"Anh có phải đã quên rằng chúng ta đã chia tay rồi không? Tôi đến đây chỉ vì nể mặt bà nội, anh đừng được đà lấn tới!"
Thẩm Thời Tựu nắm chặt cổ tay tôi:
"Bà nội đã lớn tuổi, tôi muốn để sau này từ từ nói với bà.
"Túi xách và quần áo mùa mới tôi đã gửi đến rồi, Chức Chức…"
Tôi hất mạnh tay anh ra, nhìn thấy khuôn mặt anh dần tái nhợt, hoảng loạn, tôi lạnh lùng nói:
"Đừng dùng bàn tay đã chạm vào người phụ nữ khác để chạm vào tôi!
"Thẩm Thời Tựu, điều tôi thích chưa bao giờ là quần áo hay túi xách, tôi chỉ thích người tặng tôi những thứ đó thôi. Khi mặc những bộ quần áo vừa vặn này, tôi mới cảm nhận được rằng anh quan tâm đến tôi.
"Nhưng bây giờ tôi không cần nữa, tôi sẽ không ảnh hưởng đến anh, không ảnh hưởng đến công ty. Tôi không phải là một đối tượng tốt để kết hôn, anh hãy đi tìm người dễ kiểm soát mà kết hôn, chúng ta đừng làm phiền nhau nữa!"
Tôi tuôn ra một tràng, đến cuối cùng giọng nói của tôi có chút run rẩy không thể kiểm soát.
Ngay lúc đó, tôi cảm thấy như có thứ gì đó phức tạp trong lồng n.g.ự.c tan biến, mọi thứ trở nên rõ ràng.