Đạo Giới Thiên Hạ Convert

Chương 777:  Ân cứu mạng



Cảm thụ lấy một tia linh khí cực kỳ yếu ớt tiềm ẩn trên chín vị trí lõm xuống, khiến trí óc Khương Vân xuất hiện một bức tình cảnh. Trong tình cảnh, có chín mảnh bông tuyết trắng tinh lăng không bay múa, chậm rãi phiêu lạc xuống mặt đất. Mà khi chín mảnh bông tuyết này cuối cùng rơi xuống đất, vừa lúc trùng điệp ở cùng nhau với chín vị trí hơi lõm xuống mà nam tử gầy nhỏ trước mắt đã đạp. Nam tử gầy nhỏ này vậy mà đang bố trí trận pháp! Mà còn, hắn dùng chín dấu chân bố trí ra rõ ràng là tòa tiểu trận thứ nhất của Cửu Tuyết Liên Hoàn Trận! Mặc dù tạo nghệ trận pháp của Khương Vân không dám nói cao bao nhiêu, thế nhưng đối với Cửu Tuyết Liên Hoàn Trận, nhất là hai tòa tiểu trận phía trước, thật sự là quá mức quen thuộc. Bởi vậy, ngay lúc này, hắn dễ dàng nhận ra trận pháp mà nam tử gầy nhỏ này đã bố trí. Sau khi nhận ra, tự nhiên cũng mang đến cho Khương Vân sự chấn kinh cực lớn! Hắn tuyệt đối không ngờ rằng, ở trong Đạo Ngục tầng bảy này, trong thí luyện chi địa này, chính mình vậy mà lại gặp một tu sĩ cũng có thể bố trí Cửu Tuyết Liên Hoàn Trận. Càng quan trọng hơn, phương pháp bố trận của đối phương, so với chính mình, rõ ràng còn cao hơn một bậc. Dù sao chính mình đừng nói là thấy qua, thậm chí còn chưa từng có nghĩ đến, dùng phương thức vừa không ngừng chạy vội, vừa thâu nhập linh khí vào dấu chân để bày ra trận pháp như thế này. Cửu Tuyết Liên Hoàn Trận tồn tại ở vực thẩm Giới Hải của Sơn Hải Giới, là để vây khốn Mộ Thiếu Phong, vị đạo tử của Cầu Đạo Tông. Thông qua một năm quen biết với Mộ Thiếu Phong, Khương Vân cũng đã biết, chính mình là người đầu tiên phát hiện Cửu Tuyết Liên Hoàn Trận. Nhưng tất nhiên nam tử gầy nhỏ trước mắt này cũng có thể bố trí ra tòa tiểu trận thứ nhất này, vậy là đủ để nói rõ, hắn hoặc là chính Tuyết Mộ Thành, hoặc là nhận ra hoặc đã thấy qua Tuyết Mộ Thành! Trừ cái đó ra, không còn khả năng thứ ba. Chỉ là, diện mạo của đối phương không có chút nào tương tự với Tuyết tộc, người Tuyết tộc, từng người đều anh tuấn mỹ lệ, băng cơ ngọc phu. Mà nam tử này cũng không phải yêu tộc, mà là chân chính nhân loại. Bởi vậy, chỉ có khả năng thứ hai! Nếu như chỉ là nhận ra Cửu Tuyết Liên Hoàn Trận này, Khương Vân có lẽ vẫn sẽ không xuất thủ tương trợ đối phương, thế nhưng vừa nghĩ tới đối phương tất nhiên đã thấy qua hoặc nhận ra Tuyết Mộ Thành, lại khiến Khương Vân thay đổi ý nghĩ. Bởi vì cho dù đến bây giờ, Khương Vân cũng không biết Tuyết tộc thông qua truyền tống đại trận, rốt cuộc đã được đưa tới nơi nào, được đưa tới thế giới nào. Nếu muốn ở trong vạn ngàn thế giới tìm kiếm hạ lạc của Tuyết tộc như mò kim đáy bể, càng là chuyện không có khả năng. Biện pháp duy nhất, chính là tìm tới Tuyết Mộ Thành! Bây giờ, mặc dù không tìm tới Tuyết Mộ Thành, thế nhưng lại khiến Khương Vân gặp một người có thể đã thấy qua Tuyết Mộ Thành, điều này tự nhiên khiến hắn không thể bỏ lỡ. Khương Vân tạm thời không để ý tới sự truy đuổi của Nhạc Thanh, mà là ngừng thân hình, đứng tại chỗ chăm chú nhìn tình hình phía trước, trong trí óc cũng thần tốc phân tích sự phát triển tiếp theo của sự tình. "Mặc dù người này đã bày ra trận pháp, nhưng dù sao cũng là hoàn thành trong vội vàng, uy lực có hạn, không thể đồng thời vây khốn năm đệ tử của Đạo Tam Cung này." "Mục đích thực sự của hắn, sợ rằng là mượn lấy trận pháp chi lực để khiến chính mình nghỉ ngơi một lát, thậm chí có lẽ muốn dụ dỗ năm người này vào trận." "Thế nhưng, nếu như hắn không có hậu thủ khác, vậy thì cuối cùng vẫn không thể thành công đào thoát khỏi sự truy sát." "Lúc đó, ta sẽ xuất thủ tương trợ, sau đó lại từ trong miệng của hắn nghe ngóng ra vì cái gì hắn có thể bố trí ra Cửu Tuyết Liên Hoàn Trận!" Ngay lúc Khương Vân chuyển niệm, nam tử gầy nhỏ kia cuối cùng cũng ngừng thân hình, đưa tay nhẹ nhàng vỗ một cái lên đại địa
Trên chín vị trí đó, nhất thời đều có một đạo linh khí xông thẳng lên trời. Thuận theo trận pháp kích hoạt, quả nhiên giống như Khương Vân đã đoán, nam tử xếp bằng ngồi ở trong trận, trên tay xuất hiện mấy viên đan dược, nhìn cũng không nhìn mà nhét hết vào trong miệng. Suốt quá trình đó, hai mắt nam tử lại như sói đói, hung hăng nhìn chằm chằm năm tên đệ tử Đạo Tam Cung kia, hiển nhiên đã hận thấu xương bọn hắn. Năm tên đệ tử kia cũng cuối cùng đã minh bạch mục đích của nam tử, bất quá từng người lại không thèm để ý chút nào. Người trước mắt chính là con mồi của bọn hắn, căn bản không có khả năng thoát khỏi sự truy sát của bọn hắn, bọn hắn ước gì đối phương vùng vẫy lâu thêm một chút, như vậy mới càng có ý tứ. Thậm chí, bọn hắn cũng ngồi xuống, riêng phần mình cũng lấy ra đan dược linh thạch bổ sung linh khí, nói cười phong sinh. Nhìn thấy đây, Khương Vân lắc đầu nói: "Thôi, bọn hắn muốn trêu chọc người này, nhưng ta không có nhiều thời gian như vậy đi cùng bọn hắn dông dài ở đây." Sau khi hạ quyết tâm, thân hình Khương Vân đột nhiên bay vút lên không trung. Tốc độ nhanh đến mức căn bản không nhìn thấy chút dấu vết nào, trong nháy mắt đã đến bên cạnh năm tên đệ tử Đạo Tam Cung, chỉ một ngón tay, một cái Hoàng Tuyền trăm trượng hơi đục xuất hiện ra, trực tiếp quấn quanh toàn bộ năm người kia. Đạo thuật, Tử Khổ Chi Thuật! Thuận theo Khương Vân dựng dục ra quỷ khí đạo linh, hắn cũng dung nhập quỷ khí vào trong đạo thuật. Bây giờ lại huyễn hóa ra Hoàng Tuyền này, bên trong chẳng những có quan tài bạch cốt, càng là xuất hiện vô số quỷ ảnh mơ hồ, đưa ra hai bàn tay của riêng mình, một mực quấn chặt lấy năm người kia. Mà ngay lập tức, trong tay Khương Vân xuất hiện Tàng Đạo Kiếm, trực tiếp chính là một chiêu Nhất Kiếm Vô Tồn, đã đâm về phía một tên Địa Hộ! Năm người này căn bản không ngờ rằng bên cạnh còn có người khác tồn tại, lại thêm Khương Vân muốn tốc chiến tốc thắng, tốc độ cũng nhanh đến cực hạn, cho nên bọn hắn còn chưa kịp phản ứng, đã bị vô số quỷ ảnh kia quấn quanh đến mức không thể di chuyển. Đi cùng với một đạo kiếm quang như thước lụa lóe lên mà qua, một tên Địa Hộ từ mi tâm trực tiếp bị một phân thành hai, trong nháy mắt chết thảm! Lúc này, bốn người khác mới cuối cùng bình tĩnh trở lại, từng người sắc mặt đại biến, ngay cả lời nói cũng đến không kịp nói, liền liền triển khai thần thông của riêng mình, muốn trước tiên cởi bỏ trói buộc của quỷ ảnh. Cùng lúc đó, Khương Vân cũng đưa thanh âm của mình vào trong tai nam tử gầy nhỏ kia: "Vị đạo hữu này, cơ hội báo thù đang ở trước mắt, ngươi không muốn sao?" Người khác có lẽ nhìn không ra, thế nhưng thần thức của Khương Vân cường đại, kỳ thật đã sớm phát hiện, nam tử này bày ra trận pháp, mặc dù đích xác là vì nghỉ ngơi một lát, nhưng trên thực tế trong thân thể hắn vẫn có đủ linh khí. Mà với thực lực của Khương Vân bây giờ, nếu như không vận dụng Tế Thiên Chi Thuật, muốn đồng thời kích sát ba tên Địa Hộ, nhất là còn có một tu sĩ Địa Hộ cửu trọng cảnh giới, vẫn là có chút khó khăn. Còn như Tế Thiên Chi Thuật, một khi đã dùng qua, trong thời gian ngắn liền không thể dùng lại, mà vì lo lắng Nhạc Thanh có thể tùy thời xuất hiện, cho nên Khương Vân không dám tùy ý vận dụng, lúc này mới không khách khí vạch trần mục đích của nam tử gầy nhỏ kia. Sự xuất hiện của Khương Vân, cũng vượt quá dự đoán của nam tử kia. Nghe lời nói của Khương Vân, lại nhìn thấy Khương Vân giơ kiếm đã đâm về phía một tên Địa Hộ cảnh khác, điều này khiến trong mắt của hắn hàn quang lóe lên, thân hình cũng vụt lên từ mặt đất, xông về phía tên cao thủ Địa Hộ cửu trọng kia. Không thể không nói, mặc dù tu vi của nam tử gầy nhỏ bị áp chế ở Địa Hộ cảnh, nhưng dù sao hắn cũng là cường giả Thiên Hữu cảnh, giờ phút này lại ôm hận xuất kích, lại thêm tên Địa Hộ cửu trọng kia còn bị Hoàng Tuyền kiềm chế, cho nên chỉ sau mấy tức, hắn đã kích sát đối phương. Khương Vân cũng gần như đồng thời giết chết một tên Địa Hộ còn lại, bàn tay đột nhiên nắm chặt, Hoàng Tuyền đột nhiên co rút, trực tiếp nhẹ nhõm kích sát hai tên đệ tử Đạo Linh. Khương Vân lại lần nữa vẫy tay, trữ vật pháp khí trên thân bốn người bị hắn giết chết, toàn bộ đều rơi vào trong tay của hắn, lúc này mới nhìn về phía nam tử gầy nhỏ. Nam tử gầy nhỏ cũng đang nhìn Khương Vân, trên khuôn mặt theo đó mang theo vẻ cảnh giác, thậm chí đã kéo ra cự ly giữa mình và Khương Vân, xa xa đối diện Khương Vân ôm quyền hành lễ nói: "Ân cứu mạng, mãi mãi không quên!" Sau khi bỏ lại lời nói này, hắn vậy mà xoay người bỏ đi, hiển nhiên ở nơi này, hắn cũng không tin tưởng bất kỳ người nào trừ mình ra, cho dù Khương Vân đã xuất thủ cứu hắn. Điều này khiến Khương Vân không khỏi gượng cười nói: "Đây là phương thức ngươi đối đãi ân nhân cứu mạng sao?"