Kỷ niệm dưới bóng mái trường, dù là ở bất kỳ quãng thời gian nào đều tuyệt đẹp. Nhưng có lẽ, những năm tháng hồn nhiên, trong sáng dưới mái trường trung học phổ thông luôn là những ký ức không thể nào phai mờ trong lòng mỗi người.
Khác hẳn với những năm tháng học cấp 2 lúc đó chúng ta còn quá ngây ngô, hay với những tháng ngày ở giảng đường đại học hương vị tình yêu đã có bóng dáng của sự trưởng thàng toan tính .
Những năm tháng trung học các cô gái bước vào độ tuổi rực rỡ nhất, khi vẻ đẹp của họ vừa tươi mới, vừa quyến rũ một cách tinh tế. Dưới ánh nắng sân trường, những nụ cười trong sáng, ánh mắt ngây thơ ấy trở thành nguồn cảm hứng vô tận, mê hoặc trái tim biết bao chàng trai tuổi mới lớn.
Trong không gian ấy, tình yêu học trò đơm hoa, nhẹ nhàng mà sâu lắng nhưng luôn để lại dấu ấn không phai mờ.
Mỗi bước chân của cô gái trên hành lang hay góc sân trường đều mang theo những khát khao đầu đời, những cảm xúc trong sáng và hy vọng, để rồi trở thành những kỷ niệm đẹp, luôn sống mãi trong trái tim mỗi chàng trai .
Bản thân tôi cũng không nằm ngoài vòng xoáy đó , mặc dù dường như tôi có phần trường thành hơn bè bạn khi ở cấp học dưới đã nếm trải phong vị của các nàng thơ xinh đẹp.Nhưng những mối tình dưới mái trường này khiến tôi day dứt và rung động tới tận những tháng ngày sau .
Tuổi 16 khi tôi chính thức bước vào mái trường Trung học Phổ thông cơ thể tôi từ một cậu bé gầy gò chuyển mình thành một chàng trai cao lớn, mạnh mẽ với những đường nét nam tính rõ rệt.
Tuy vậy khuôn mặt nét dịu dàng , có phần nhu hoà trời ban vẫn không thay đổi quá nhiều . Điều đó cũng không khiến tôi buồn phiền quá lâu vì biết đâu chính sự trái ngược ấy lại khiến tôi trở nên đặc biệt không dễ lẫn vào đám đông.
Khi băng Dũng Khùng lên nắm trùm trường danh tiếng của chúng tôi dường như lên một tầm cao mới . Không khó để bắt gặp những ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn sợ hãi len lén nhìn trong đám đông mỗi khi băng chúng tôi đi qua cánh cổng trường học .
Thú thực những trận va chạm trong trường của băng tôi rất ít khi tham gia , cũng bởi vì đa phần đối thủ chưa đánh đã thua trước quân số và sức mạnh vượt trội của băng Dũng Khùng. Tôi chỉ xuất hiện một vài trận chiến lớn khi băng chúng tôi gặp phải đối thủ mạnh .
Bởi vậy lên cấp 3 tôi không xuất hiện chung cùng Dũng Khùng quá nhiều . Tuy thế tình cảm của chúng tôi vẫn không thay đổi. Những cuộc vui bao giờ Dũng Khùng cũng kéo được tôi và Toàn Phong đi chung .
Và trong một dịp vô tình như vậy tôi đã gặp được nàng Bạch Nguyệt Quang trong cuộc đời tôi. Ánh mắt ấy, nụ cười ấy, và sự dịu dàng toát ra từ nàng đã xóa mờ đi tất cả những ồn ào, hỗn độn quanh tôi.
Từ giây phút nhìn thấy nàng tôi biết rằng cuộc đời mình đã bước sang một ngã rẽ khác .
Đó là một chiều mùa Đông lạnh giá đầy sương trắng và gió rét . Cứ mỗi lần nàng Đông ghé qua thị trấn nhỏ này cảnh vật như một bức tranh phai màu với những nét vẽ trắng đen .
Trên tầng không sương mù bay là là bao phủ , vài ánh nắng cố len qua kẽ mây chiếu xuống đường dường như không đủ làm ấm mình .
Dưới mặt đất những chiếc áo bông và khăn len quấn chặt người, những bước đi vội vã trên con phố vắng.
Mấy nay trời đổ mưa phùn , từng giọt li ti nhảy múa trên bờ vai , thấm vào bên trong lớp quần áo lạnh thấu .
Giữa cái không gian lạnh lẽo ấy, chúng tôi luôn có một điểm dừng chân ấm áp, thân thuộc. Một quán ăn dân giã nằm nép bên khu ăn chơi nổi tiếng bậc nhất thành phố Thanh Phong .
Hoa Lan Trắng một thiên đường ăn chơi do một vị đại gia bí ẩn nào đó xây dựng lên quý phái và đồ sộ. Địa điểm này nổi bật tới mức , bất kỳ ai chạy qua tuyến đường này đều bị thu hút ánh mắt bởi sự hào nhoáng của nó.
Thế nhưng chẳng ai ngờ tới ngay bên cạnh sự hào nhoáng đó có quán rượu nhỏ có cái tên bình dị " O vân " đơn sơ nép mình .
Quán không lớn những không gian bài trí sạch sẽ tinh tế , ở đây có những món nhậu bình dân mang đậm màu sắc địa phương . Những món ăn được nấu dưới tay vợ chồng o Vân có hương vị tuyệt vời mà những thực khách sành ăn người bản địa không bao giờ bỏ lỡ.
Trời về chiều đám chúng tôi chạy xe trong cơn gió lạnh thấu, hơi thở như một làn khói trắng xoá.
Trong quán rượu cũ kỹ giữa mùa đông lạnh giá, một không gian đầy hoài niệm trải ra trước mắt. Lò sưởi bập bùng ánh lửa, tỏa ra hơi ấm len lỏi giữa những chiếc bàn gỗ xù xì. Tôi và Dũng Khùng đang ngồi bên bàn gỗ trước mặt bày vài món đơn giản nhưng đầy hấp dẫn . Bát phở nóng hổi bốc lên làn khói nghi ngút, hương thơm ngọt ngào lan tỏa khắp quán, hòa quyện với mùi hương ly vodka mát lạnh. Thứ rượu cay nồng ấy, trôi qua cổ họng trong cái giá lạnh của tiết trời, mang đến cảm giác đê mê không thể cưỡng lại.
Quán rượu này không có thực đơn cụ thể. Hôm nào may mắn, anh chủ quán sẽ đãi khách món đặc biệt mà anh săn được trong ngày , có đôi khi là những động vật kỳ lạ do dân làng quanh vùng mang đến. Hôm nay trên quầy bếp, một con gà rừng vàng óng đang được quay thơm lừng. Trong không gian ấm áp ấy, câu chuyện giữa Dũng Khùng và tôi cứ thế rôm rả quên đi cái lạnh ngoài kia.
Bỗng, Dũng Khùng dừng lại, vỗ vai tôi ánh mắt hướng ra phía cửa:
"Ấy, nhìn ai ngoài kia giống Lan Anh. Để mời vào ngồi chung cho vui "
Tôi tò mò quay đầu nhìn ra ngoài lại cửa , giữa làn mưa bay lất phất, một dáng hình nhỏ nhắn, thanh thoát hiện ra. Nàng ta nhỏ nhắn, gương mặt đẹp tựa sương mai, tinh khiết và lấp lánh.
Lan Anh bước vào quán, đôi chân nhẹ nhàng như giọt mưa ngoài hiên , ánh mắt long lanh như chứa đựng cả bầu trời bình minh. Làn da trắng ngọc, đôi môi mềm mại và nụ cười thoáng hiện như ánh nắng sớm mai, khiến không gian xung quanh nàng như bừng sáng.
"Chào mấy anh đẹp trai nhé!" – giọng nàng vang lên, trong trẻo và ngọt ngào như tiếng chuông bạc, làm mọi người trong quán đều ngoảnh lại.
Tôi có phần ngẩn ngơ, ánh mắt dõi theo từng bước chân của nàng. Giọng nói ấy, như một khúc nhạc vương vấn trong gió, khiến tất cả như tan chảy. Lan Anh mỉm cười, ngồi xuống cạnh bên đưa ánh mắt tinh nghịch nhìn chúng tôi .
Những gã đàn ông trong quán dường như bị hút vào ánh nhìn lúng liếng, vừa ngây thơ vừa quyến rũ của nàng.
Tôi mỉm cười gật đầu chào, ánh mắt lướt qua gương mặt hoàn mỹ của Lan Anh trong thoáng chốc. Đôi mắt biết cười của nàng sáng ngời, nụ cười híp mí đầy tinh nghịch trên khuôn mặt này còn lộ rõ nét trẻ con .
Quả thực Lan Anh sở hữu một nhan sắc thu hút mọi ánh nhìn tuy thế tôi cũng chỉ ngắm nhìn nàng ta trong thoáng chốc .
Thế nhưng khi ánh mắt tôi chuyển sang cô gái đứng bên cạnh Lan Anh trái tim tôi bỗng như khựng lại.
Lần đầu tiên, đầu óc tôi rơi vào trạng thái mộng mị. Cảm giác ấy thật khó diễn tả. Nó giống như một điều kỳ diệu, một thứ ánh sáng dịu dàng mà tôi không rõ nó đến từ đâu có lẽ từ chính nàng, bao quanh nàng, như một tia nắng ban mai len lỏi qua sương mù dày đặc. Cả không gian bỗng chốc tĩnh lặng trong mắt tôi chỉ còn hình bóng ấy .