“Tìm ta?” Khương Vân nhất thời sửng sốt, nhìn vị tu sĩ trước mặt, thật sự không ngờ lại có người đến Trấn Giới thứ sáu này tìm mình. Khương Vân nhíu mày hỏi: “Là người trong quý môn?” Trong suy nghĩ của Khương Vân, đối phương đã có thể đến đây chờ mình, vậy thì tất nhiên biết mình muốn đi tới khu vực cấp chín, thậm chí biết vị trí của mình ở chiến trường vực ngoại. Người có thể làm được điểm này, chỉ có Sinh Tử Môn. Nhưng mà tu sĩ lại lắc đầu nói: “Người tìm đạo hữu, không phải người của chúng ta.” “Bất quá, sự kiện này cùng Sinh Tử Môn chúng ta cũng có chút quan hệ, đợi đến khi đạo hữu gặp mặt liền biết.” Không phải người của Sinh Tử Môn, nhưng lại có quan hệ với trưởng lão Sinh Tử Môn, còn biết động tĩnh của mình, điều này khiến Khương Vân càng thêm hồ đồ, cũng thật sự đoán không ra, người chờ mình rốt cuộc là ai, chỉ có thể đi theo phía sau vị tu sĩ này, tiến vào Trấn Giới thứ sáu. Ngay khi thân hình hai người vừa mới tiến vào Trấn Giới thứ sáu, còn chưa kịp chờ Khương Vân thấy rõ ràng tình hình giới này, đã thấy một bóng người bay lên không trung, trực tiếp xuất hiện trước mặt Khương Vân. Tu sĩ Trấn Giới thứ sáu cười nói: “Tống đạo hữu sốt ruột như vậy sao, Khương đạo hữu, vị này chính là Tống Kỳ Tống đạo hữu, chính là hắn muốn tìm ngươi!” Nhìn nam tử trung niên bình thường, tu vi cũng chỉ có Đạo Tính cảnh hậu kỳ trước mặt, Khương Vân không khỏi nhíu mày. Bởi vì chính mình chưa từng thấy qua người này, nhưng không khó nhìn ra, đối phương đích xác là có việc gấp muốn tìm mình, thậm chí thủy chung quan sát nhất cử nhất động bên ngoài khe giới, phát hiện mình xuất hiện, lập tức liền đón lên. Lúc này, nam tử trung niên tên là Tống Kỳ cũng đã ôm quyền hành lễ với Khương Vân nói: “Các hạ chính là Khương Vân Khương đạo hữu? Đến từ Đạo vực Sơn Hải Giới?” Khương Vân mặc dù trong lòng sinh nghi, nhưng trên mặt lại không chút động sắc nói: “Là ta, các hạ là vị nào?” Nghe Khương Vân thừa nhận thân phận, trên mặt Tống Kỳ rõ ràng lộ ra vẻ như trút được gánh nặng, trong miệng càng là thở ra một hơi nói: “Ta là phạm nhân đến từ Diệt vực, là phụng mệnh của Nguyệt Tôn đến tìm ngươi!” Vừa nghe lời này, con ngươi Khương Vân không khỏi đột nhiên co rút, trong lúc tâm niệm điện chuyển đã minh bạch ra. Hiển nhiên, Nguyệt Tôn đã biết mình đến chiến trường vực ngoại, mà chính hắn không thể tự mình đến, cho nên rõ ràng tìm một phạm nhân sắp bị đưa vào đây, đưa ra một cái giá nhất định, để đối phương đến tìm mình. Lại thêm, Tống Kỳ này đã có thể ở Trấn Giới thứ sáu ở nửa năm, là đủ để nói rõ, Nguyệt Tôn và Sinh Tử Môn cũng có chút giao tình. Chỉ là Khương Vân không nghĩ ra, Nguyệt Tôn sao lại biết mình đã gặp mặt người của Sinh Tử Môn? Còn như Nguyệt Tôn để Tống Kỳ đến tìm mình, tất nhiên là vì chuyện của Nguyệt Như Hỏa. Quả nhiên, trong tay Tống Kỳ xuất hiện một khối đá, trực tiếp đưa tới trước mặt Khương Vân nói: “Nguyệt Tôn bảo ta giao vật này cho ngươi.” Khương Vân tiếp lấy khối đá, xem xét một cái, sắc mặt không khỏi đột nhiên đại biến. Bởi vì trên khối đá này bất ngờ tràn ngập vô số vết nứt, chỉ có một khối khu vực nhỏ không đến móng tay vẫn hoàn hảo không chút tổn hại. Khối đá này, Khương Vân không cần hỏi cũng biết, đây dĩ nhiên chính là mệnh thạch của Nguyệt Như Hỏa! Cũng chính là nói, tình hình của Nguyệt Như Hỏa bây giờ thật là nguy cơ sớm tối, mệnh treo một sợi tóc. Tống Kỳ tiếp theo lại nói: “Đại khái nửa năm trước, khi Nguyệt Tôn giao khối mệnh thạch này cho ta, khu vực hoàn hảo phía trên còn có lớn bằng ngón tay.” “Nhưng bây giờ vừa qua nửa năm, khu vực này đã càng lúc càng nhỏ, cho nên xin Khương đạo hữu, vô luận như thế nào cũng phải nhanh chóng.” Sắc mặt Khương Vân đã vô cùng âm trầm, trong tay nhẹ nhàng cầm lấy khối mệnh thạch kia nói: “Ta cũng muốn sớm một chút chạy tới, nhưng ta không biết chủ nhân của khối mệnh thạch này rốt cuộc ở đâu
” “Thậm chí dù biết, chiến trường vực ngoại lớn như vậy, trong thời gian ngắn ta cũng không có biện pháp chạy đến.” Tống Kỳ khẽ mỉm cười nói: “Ta biết nàng ở đâu!” “Ở đâu?” “Khu vực tử vong!” “Cái gì!” Thân Khương Vân đột nhiên chấn động nói: “Nàng sao lại ở khu vực tử vong?” Nguyệt Như Hỏa dù cho là phạm phải lầm lớn, nhận đến trừng phạt của tộc, nhưng dù gì cũng đã từng là Thánh nữ của Nguyệt Linh tộc. Tế tự và tộc lão trong tộc bọn họ, liền xem như muốn đưa nàng vào chiến trường vực ngoại tiếp thu trừng phạt, nhưng thật sự không có lý do muốn để nàng tiến vào khu vực tử vong. Tống Kỳ lắc đầu nói: “Cái này ta cũng không biết, Nguyệt Tôn chính là sau khi biết nàng tiến về khu vực tử vong, lúc này mới tìm được ta, để ta đi vào đây tìm ngươi!” Khương Vân trầm mặc một lát, nhìn Tống Kỳ nói: “Ngươi có chứng cứ gì, chứng tỏ ngươi nói đều là thật?” Mặc dù Tống Kỳ có thể nói ra sự thật mình đến đây cứu Nguyệt Như Hỏa, nhưng đối phương xuất hiện thật sự quá mức đột nhiên, nhất là còn có thể tìm tới Sinh Tử Môn, có thể trước thời hạn ở Trấn Giới thứ sáu chờ mình, điều này thật sự khiến Khương Vân không thể không có chút hoài nghi. Nhưng mà chẳng kịp chờ Tống Kỳ lên tiếng, vị tu sĩ Sinh Tử Môn một bên đã trước một bước nói: “Ta có thể thay hắn chứng minh!” Khương Vân không hiểu nhìn hắn nói: “Ngươi chứng minh thế nào?” “Ta đã tiếp đến thông báo của trưởng lão trong môn, có thể ở trình độ lớn nhất cung cấp trợ giúp cho đạo hữu.” “Ví dụ như, ta có thể từ đây, trực tiếp đưa ngươi vào khu vực tử vong, miễn trừ nỗi khổ đường dài bôn ba của ngươi!” Con ngươi Khương Vân hơi co rút, lại lần nữa truy vấn nói: “Nguyệt Tôn và Sinh Tử Môn các ngươi có quan hệ gì?” “Vừa mới ta đã nói qua, sự kiện này cùng một vị trưởng lão trong môn chúng ta có chút quan hệ.” “Nói ra cũng đúng dịp, vị trưởng lão kia của chúng ta vừa mới từ chỗ Thư Cuồng bọn hắn biết được tin tức của ngươi, ngay lập tức Nguyệt Tôn liền liên hệ với hắn.” Nguyên lai, một năm trước, Nguyệt Tôn sau khi biết Nguyệt Như Hỏa lại bị đưa vào khu vực tử vong, thật là thiếu chút nữa phát điên. Mà ở dưới tình huống chính hắn không thể tiến vào chiến trường vực ngoại, lại đối với những người khác không tin tưởng, hắn chỉ có thể ký thác hi vọng vào trên thân Khương Vân. Thế là, Nguyệt Tôn vận dụng toàn bộ lực lượng của mình và quan hệ, liên hệ các thế lực khác nhau trong chiến trường vực ngoại, cho đến khi tìm được vị trưởng lão kia của Sinh Tử Môn. Đúng lúc, xuất phát từ sự coi trọng đối với Khương Vân, Thư Cuồng và Yến Chiêu cũng đã báo cáo tin tức của Khương Vân cho môn phái. Nguyên bản loại chuyện khuyên thành viên mới này, căn bản sẽ không gây nên sự chú ý của trưởng lão, nhưng Khương Vân lại thu phục Thái Ương, điều này liền khiến trưởng lão có hứng thú. Lại thêm Nguyệt Tôn lại vào lúc này tìm được hắn, cho nên hắn chẳng những lập tức liền đưa ra vị trí của Khương Vân, mà còn truyền hạ lệnh đi, để thành viên Sinh Tử Môn, tận lực cung cấp trợ giúp cho Khương Vân. Nguyệt Tôn lúc này mới lại tìm Tống Kỳ, để hắn lấy thân phận phạm nhân tiến vào chiến trường vực ngoại, tiến về Trấn Giới thứ sáu, chờ đợi lấy Khương Vân đến. Đến đây, Khương Vân cuối cùng cũng đã minh bạch toàn bộ quá trình sự tình, tự nhiên cũng không còn hoài nghi, đối diện với Tống Kỳ nói: “Ngươi có phải là cùng đi với ta?” “Không!” Tống Kỳ lắc đầu nói: “Ta còn có chuyện khác muốn đi làm, bất quá đợi ngươi đến khu vực tử vong về sau, nhờ cậy khối mệnh thạch này, liền có thể biết được hạ lạc cụ thể của chủ nhân nó.” Đối với chuyện khác Tống Kỳ muốn làm, Khương Vân hơi trầm ngâm liền minh bạch ra. Đối phương tất nhiên là muốn tiến vào Bất Quy Thiên! Người có thể đưa Nguyệt Như Hỏa đến khu vực tử vong, phải biết chỉ có người của Bất Quy Thiên. Mà lấy thân phận và tính tình của Nguyệt Tôn, không thể nào để người khác đối đãi con gái mình như vậy, cho nên chẳng những muốn Tống Kỳ tìm được mình, mà còn khẳng định cũng muốn Tống Kỳ gia nhập Bất Quy Thiên, tìm hiểu một chút tin tức. Nghĩ đến đây, Khương Vân gật đầu nói: “Vậy đạo hữu cẩn thận, có lẽ một ngày kia chúng ta còn sẽ gặp lại!” Nghe lời Khương Vân nói, trong mắt Tống Kỳ nhất thời loáng qua một vệt ánh sáng, minh bạch Khương Vân hiển nhiên đã biết chuyện mình muốn tiến về Bất Quy Thiên, điều này cũng khiến hắn đối với Khương Vân không khỏi coi trọng một cái. Nguyên bản đối với Nguyệt Tôn ký thác hi vọng cứu con gái vào trên thân một tu sĩ Đạo vực như Khương Vân, Tống Kỳ còn có chút không thể hiểu được, nhưng bây giờ sau khi tự mình gặp qua Khương Vân, hắn lại có chút minh bạch rồi. Khương Vân cũng không để ý đến hắn nữa, nhìn về phía tu sĩ Sinh Tử Môn nói: “Vị đạo hữu này, sự tình không thích hợp chậm trễ, quấy rầy ngươi bây giờ liền đưa ta đi khu vực tử vong!”