Thân thể Khương Vân tựa vào trên tấm bia đá, vô lực nhắm lại con mắt, thật lâu không nói! Nhìn dáng vẻ của Khương Vân, trên khuôn mặt Hồng Chân Nhất lộ ra chút vẻ không đành lòng nói: "Những điều này đều chỉ là suy đoán của ta, có lẽ, Đạo Tôn cũng không phải là một trong những chuyển thế của Cơ Không Phàm!" Kỳ thật, ý nghĩ và sự rối rắm trong lòng Khương Vân giờ phút này, Hồng Chân Nhất có thể lý giải, nhưng ý nghĩ như vậy, trong mắt Hồng Chân Nhất, thật sự là quá mức ngây thơ và buồn cười. "Thiện và ác trên thế gian này, làm sao có thể phân chia rõ ràng như vậy?" "Cái thiện trong mắt ngươi, trong mắt người khác có thể là ác, cái ác ngươi làm, trong mắt người khác, cũng có thể là thiện!" "Thiện ác, vĩnh viễn đều là tương đối nhưng lại cùng tồn tại!" Trong lời nói của Hồng Chân Nhất, Khương Vân cuối cùng thong thả mở bừng mắt, trong ánh mắt nhiều ra một loại quang mang thâm thúy, bỗng nhiên đối diện với Hồng Chân Nhất ôm quyền cúi đầu nói: "Đa tạ tiền bối chỉ điểm, vãn bối thụ giáo rồi!" Đây cũng không phải là lời khách sáo hay giận dỗi của Khương Vân, mà là lời nói này của Hồng Chân Nhất, đích xác là đã khiến trong lòng Khương Vân có một loại xúc động nào đó. Mặc dù Khương Vân còn không thể nắm bắt chính xác loại xúc động này, nhưng hắn lại biết, chỉ cần mình có thể nắm bắt được, vậy thì đối với tu hành của mình, thậm chí đối với sinh mệnh của mình, đều sẽ có trợ giúp lớn lao. Hồng Chân Nhất cười nói phất phất tay: "Chỉ điểm thì không dám nói, kỳ thật rất nhiều chuyện, đều là người trong cuộc mê muội." "Ngươi tự thân ở trong cục này, không thể nhìn rõ toàn cảnh, cho nên cảm thấy mê man, nhưng khi ngươi nhảy ra ngoài, trở thành một người bàng quan, ngươi liền có thể nhìn ra được rồi!" Khương Vân không tiếp tục rối rắm vấn đề thiện ác, mà là đổi một chủ đề hỏi: "Nói như vậy, sư phụ của ta, cũng có thể là một trong những chuyển thế của Cơ Không Phàm?" "Đúng thế!" Hồng Chân Nhất gật gật đầu nói: "Kỳ thật trong Đạo vực, bất kỳ sinh linh nào cũng có thể là một trong những chuyển thế của Cơ Không Phàm." "Chỉ bất quá, chính như ngươi vừa mới nói, Cơ Không Phàm là người hùng tài đại lược, cho dù hắn chia hồn phách của mình thành mấy bộ phận mà chuyển thế thành sinh linh, tất nhiên cũng sẽ không trở nên quá mức bình thường." "Trong toàn bộ Đạo vực, hai người mạnh nhất, chính là Đạo Tôn và sư phụ của ngươi, cho nên ta mới cảm thấy, bọn hắn đều có thể là chuyển thế của Cơ Không Phàm!" "Ta nghĩ, Thiếu Tôn tộc ta chỉ sợ cũng chính là bởi vì có cùng suy đoán như vậy, cho nên mới tương trợ Đạo Tôn, mang sư phụ của ngươi đi." Khương Vân đã chấp nhận việc Đạo Tôn có thể là chuyển thế của Cơ Không Phàm, vậy thì đối với việc sư phụ của mình cũng có thể là chuyển thế của Cơ Không Phàm, tự nhiên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn nữa. Bất quá, Khương Vân cũng không chú ý tới, giờ phút này trên khuôn mặt Hồng Chân Nhất lại lộ ra vẻ muốn nói lại thôi. Bởi vì Hồng Chân Nhất đang cân nhắc, mình có phải là nên nói cho Khương Vân biết chuyện Khương Vân cũng có thể là một trong những chuyển thế của Cơ Không Phàm hay không! Cuối cùng, Hồng Chân Nhất vẫn quyết định trước tiên không nói ra. Khương Vân thật vất vả mới khôi phục lại bình tĩnh, tạm thời cũng không cần tiếp tục kích thích hắn nữa. Hơi trầm ngâm một lát, Khương Vân không tiếp tục suy nghĩ nhiều về chuyện chuyển thế của Cơ Không Phàm, mà là lại lần nữa đối diện với Hồng Chân Nhất ôm quyền cúi đầu nói: "Vừa mới vãn bối có chút lỗ mãng, chỗ đắc tội tiền bối, còn mong tiền bối không cần để ở trong lòng!" Lần này, Khương Vân vốn là vì chuyện sư phụ bị Thiếu Tôn mang đi, tìm Hồng Chân Nhất đến hưng sư vấn tội. Bây giờ nghe xong giải thích và suy đoán của Hồng Chân Nhất, hắn cũng biết, sự kiện này, căn bản không có bất kỳ quan hệ gì với Hồng Chân Nhất, mình thật sự là không có lý do gì để trút giận lên trên người hắn. Mà với thân phận và thực lực của đối phương, chẳng những không tính toán với mình, còn kiên nhẫn giải thích cho mình như vậy, thật là đối với mình rất không tệ rồi. Hồng Chân Nhất cười ha ha một tiếng nói: "Người trẻ tuổi, tính cách xúc động một chút không phải là chuyện xấu gì, không sao không sao." "Huống chi, chúng ta giữa cũng xem như là bằng hữu rồi, ta còn hi vọng, một ngày kia, nếu như khi ngươi biết ngươi rốt cuộc là ai, có thể chiếu cố tộc nhân của ta một chút!" Đây là điều kiện mà Hồng Chân Nhất đưa ra khi hắn xuất thủ giúp Khương Vân đối kháng Thiên Gia lúc đó, mà Khương Vân cũng thủy chung nghĩ không ra ý tứ ẩn chứa trong lời nói này. Bất quá, đối với việc mình rốt cuộc là ai, Khương Vân cũng lười đi rối rắm rồi. Hắn chú ý tới lời nói cuối cùng của Hồng Chân Nhất. "Tiền bối, thực lực của Cổ Tộc các ngươi mạnh mẽ, đã xem như là tồn tại vô địch rồi, làm sao có thể còn cần ta chiếu cố?" Lần này đến lượt Hồng Chân Nhất trầm mặc, thật lâu sau mới lên tiếng nói: "Kỳ thật, về chuyện Cổ Tộc, lần trước gặp ngươi ta cũng không nói tỉ mỉ cho ngươi biết
" Khương Vân sững sờ nói: "Cổ Tộc còn có chuyện gì?" Hồng Chân Nhất đè thấp thanh âm nói: "Thiên Cổ hai tộc, nói là hai đại tộc đàn, nhưng trên thực tế mỗi tộc đàn đều có một chủ bốn từ phân chia tộc!" Khương Vân hơi trầm ngâm liền hiểu ra! Cái này liền giống như rất nhiều gia tộc đều có phân chia trực hệ chi thứ vậy! Cổ Tộc và Thiên tộc, cũng đều như vậy. Hiển nhiên, Hồng Chân Nhất này hẳn là thuộc về tộc nhân hệ thứ của Cổ Tộc. Hơn nữa, từ việc Hồng Chân Nhất trấn thủ nhập khẩu Đạo vực vô số năm mà xem, chỉ sợ chi tộc nhân hệ thứ này của bọn hắn, trong toàn bộ Cổ Tộc địa vị cũng không có gì đặc biệt, cho nên mới hi vọng mình có thể giúp đỡ chiếu cố tộc nhân của hắn. Quả nhiên, Hồng Chân Nhất giải thích nói: "Cổ Tộc chúng ta, chỉ có chủ tộc mới có thể mang họ Cổ, nếu là phân tộc, dựa theo thực lực mạnh yếu khác biệt, phân biệt có Càn Khôn Huyền Hồng tứ đại phân tộc!" "Ta chính là thuộc về Hồng hệ nhất tộc, cũng được xưng là Trấn Thủ nhất mạch, cũng chính là tộc nhân phân tộc yếu nhất!" Càn Khôn Huyền Hồng! Dòng họ của bốn phân tộc này của Cổ Tộc, khiến một nghi hoặc khác trong lòng Khương Vân cũng theo đó được giải. Người tên là Huyền Thông, thân là huynh trưởng của Đạo Vô Danh, khó trách dòng họ của hắn và Hồng Chân Nhất khác biệt. Nguyên lai, Huyền Thông và Đạo Vô Danh, là thuộc về Huyền hệ phân tộc! "Trấn Thủ nhất mạch là có ý gì?" Hồng Chân Nhất cười khổ nói: "Bởi vì chúng ta thực lực yếu nhất, địa vị thấp nhất, cho nên phụ trách chức trách trấn thủ." "Tứ đại phân tộc đều là các ti kỳ chức, giống như Càn hệ nhất tộc mạnh nhất, bọn hắn được xưng là Quan Thiên nhất mạch." "Chức trách của bọn hắn và Đạo vực bói toán chi đạo có chút tương tự, nhưng thực lực lại là mạnh hơn quá nhiều, có thể thông hiểu chuyện tương lai quá khứ." Khương Vân tiếp theo hỏi: "Vậy Thiếu Tôn tự nhiên là tộc nhân chủ tộc?" "Đúng thế, Thiếu Tôn họ Cổ, là tộc nhân chủ tộc, cũng là Thiếu Tôn chung của tứ đại phân tộc chúng ta!" Khương Vân gật gật đầu, Hồng Chân Nhất làm tộc nhân phân tộc yếu nhất, thân phận của hắn và Thiếu Tôn chênh lệch quá mức lớn, đương nhiên không có gan đi ngăn cản hành vi của Thiếu Tôn rồi. "Vậy Thiên tộc, cũng có tứ đại phân tộc phân chia sao?" "Đúng thế!" Hồng Chân Nhất nói: "Thiên tộc chủ tộc họ Thiên, thủ hạ có Bạch Vũ Hình Mộng tứ đại phân tộc, cũng đều các ti kỳ chức." "Giống như Hình tộc, lại được xưng là Thiên Kiếp nhất mạch, chính là chấp chưởng các loại hình phạt, ví dụ như Thiên Chú, Thiên Phạt các loại." Khương Vân nhớ tới bàn tay Thiên tộc xuất hiện trong Thánh Hồ của Thánh Tộc. Mặc dù hắn có lòng muốn hỏi Hồng Chân Nhất một chút, đối phương thuộc về phân tộc nào của Thiên tộc, nhưng người kia cũng không có đặc trưng cụ thể gì, cho dù hỏi ra, Hồng Chân Nhất cũng khẳng định không biết, cho nên cũng liền thôi. Khương Vân từ chỗ Hồng Chân Nhất đã hiểu rõ không ít thông tin, lại lo lắng Vô Danh Hoang giới, cho nên nói ra mục đích thực sự của mình: "Tiền bối, kỳ thật lần này ta đến, là có chuyện muốn mời tiền bối tương trợ." "Chuyện gì?" "Ta muốn tiền bối giúp việc, đem thông tin ta thân ở Vô Danh Hoang giới, truyền khắp toàn bộ Đạo vực, bởi vì ta muốn ở trong Vô Danh Hoang giới, chờ đợi tu sĩ Sơn Hải Giới của ta đến!" "Cái này..." Hồng Chân Nhất hơi nhíu mày, rõ ràng là có chút không muốn tương trợ, nhưng nghĩ tới mình lúc trước đã giấu giếm chuyện Cổ Bất Lão bị Thiếu Tôn mang đi, mà Khương Vân lại có thể là một trong những chuyển thế của Cơ Không Phàm. Kết thiện duyên với Khương Vân, giúp hắn tản một chút thông tin, cũng không tính là vi phạm quy củ, cho nên cuối cùng gật gật đầu nói: "Được, ta giúp ngươi!" Khương Vân đối diện với Hồng Chân Nhất ôm quyền cúi đầu nói: "Vậy thì đa tạ tiền bối rồi! Ta còn có việc trong người, không thể ở lâu ở đây, cáo từ!" "Được, ta liền không đưa ngươi!" Ngay khi Khương Vân chuẩn bị rời khỏi, bỗng nhiên ngừng thân hình nói: "Tiền bối, còn có cuối cùng một vấn đề, lúc đó Thiếu Tôn từ trong Sơn Hải Giới, cũng chỉ mang đi một mình sư phụ của ta sao?"