Đam Mỹ Tình Sinh Ý Động
Lần Äầu tiên gặp Thạch Nha thì cô bé vẫn Äang ngá»i trên tản Äá trưá»c nhà , má»t cục nhá» xÃu.
Cô bé mặc má»t bá» Äá» không hòa hợp lắm, không quá má»i cÅ©ng không quá sạch sẽ.
Trên Äùi cô bé là má»t Äứa trẻ con tầm hai tuá»i, vất vả má»t tay ôm lấy nó, tay kia cầm bát, cẩn tháºn Äút nưá»c mì và o miá»ng Äứa nhá».
Äứa nhá» Äó không ngoan ngoãn gì cả, Äang ngá» nguáºy trên Äùi cô bé, cô bé không giữ ÄÆ°á»£c còn suýt nữa Äánh rÆ¡i chén.
Cô bé chÄm sóc Äứa em trai cá»§a mình, vừa chân thá»±c lại vừa yên tÄ©nh, Ká»· SÆ¡n Thanh chá» biết nhìn.
Mái tóc khô ngả và ng, mÅ©i bẩn bẩn và miá»ng mÃm chặt, hà m cÄng ra.
Anh Äi lên giúp cô bé, cô gái nhá» trá» nên luá»ng cuá»ng.
Có lẽ cô chưa từng ÄÆ°á»£c ngưá»i xa lạ nà o giúp, nên không biết phải Äá»i mặt vá»i cảm xúc nà y ra sao.
Kỷ Sơn Thanh trấn an cô bé, cô bé nhìn anh, quơ quơ tay.
Anh nhìn há»i lâu má»i hiá»u ÄÆ°á»£c ý cô bé là gì.
Anh phát hiá»n Äứa nhá» nà y không nghe ÄÆ°á»£c mà cÅ©ng không nói ÄÆ°á»£c.
Anh á» trong nhà cô bé chá» Äến trưa, trong nhà không có ai cả.
Thạch Nha Äút cho em trai Än xong thì dá» cho em Äi ngá»§.
Cô bé không biết nói nên chỠú á», nhẹ nhà ng vá» vá» Äứa nhá».
Äợi cho Äứa em ngá»§ rá»i cho bắt Äầu Äi dá»n chén ÄÅ©a, quét tưá»c sân nhà .
Ká»· SÆ¡n Thanh muá»n giúp cô bé nhưng cô bé lại không chá»u, nhất quyết muá»n tá»± là m.
Ká»· SÆ¡n Thanh cÅ©ng không kiên trì nữa, cà ng là m váºy cô bé cà ng rá»i tay chân rá»i lại luá»ng cuá»ng thêm.
Má»t Äứa bé mưá»i tuá»i rõ rà ng nên ÄÆ°á»£c ngưá»i khác chÄm sóc, thế mà cô bé Äã há»c cách chÄm sóc ngưá»i khác từ lâu.
Ká»· SÆ¡n Thanh chá» trong nhà Thạch Nha Äến trưa, mãi Äến khi mặt trá»i xuá»ng núi Thạch Nha má»i rảnh.
Cô bé ÄÆ°a chiếc ghế nhá» Äến cạnh Ká»· SÆ¡n Thanh.
Anh lấy giấy bút viết, viết là : Em có muá»n Äi há»c không?
Má»t hà ng chữ mà Thạch Nha chá» Äá»c hiá»u ÄÆ°á»£c hai chữ Äi há»c, Äôi mắt láºp tức sáng lên.
Cô dùng Äầu ngón tay á»ng há» chá» lên hai chữ Äó, nhìn Ká»· SÆ¡n Thanh vá»i Äôi mắt sáng ngá»i, ú á» nói.
Ká»· SÆ¡n Thanh nghe nhưng không hiá»u.
Thạch Nha biết anh nghe không hiá»u nên nhẹ nhà ng lấy giấy bút trong tay anh, nhìn má»t lúc lâu, sau Äó lắc Äầu khe khẽ.
Bá»n há» nói chuyá»n không quá lâu, vì ánh chiá»u tà Äã sắp tắt mà Thạch Nha còn phải Äi là m cÆ¡m tá»i nữa.
Thá»i khắc hoà ng hôn buông xuá»ng, cha mẹ Thạch Nha má»i từ trong ruá»ng trá» vá».
Cha mẹ cô bé là những nông dân tháºt thà chất phác, há» tháºt thà như váºy và cÅ©ng ngu dá»t như thế.
Ká»· SÆ¡n Thanh ra khá»i ngôi nhà Äó, cảm thấy không Äá»§ oxy trong không khÃ, anh hÃt sâu hai cái nhưng vẫn cảm thấy thiếu oxy.
NÄm Äó Ká»· SÆ¡n Thanh má»i Äến thá» trấn nà y là bá»i anh muá»n chuá»c tá»i.
Nếu Tiết Thà nh Phong còn sá»ng, hắn sẽ trá» vá» thá» trấn Thạch Äầu, là m thầy giáo á» Khai Hóa nà y, kéo dà i sá»± nghiá»p cá»§a cha, hắn muá»n thay Äá»i thá» trấn và cả ngôi trưá»ng nà y.
Nhưng tâm nguyá»n Äó cá»§a hắn vẫn chưa ÄÆ°á»£c hoà n thà nh.
Hắn chết rá»i thì Ká»· SÆ¡n Thanh thay hắn tá»i.
Nhưng Ká»· SÆ¡n Thanh không có tâm nguyá»n như thế, chá» là anh gánh lấy tâm nguyá»n cá»§a ngưá»i khác mà tiến bưá»c thôi.
Thế mà từ khi anh bưá»c ra khá»i nhà cá»§a Thạch Nha, Äã có má»t gá»c cây Äâm và o trong lòng mình.
Có thứ gì Äó ÄÆ°á»£c sinh ra và dần thay Äá»i.
Ngà y Äó mặt trÄng cong như cái móc, theo trên bầu trá»i trong veo.
Ká»· SÆ¡n Thanh nhìn má»t há»i lâu, cảm giác có má»t sá» viá»c không thá» cứ Äá» váºy ÄÆ°á»£c.
âââ
"Nghĩ gì thế?"
Triá»u à dùng tay chá»c chá»c eo anh.
"Không có gì." Kỷ Sơn Thanh lấy lại tinh thần.
"Sau nà y thì sao?"
"Sau nà y, Äến nÄm Äó, hiá»u trưá»ng lại cho tôi Äi nháºn há»c sinh.
Tôi và o nhà Thạch Nha, khuyên cô bé nên Äi há»c.
Hiá»u suất lúc cô bé há»c cÅ©ng không cao, thêm hai nÄm nay không Äi há»c nên tôi Äá» em ấy bắt Äầu há»c lại lá»p 1, chÃnh cô bé cÅ©ng nghÄ© như thế."
Triá»u à im lặng má»t lúc rá»i chá»p mắt.
"Khi ấy trong nhà Äã cho cô bé nghá» há»c, sao anh vừa khuyên Äã giúp cô bé ấy vá» Äi há»c lại ÄÆ°á»£c váºy?"
Ká»· SÆ¡n Thanh xoay ngưá»i, ánh mắt như lÆ¡ Äãng quét qua ảnh chụp trên bà n, hÆ¡i dừng lại, rá»i lại dá»i Äi chá» khác má»t cách hết sức tá»± nhiên.
Triá»u à nhìn anh, giá»ng như vô tình liếc qua bà n, hÆ¡i nheo mắt lại
"Tôi Äến nhà em ấy ba lần, cam Äoan vá»i cha mẹ cô bé rằng há»c phà cá»§a Thạch Nha sẽ do tôi gánh chá»u hết nên há» Äá»ng ý."
Vừa há»i lại không mất gì, mặc dù cha mẹ Thạch Nha mong cô bé á» nhà là m viá»c hÆ¡n, nhưng Äã có ngưá»i dùng tiá»n mình cho con há» há»c, lợi lá»n như thế mà không lấy thì quá thiá»t thòi rá»i nhá»?
"Anh Äúng là tâm Bá» Tát." Triá»u à dừng dừng, cáºu thông minh như váºy, má»t chút chuyá»n cÅ©ng nên nghÄ© Äến.
"Bắt Äầu từ khi Äó, anh Äã không ngừng thá»a hiá»p, dùng tiá»n mình cho ngưá»i ta Äi há»c, rất nhiá»u há»c sinh Äi há»c cÅ©ng do anh khuyên như thế sao?"
Ká»· SÆ¡n Thanh không há» phá»§ nháºn mà chá» nhìn cáºu cưá»i.
"Nhà từ thiá»n già u có â Thầy Ká»· ạ."
"Không già u bằng em, nhà nghá» thuáºt gia há» Triá»u má»t bức tranh Äã có thá» Äá»i má»t cÄn nhà .".
Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com