Nghe thấy thanh âm có chút quen thuộc này, lông mày Khương Vân đầu tiên là hơi nhăn lại, nhưng chợt liền giãn ra. Hắn nhớ tới chủ nhân của thanh âm này là ai rồi! Chỉ là hắn có chút không hiểu, người này đáng lẽ là trốn mình còn không kịp, bây giờ lại dám chủ động leo lên Tàng Phong tìm mình, không biết có chuyện gì. “Vào đi!” Theo tiếng Khương Vân nói vừa dứt, cửa lớn căn phòng nhỏ bị người từ bên ngoài đẩy ra, một nam tử mập lùn trên người mặc trang phục đệ tử ngoại môn, mặt tràn đầy tươi cười đi vào. Nhìn thấy Khương Vân đang ngồi ngay ngắn ở ngay giữa phòng, nam tử liên tục chắp tay thở dài nói: “Khương sư huynh, nghe nói ngươi đã trở về, tiểu đệ đặc biệt tới thăm ngươi!” Khương Vân đối diện với nam tử quan sát một cái, khẽ mỉm cười nói: “Hai năm không gặp, sư đệ thực lực tăng vọt, bây giờ đều đã là đệ tử ngoại môn rồi, chúc mừng chúc mừng!” Nam tử mập lùn cười hắc hắc nói: “Khương sư huynh quá tâng bốc rồi, bản lĩnh nhỏ bé này của ta, ngay cả một cọng tóc gáy của Khương sư huynh cũng không sánh nổi!” “Nịnh bợ thì không cần rồi!” Nụ cười của Khương Vân đột nhiên thu lại nói: “Bao Nguyên Cường, quan hệ của hai chúng ta, hình như còn chưa thân thiết đến mức này phải không, ngươi đến chỗ ta, rốt cuộc có chuyện gì!” Năm đó bị Phương Nhược Lâm sai khiến, khi phụ Lục Tiếu Du tạp dịch đệ tử, chính là người này! Dưới cơn nóng giận của Khương Vân, thậm chí thiếu chút nữa đã giết hắn. Nhưng không nghĩ đến, bây giờ chẳng những đã biến thành đệ tử ngoại môn, mà còn đặc biệt tới bái kiến mình. Bao Nguyên Cường tươi cười nói: “Kỳ thật ta cũng không có gì, chỉ là được người ủy thác, mang một thứ đồ tới cho Khương sư huynh!” “Được ai ủy thác? Mang thứ gì?” Nụ cười trên mặt Bao Nguyên Cường, đột nhiên hóa thành khổ sở, thậm chí đè thấp thanh âm nói: “Khương sư huynh, ta nhưng mà trước đó đã nói rõ, việc này thật là không có một chút quan hệ nào với ta, ta cái gì cũng không biết.” “Ta cũng là thân bất do kỷ, cho nên còn hi vọng Khương sư huynh không nên trách ta!” Nghe được những lời này, con ngươi của Khương Vân hơi co rút, thanh âm cũng theo đó lạnh lẽo nói: “Ngươi, sẽ không phải là được Phương Vũ Hiên ủy thác chứ!” Nhìn dáng vẻ nhát gan sợ chết của Bao Nguyên Cường, Khương Vân có thể đoán ra, hắn đích xác là không muốn đến, nhưng lại không dám không đến. Mà ở trong toàn bộ Vấn Đạo Tông, mình ngoại trừ sư huynh sư tỷ ra, cũng không có những bằng hữu khác, có chỉ là địch nhân. Vậy thì, người ủy thác Bao Nguyên Cường tới đưa đồ cho mình, tự nhiên là địch nhân của mình. Mà có thể khiến Bao Nguyên Cường đều sợ thành ra như vậy, không khó đoán, người ủy thác hắn, chỉ có thể là Phương Vũ Hiên! Bao Nguyên Cường vội vàng liên tục gật đầu, đối diện với Khương Vân giơ ngón tay cái lên nói: “Khương sư huynh quả nhiên lợi hại!” “Được rồi, đừng nói nhảm nữa, hắn bảo ngươi đưa cái gì cho ta!” Mặc dù Khương Vân biết Phương Vũ Hiên nhất định sẽ không bỏ qua mình, thế nhưng cũng không nghĩ đến, Phương Vũ Hiên vậy mà lại không kịp chờ đợi tìm tới cửa. “Một khối truyền tin thạch!” Bao Nguyên Cường hai tay bưng lấy một khối ngọc thạch đưa tới trước mặt Khương Vân. Khương Vân tiếp lấy xong, cũng không lập tức bóp nát, vẫn nhìn Bao Nguyên Cường hỏi: “Hết rồi sao?” “Hết rồi!” “Ngươi có thể đi rồi!” “Đúng đúng đúng!” Bao Nguyên Cường gật đầu cúi người liền lùi lại, bất quá trước khi ra cửa, hắn đột nhiên lại đè thấp thanh âm nói: “Khương sư huynh, chuyện năm đó, là ta không đúng, cho nên còn xin Khương sư huynh đại nhân đại lượng, tha thứ cho ta!” “Đi nhanh đi!” Mặc dù năm đó Khương Vân hận không thể giết hắn, thế nhưng theo thời gian trôi qua, lại thêm tin tức Tiểu Ngư Nhi bình an, khiến hắn đối với Bao Nguyên Cường đã sớm không còn hận ý gì, tự nhiên cũng sẽ không làm khó hắn nữa. “Đa tạ Khương sư huynh, sau này có chỗ nào cần ta, cứ việc mở miệng! Mặc dù ta đánh nhau không được, thế nhưng phương diện khác, vẫn có chút bản lĩnh!” Khương Vân bất đắc dĩ vẫy tay, ra hiệu đối phương nhanh chóng rời đi, mình có chuyện gì cần hắn giúp việc! Đợi đến khi Bao Nguyên Cường rời đi, Khương Vân lúc này mới tử tế đánh giá đến truyền tin thạch trong tay, hắn nghĩ không ra, Phương Vũ Hiên sẽ có lời gì muốn nói với mình. Trầm ngâm một lát, Khương Vân một cái bóp nát truyền tin thạch, mà thanh âm của Phương Vũ Hiên, theo đó vang lên
“Khương Vân, ngươi cuối cùng cũng đã trở về, ta chờ ngươi thật khổ sở!” “Vì nghênh đón ngươi trở về, ta đặc biệt chuẩn bị một phần đại lễ, đặt ở trong Kiếm Quật của Kiếm Đạo Phong ta.” “Ngươi tốt nhất đi nhanh đi lấy, nếu là muộn rồi, vạn nhất phần đại lễ này bị hủy rồi, đến lúc đó ngươi sẽ phải hối tiếc không kịp.” “Mặt khác, không nên để bất kỳ người nào biết!” Thanh âm của Phương Vũ Hiên đến đây kết thúc, mà liền tại Khương Vân cảm thấy nghi hoặc lúc này, đột nhiên, lại có một thanh âm mang theo kinh hoảng vang lên. ) Cập nhật nhanh nhất... “Ngươi, các ngươi muốn làm gì!” Nghe được thanh âm này, trong mắt Khương Vân, đột nhiên nổ bắn ra hai đạo hàn quang! Bởi vì thanh âm này, rõ ràng là Lục Tiếu Du! Mặc dù Đông Phương Bác rõ ràng đã nói, ba tháng trước, Sa Cảnh Sơn trưởng lão đã phái người trở về báo bình an, thế nhưng bây giờ thanh âm của Lục Tiếu Du vậy mà lại xuất hiện ở trong truyền tin thạch Phương Vũ Hiên đưa cho mình, điều này khiến Khương Vân thật sự có chút không rõ ràng cho lắm. Lục Tiếu Du không phải nên ở Giới Hải Bất Quy Lộ sao, sao thanh âm lại rơi vào trong truyền tin thạch, chẳng lẽ nàng bị Phương Vũ Hiên từ Bất Quy Lộ bắt về rồi? “Phương Vũ Hiên, mặc kệ việc này là thật là giả, chỉ bằng ngươi muốn hạ thủ với Tiếu Du, ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi!” Khương Vân biết, Phương Vũ Hiên đối với mình là hận thấu xương, vậy thì chỉ cần có thể báo thù mình sự tình, hắn nhất định sẽ không tiếc sức đi làm, ví dụ như giết Lục Tiếu Du. Dù sao nguyên nhân căn bản nhất Phương Nhược Lâm bị mình giết, chính là bởi vì nàng khi phụ Lục Tiếu Du. Phương Vũ Hiên thân là đệ tử đệ nhất nội môn, lại thêm có một vị Kiếm Đạo Phong phong chủ vô cùng thương yêu hắn xanh yêu, có lẽ hắn thật sự có biện pháp bắt Lục Tiếu Du về! Mặc dù Khương Vân rất rõ ràng, đối phương để mình đi Kiếm Quật, tất nhiên là đã làm tốt mai phục, muốn giết mình, nhưng mình bất luận thế nào, cũng phải đi. Nghĩ đến đây, Khương Vân nhất thời đứng dậy, nhanh chân hướng về phía cửa lớn đi đến. Bất quá, liền tại hắn chuẩn bị đẩy cửa mà ra lúc này, lại dừng lại. Bởi vì Phương Vũ Hiên đã nói, không thể để bất kỳ người nào biết, mà với thực lực của sư phụ, mình thật sự không có khả năng lặng lẽ rời đi. Huống chi, bây giờ cự ly Thần Lâu mở ra chỉ còn ba tháng thời gian, sư phụ để mình bế quan, càng không khả năng cho phép mình tùy ý rời đi. Nhưng mà cũng ngay vào lúc này, thanh âm của Cổ Bất Lão lại ở bên tai của hắn vang lên: “Tâm ngươi bất định, bế quan cũng không có tác dụng, mặc kệ ngươi muốn làm gì, đi hoàn thành xong rồi trở về đi!” Khương Vân nhất thời thở ra một hơi, đẩy cửa mà ra, đối diện với phương hướng đỉnh phong sư phụ mình đang ở, cúi đầu thật sâu nói: “Đa tạ sư phụ!” Nói xong, hắn liền xoay người đi xuống Tàng Phong, đi đến Kiếm Đạo Phong! Mà trên đỉnh phong, Đạo Thiên Hữu một khuôn mặt kinh ngạc nhìn Cổ Bất Lão nói: “Ngươi thật sự chuẩn bị để hắn đi Kiếm Quật?” “Có gì không ổn sao?” “Kiếm Quật là địa phương nào, ngươi chẳng lẽ không biết sao? Một khi tiến vào, bất kỳ thuật pháp nào cũng sẽ mất đi hiệu lực, chỉ có kiếm ý có thể dùng!” “Khương Vân mặc dù rất mạnh, thế nhưng mất đi thuật pháp, hắn sợ không phải đối thủ của Phương Vũ Hiên phải không, huống chi, Vi Chính Dương phải biết cũng sẽ âm thầm ra tay phải không!” “Ra tay?” Cổ Bất Lão đột nhiên cười lạnh nói: “Ngươi tưởng, bọn hắn để Khương Vân đi Kiếm Quật, là vì giết Khương Vân?” “Chẳng lẽ không phải sao?” “Đệ tử của Cổ Bất Lão ta, cho bọn hắn mười cái lá gan, bọn hắn cũng không dám giết, nhất là Thần Lâu sắp mở! Bọn hắn để Khương Vân đi Kiếm Quật, chỉ bất quá là muốn nhốt lại hắn, không cần quá lâu, ba tháng là đủ!” Đạo Thiên Hữu mở to hai mắt nhìn nói: “Ngươi biết rõ, còn để Khương Vân đi?” “Mặc dù Vạn Kiếm Kiếm Ý đích xác có thể nhốt lại Khương Vân, thế nhưng nơi đó, sao lại không phải là một nơi tốt để cảm ngộ kiếm ý!” “Ngươi phải biết, Khương Vân bây giờ yếu nhất, cũng chính là kiếm rồi! Một cơ hội tốt như vậy, ta vì cái gì không để hắn đi?” “Vậy nếu như hắn thật sự bị nhốt rồi, ba tháng đều không đi ra được, chẳng phải sẽ trễ mất việc Thần Lâu mở ra sao?” Cổ Bất Lão đột nhiên giảo hoạt cười nói: “Muốn hay không, chúng ta đánh cược một lần?”