Gia Quy Của Mẹ
Những ngày cuối đời, mẹ đã nghĩ gì?
Có phải mẹ đã hối hận vì sinh ra tôi?
Hai năm mất liên lạc ấy, ba tôi hết dụ dỗ rồi lại đòi tiền tôi.
Tôi không đáp lại lần nào.
Từ bác ba, tôi biết rằng hai năm đó, mẹ sống trong địa ngục trần gian.
Mẹ bị chẩn đoán suy thận giai đoạn cuối, phải lọc m.á.u mỗi tuần.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Ba tôi vì muốn ép tôi lộ diện, đã tìm mọi cách cản mẹ chữa bệnh.
Mỗi ngày đều cãi nhau, còn dẫn tiểu tam và con riêng về làm nhục mẹ.
Còn đuổi mẹ ra khỏi phòng ngủ, bắt bà ngủ ở phòng tôi.
Sức khỏe mẹ ngày càng tệ, bệnh tình trầm trọng thêm.
Tới lúc đó, người thân mới biết mẹ tôi sắp không qua khỏi.
Mẹ cấm mọi người liên hệ với tôi, và đã viết sẵn di chúc.
Tài sản mang tên mẹ đều để lại cho tôi.
Tài sản chung với ba tôi chỉ là vài thứ nồi niêu xoong chảo, nếu ông ta cần thì cứ lấy.
Giây phút cuối cùng của đời mình, mẹ ôm chặt tấm ảnh tôi, miệng lẩm bẩm một câu:
"Đừng quay lại, mãi mãi đừng quay lại."
19
Đám họ hàng ở nhà biết tôi “mất tích”, đã đánh mẹ tôi một trận, ép bà giao toàn bộ tiền tiết kiệm.
Mợ và mấy cô tôi còn vét sạch hộp trang sức của mẹ.
Làm xong, họ cướp hết mọi thứ có giá trị trong nhà rồi cao chạy xa bay.
Ba tôi đưa mẹ con tiểu tam vào nhà, chiếm luôn phòng ngủ chính.
Mẹ không còn chốn về, đành thuê một căn phòng nhỏ bên ngoài.
Ba tôi uy h.i.ế.p bà: chỉ cần giao sổ đỏ, ông sẽ đồng ý ly hôn.
Nhưng mẹ không nhượng bộ, hai người giằng co mãi.
Thể trạng mẹ nhanh chóng suy kiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giai đoạn cuối suy thận, người gầy trơ xương, nhưng chân lại sưng như voi.
Cảm nhận được ngày tận cùng, bà gắng gượng bò về căn nhà của mình, nằm trên giường tôi và ra đi.
Suốt thời gian đó, mẹ luôn từ chối liên lạc với tôi, cũng không cho ai gọi tôi về chịu tang.
Di nguyện duy nhất của mẹ là mong tôi sống thật xa, thật tốt.
Không ngờ, chính khoản chuyển khoản 500 nghìn đó đã giúp tôi lật ra sự thật bị chôn vùi suốt một năm.
Một sự thật… vừa xấu xí, vừa đầy tình yêu thương.
20
Tôi mua cho mẹ một ngôi mộ ở thành phố nơi tôi làm việc.
Tôi có thể thăm mẹ bất cứ lúc nào.
Ba tôi cuối cùng cũng kết hôn với tiểu tam, tiếp tục chu cấp tiền về quê.
Chưa đầy nửa năm sau, tiểu tam chịu hết nổi, hai người đánh nhau, báo công an mấy lần.
Cuối cùng tiểu tam bỏ lại đứa con và bỏ trốn.
Giờ đây, ba tôi một mình nuôi con, sống vô cùng khốn khổ.
Không còn nhà gần trường, con trai ông ta chỉ có thể học ở một trường công xa xôi.
Quan hệ giữa hai cha con cũng chẳng tốt lành gì.
Ba tôi thử liên lạc với tôi, muốn tôi "tiếp quản" việc học của cậu em trai giá rẻ ấy.
Tôi lại lần nữa chặn hết mọi liên lạc của ông ta.
Muốn kiện thì cứ kiện, sau này ông ta già đòi tiền dưỡng, kiện một lần tôi trả một lần.
Ngoài ra, đừng mong gì hơn nữa.
Tôi đã bán căn nhà ở quê, cộng với khoản tiết kiệm, mua được một căn hộ hai phòng nhỏ.
Tôi dành một phòng làm phòng đọc, trồng rất nhiều cây xanh, bày biện rất ấm cúng.
Đêm đầu tiên dọn vào nhà mới, tôi mơ một giấc mơ.
Tôi mơ thấy mình vừa bước ra khỏi trường thi đại học, mẹ đứng trước cổng đợi tôi về nhà.
Hôm đó nắng rực rỡ, gió cũng rất dịu dàng.
-HẾT-
Bạn đang đọc truyện trên Truyencom.com