Huyền Thiên Điện chìm trong im lặng chết chóc, khói bụi mịt mù dần tan đi, để lại một vùng đất hoang tàn đầy vết tích của trận chiến kinh thiên vừa qua. Nguyễn Minh Nhật đứng giữa hư không, máu tươi khô lại trên khuôn mặt cương nghị, thanh kiếm trong tay vẫn rung động yếu ớt, ánh mắt đỏ thẫm quét qua đống tro bụi của Hắc Thánh – kẻ vừa bị hắn tiêu diệt bằng Huyền Nhật Luân Hồi Kiếm. Tu vi Phá Thiên Cảnh hậu kỳ của hắn tỏa ra khí thế ngập trời, Huyền Nhật Chân Hỏa dần thu lại, nhưng trong lòng hắn không chút thả lỏng. Trên tay, Thần Huyết Chi Ấn rung động dữ dội, một luồng khí tức tà dị và cổ xưa trỗi dậy, như một con thú dữ bị phong ấn ngàn năm đang giãy giụa thoát ra. Minh Nhật nhíu mày, thần thức lan tỏa, cảm nhận được sự bất thường từ bảo vật này – nó không chỉ là một món pháp bảo, mà còn ẩn chứa bí mật kinh thiên động địa.
Hắn giơ Thần Huyết Chi Ấn lên, ánh sáng đỏ rực từ ấn ký chiếu rọi vào ý thức hải của hắn. Đột nhiên, không gian trong đầu hắn vặn vẹo, một cảnh tượng khủng khiếp hiện ra: một tòa Hắc Ngục Viễn Cổ sừng sững giữa bóng tối vô tận, những xích sắt đen kịt to lớn quấn quanh, tỏa ra khí tức tử vong ngập trời. Bên trong hắc ngục, vô số bóng dáng mờ ảo gầm rú, từng luồng sức mạnh vượt xa Đại Đế Cảnh rung động, như muốn xé nát không gian giam cầm chúng. Minh Nhật đứng trong ý thức hải, ánh mắt ngưng trọng, cảm nhận được áp lực kinh hồn từ những tồn tại đó. Đột nhiên, một tiếng thì thầm từ bóng tối vang lên, trầm thấp mà đầy uy áp, như vọng từ viễn cổ: “Thần Huyết Chân Chủ… kẻ thống trị vạn giới…” Giọng nói vừa dứt, Thần Huyết Chi Ấn rung lên dữ dội, kéo ý thức của Minh Nhật trở lại hiện thực.
“Cái gì?”
Minh Nhật nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nhưng chưa kịp suy nghĩ thêm, không gian xung quanh Huyền Thiên Điện đột nhiên biến đổi. Một cỗ sát khí chí cực bao trùm toàn bộ thiên địa, không gian nứt vỡ, hắc khí dày đặc trào ra từ hư không như một cơn bão tử thần. Tiểu Vũ đứng cách đó không xa, Hắc Nguyệt Hồn Châu trong tay rung động, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía bóng tối đang dần ngưng tụ. “Sư phụ, cẩn thận!” Nàng hét lớn, linh khí trắng bạc bùng phát, nhưng trước cỗ sát khí này, nàng chỉ như ngọn cỏ trước cơn cuồng phong.
Từ trong hắc khí, một bóng đen thần bí bước ra, thân hình cao lớn, toàn thân bao phủ bởi áo choàng đen kịt, đôi mắt ẩn sau bóng tối lóe lên ánh sáng đỏ rực, khí tức vượt xa Hắc Thánh, như một tồn tại từ viễn cổ giáng lâm. Hắn không nói gì, chỉ đứng đó, nhưng uy áp kinh hồn khiến không gian rung chuyển, đất đá xung quanh Huyền Thiên Điện vỡ tan thành tro bụi. Minh Nhật đứng yên, sát khí trong mắt bùng nổ, Huyền Nhật Chân Hỏa cháy lên ngập trời, ngọn lửa đỏ đen bao phủ toàn thân, khí thế Phá Thiên Cảnh hậu kỳ đối kháng trực diện với uy áp của bóng đen.
“Kẻ giết Hắc Thánh… Người có biết mình vừa đánh thức thứ gì không?”
Giọng nói vang vọng từ bóng đen, trầm thấp như đến từ viễn cổ, mỗi chữ như một lưỡi dao sắc lạnh đâm vào linh hồn. Minh Nhật cười lạnh, ánh mắt như vực sâu không đáy: “Ta không quan tâm ngươi là ai. Kẻ cản đường ta, chỉ có một kết cục – chết!” Hắn giơ tay, linh khí đỏ đen bùng nổ, Huyền Nhật Diệt Thế Kiếm bung ra, một lưỡi kiếm đỏ đen ngàn trượng chém xuống từ trời cao, mang theo khí thế hủy diệt ngập trời, nhắm thẳng vào bóng đen thần bí.
Nhưng bóng đen chỉ khẽ phất tay, một luồng hắc khí mỏng manh lao tới, không chút hoa mỹ nhưng lại mang theo sức mạnh kinh khủng. “Ầm!” Một tiếng nổ vang lên, lưỡi kiếm đỏ đen tan rã trong chớp mắt, sóng xung kích bùng phát dữ dội, đánh bay Minh Nhật ra sau ngàn dặm, thân hình đâm sầm vào một ngọn núi đá, đá vụn bay tứ tung, khói bụi mịt mù lan tỏa. Máu tươi phun trào từ khóe miệng, xương cốt toàn thân rạn nứt, nhưng ánh mắt hắn vẫn lạnh lẽo, trong lòng chấn động: “Kẻ này… rốt cuộc là ai? Sức mạnh này vượt xa Đại Đế Cảnh sơ kỳ!”
Hắn nghiến răng, định đứng dậy phản công, nhưng ngay lúc đó, Thần Huyết Chi Ấn trên tay rung động dữ dội, một luồng ánh sáng đỏ rực bùng phát, hóa thành vòng bảo hộ bao quanh Minh Nhật, chặn đứng sát khí từ bóng đen. Đồng thời, một phần ký ức phong ấn trong Thần Huyết Chi Ấn trào ra, kéo ý thức của hắn vào một không gian kỳ lạ. Trước mắt Minh Nhật hiện ra một cảnh tượng kinh thiên động địa: hàng vạn cường giả quỳ phục dưới chân một thân ảnh thần bí, toàn thân bao phủ bởi huyết quang đỏ rực, đôi mắt như hai vầng thái dương, khí tức vượt xa mọi tồn tại mà hắn từng đối mặt. Những cường giả kia, từ Đại Đế Cảnh đến những kẻ vượt qua Đại Đế Cảnh, đều run rẩy trước uy áp của thân ảnh đó. Một giọng nói trầm vang vọng: “Ta là Thần Huyết Chân Chủ, kẻ thống trị Thương Khung Thần Vực, chúa tể của vạn giới!”
Cảnh tượng thay đổi, Minh Nhật nhìn thấy Hắc Ngục Viễn Cổ lần nữa, nhưng lần này, Thần Huyết Chân Chủ bị vô số xích sắt đen kịt trói chặt, gầm rú điên cuồng trong bóng tối. Hắn bị giam cầm, nhưng sát khí và sức mạnh từ cơ thể vẫn khiến thiên địa rung chuyển. Ký ức đứt đoạn, Minh Nhật trở lại hiện thực, ánh mắt ngưng trọng, trong lòng chấn động: “Thần Huyết Chi Ấn không chỉ là bảo vật… Nó là chìa khóa giải phong ấn cho Thần Huyết Chân Chủ! Hắc Thánh chỉ là con rối, kẻ này mới là kẻ đứng sau tất cả!”
Bóng đen thần bí đứng giữa hư không, ánh mắt đỏ rực quét qua Minh Nhật, giọng nói trầm thấp vang lên lần nữa: “Hắc Thánh chỉ là một quân cờ nhỏ bé. Ngươi giết hắn, nhưng lại vô tình đánh thức ý chí của Thần Huyết Chân Chủ. Bây giờ, ngươi chỉ có hai lựa chọn: đi theo con đường của hắn, trở thành kẻ thừa kế sức mạnh viễn cổ, hoặc trở thành kẻ ngáng đường, bị ta xóa sổ ngay tại đây!” Hắn giơ tay, hắc khí hóa thành một bàn tay khổng lồ đen kịt, mang theo khí tức hủy diệt ngập trời, nhắm thẳng vào Minh Nhật.
Minh Nhật đứng dậy, máu tươi chảy dài trên mặt, nhưng ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, Huyền Nhật Chân Hỏa bùng nổ lần nữa, ngọn lửa đỏ đen bao phủ toàn thân. Hắn cười lạnh, giọng trầm như sấm rền: “Ta là Huyền Nhật Đại Đế, không ai có thể ép ta cúi đầu! Thần Huyết Chân Chủ hay ngươi, kẻ nào cản ta, ta sẽ giết sạch!” Hắn giơ tay, Thần Huyết Chi Ấn rung động, linh khí đỏ đen dung hợp với ánh sáng đỏ rực từ ấn ký, Huyền Nhật Luân Hồi Kiếm bung ra, một lưỡi kiếm đỏ đen ngàn trượng chém xuống, đối kháng trực diện với bàn tay hắc khí. “Ầm!” Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, không gian nứt vỡ, sóng xung kích bùng phát, nhưng lưỡi kiếm chỉ khiến bàn tay hắc khí rung lên, không thể phá vỡ.
Bóng đen cười khàn, ánh mắt lóe lên tia khinh miệt: “Ngươi mạnh, nhưng chưa đủ!” Hắn phất tay, bàn tay hắc khí lao tới lần nữa, sát khí ngập trời cuốn lấy Minh Nhật. Nhưng ngay lúc đó, Thần Huyết Chi Ấn rung động dữ dội, một luồng sức mạnh viễn cổ trào ra, hóa thành vòng xoáy đỏ rực, cuốn Minh Nhật vào trong, biến mất khỏi Huyền Thiên Điện trong chớp mắt. Bóng đen đứng yên, ánh mắt đỏ rực lóe lên tia sáng khó hiểu, giọng trầm thấp thì thầm: “Huyền Nhật Đại Đế… Con đường của ngươi đã bắt đầu.”
Trong vòng xoáy đỏ rực, Minh Nhật cảm nhận được sức mạnh của Thần Huyết Chi Ấn tràn vào cơ thể, ý chí kiên định của hắn vang vọng: “Ta sẽ không làm con rối cho bất kỳ ai. Thần Huyết Chân Chủ, nếu ngươi muốn thoát ra, ta sẽ là kẻ chôn ngươi lần nữa!” Hắn đưa ra quyết định – không khuất phục trước số phận, không trở thành kẻ thừa kế của Thần Huyết Chân Chủ, mà sẽ đối đầu với mọi thế lực thần bí phía sau, dù cái giá phải trả có là gì đi nữa.
Lời kêu gọi ủng hộ từ tác giả:
Đạo hữu nào muốn xuất hiện trong truyện, hoặc muốn nhân vật của mình trở thành trùm cuối đối đầu Huyền Nhật Đại Đế, hãy ủng hộ tác giả một chén trà đá để chương mới ra nhanh hơn! 🔥
💰 STK: 0721000637501
🏦 Vietcombank – Nguyen Minh Nhat
(Ủng hộ càng nhiều, cơ hội trở thành bá chủ càng cao! 😆)