽ mềm mại như chạm khắc cả linh hồn thiên nhiên vào không gian.

Trần nhà cao được sơn son vẽ mây lành và cánh hạc, phản chiếu ánh sáng vàng từ những chiếc đèn lồng treo cao, tạo ra một cảm giác như bước vào cõi thần tiên.

Trong mỗi căn gác ở tầng cao nhất còn có Phòng riêng dành cho các vị khách yêu cầu sự tĩnh lặng được trang hoàng cầu kỳ không kém. Rèm lụa mềm mại buông xuống từ trần, che đi ánh sáng chói gắt nhưng vẫn đủ để bóng đèn lồng đỏ phủ lên không gian một sắc vàng huyền ảo.

Âm nhạc và những cô mỹ nhân được huấn luyện bài bản chính là linh hồn của tòa lầu.

" Năm xưa Hoa Lan Trắng nổi lên thì ít lâu sau cũng có không ít vị đại gia chi tiền xây dựng theo mô hình này . Nhưng Hoa Lan Trắng vẫn là điểm khác biệt nơi duy nhất của Bắc Trung Bộ xưng tụng là Thiên Thượng Nhân Gian quan khách có biết tại sao không ? " Sau khi khoe khoang chán chê gã nam nhân bất ngờ quay qua hỏi tôi.

Tôi còn đang suy nghĩ về kẻ bí ẩn đã mạnh tay đứng đằng sau Thiên Thượng Nhân Gian này thì hắn ta đã tiếp tục thao thao bất tuyệt .

" Haha , quan khách không biết đâu. Chịu chi số tiền khủng là điều đương nhiên rồi. Nhưng để xây dựng nên nơi đây mỗi tiền là chưa đủ. Ta nghe được chủ nhân nơi đây là người gốc Hoa. Vị kia xuất thân cao quý có hiểu biết sâu rộng về những bản nhạc điệu múa thất truyền mà không nơi đâu làm theo được ."

Đầu năm nay nhân viên của Thiên Thượng Nhân Gian cũng thích buôn dưa đến thế sao. Tôi mỉm cười với suy nghĩ thiếu nghiêm túc này.

Phía trong rảnh bắt đầu tấu nhạc.

Tiếng đàn tranh, sáo trúc và cả tiếng nhị rung lên từng nhịp trầm bổng, nhẹ nhàng mà mê hoặc như một lời ru cuốn khách vào giấc mộng. Đi giữa không gian ấy là những cô gái kiều diễm trong trang phục cổ trang, vạt áo lụa mỏng manh khẽ bay theo từng bước chân uyển chuyển. Họ cầm trên tay những bình rượu bằng ngọc hoặc khay thức ăn tinh xảo, mang theo hương thơm thoang thoảng khiến cả không gian như chìm trong men say của sự hoàn mỹ.

Mấy vị khách nhân bên trong hẳn cũng đã lửng lơ khi chứng kiến vẻ đẹp nguy nga tráng lệ của Hoa Lan Trắng .

Nhưng tôi biết rằng để được thiên hạ xưng tụng tặng cho mỹ từ " Thiên Thượng Nhân Gian " thì nơi đây đâu chỉ là một quán rượu cổ trang đơn giản như vậy được .

Tất cả những tầng lầu diễm lệ với ánh đèn đỏ lung linh, tiếng nhạc du dương, và những mỹ nhân ca múa trên kia, cũng chỉ là bức bình phong che giấu những thú vui hoan lạc phía sau.

Những vị khác đủ quyền lực đủ danh tiếng được Hoa Lan Trắng liệt vào hạng VIP sau khi vừa tới  đầu tiên sẽ được nam nhân viên đon đã dẫn vào sâu bên trong.

Tôi theo chân gã đi tới điểm cuối, nàng mỹ nhân  cầm đèn lồng đỏ cúi đầu đợi sẵn giọng nàng thanh thót :

" Em mời quan nhân đi theo lối này "

Nàng ta dẫn tôi đi vào một hành lang được lát đá cẩm thạch đen bóng, dưới ánh sáng từ những chiếc đèn lồng nhỏ treo dọc hai bên, phản chiếu một ánh vàng dịu dàng .

Dọc hành lang, sự chú ý của tôi bị thu hút bởi những bức tường gỗ sơn đen khắc đầy hình rồng ẩn mình trong mây và những dòng thơ cổ viết bằng mực vàng tạo nên cảm giác vừa trang nghiêm vừa ma mị.

Nàng ta đi phía trước bước từng bước nhẹ nhàng khiến cho Không gian trở nên yên tĩnh lạ thường, chỉ có tiếng bước chân của tôi lạo xạo trên nền đá và tiếng gió từ đâu đó thổi qua khe hở nhỏ trên mái.

Tôi cố dựa theo ánh sáng từ đèn lồng nhìn kỹ đôi chân nàng ta đôi hài trắng nhỏ xíu bất thường những bước đi nhẹ nhàng dường như theo một bộ pháp nào đó làm tôi chợt nhớ tới tục bó chân của những tiểu thư Trung Hoa ngày xưa .

Cứ cách vài bước chân những chiếc bình phong chạm khắc hình hoa lan trắng lại xuất hiện . Hương trầm thoang thoảng lan tỏa trong không khí đánh thức mọi giác quan, kéo dài cảm giác chờ đợi hồi hộp trong lòng tôi.

Cuối hành lang, một cánh cổng lớn khác hiện ra, được làm từ gỗ trầm hương đen bóng, khắc hình những cánh hoa lan nở rộ viền vàng sáng lấp lánh.

Hai nam nhân cao lớn cúi đầu đứng im như pho tượng điêu khắc gỗ mỗi khi khách nhân được dẫn tới bọn hắn khẽ đẩy cánh cổng .


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com