Hoàng Nam nhìn Minh Anh, ánh mắt từ giận dữ chuyển sang khó tin.
- Em... em nói gì vậy? Ly hôn ư?
Minh Anh không trả lời câu hỏi ngu ngốc đó. Cô chỉ im lặng, bàn tay đưa vào chiếc túi xách đặt trên đùi. Cô chậm rãi lấy ra một vật nhỏ hình chữ nhật.
- Tôi nghĩ chúng ta không còn gì để nói về việc 'ly hôn ư' nữa.
Cô bình tĩnh đặt chiếc USB lên mặt bàn trước mặt viên cảnh sát.
- Thưa anh, đây là một số thông tin tôi nghĩ sẽ hữu ích cho việc làm rõ sự việc đêm nay.
Viên cảnh sát nhìn chiếc USB.
- Đó là gì?
- Trong này có các bằng chứng về giao dịch tài chính bất thường từ tài khoản chung của hai vợ chồng tôi sang một tài khoản khác. Có tin nhắn qua lại giữa Hoàng Nam và Thùy Linh... rất nhiều tin nhắn mùi mẫn và hẹn hò. Và có cả một số hình ảnh, video... không được đàng hoàng cho lắm, chứng minh mối quan hệ của họ đã kéo dài bao lâu và mức độ nghiêm trọng thế nào.
Mặt Hoàng Nam tối sầm lại. Hắn nhảy dựng lên, chỉ vào Minh Anh, giọng run lên vì tức giận và sợ hãi.
- Cô! Cô lấy trộm những thứ đó ở đâu ra?! Cô xâm phạm đời tư của tôi! Cô không có quyền làm thế!
Minh Anh nhếch mép cười. Một nụ cười lạnh như băng, không có chút ấm áp nào.
- Lấy trộm? - Cô lặp lại, giọng điệu đầy mỉa mai. - Tài khoản chung là tài sản chung, tôi có quyền kiểm tra. Tin nhắn anh tự tiện đăng nhập Zalo hay gì đó lên máy tính để bàn ở nhà, tôi đi qua thấy thì sao gọi là lục lọi đời tư? Nó đập thẳng vào mắt tôi đấy chứ. Còn cái USB này...
Minh Anh hơi dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Hoàng Nam, càng khiến hắn thêm chột dạ.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
- ... đó là thứ anh sơ suất làm rơi ở nhà cách đây vài ngày đấy thôi. Tôi nhặt được. Cứ nghĩ là tài liệu làm ăn gì đó của anh, ai ngờ... lại là thứ này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Cô quay sang viên cảnh sát, vẻ mặt trở lại nghiêm túc.
- Mời anh kiểm tra. Tôi nghĩ nó sẽ làm rõ ai là người có lỗi trong vụ việc con gái tôi hành động bốc đồng vì quá uất ức và bị tổn thương tinh thần. Cháu chứng kiến bố mình... và người phụ nữ này... lén lút qua lại sau lưng mẹ nó.
Thùy Linh mặt cắt không còn giọt máu. Cô ta run rẩy túm lấy cánh tay Hoàng Nam.
- Anh ơi... không phải... đừng tin cô ta...
Hoàng Nam gạt mạnh tay Thùy Linh ra. Hắn không còn tâm trí để quan tâm đến cô ta nữa. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào chiếc USB trên bàn, như thể nó là một quả b.o.m hẹn giờ.
Viên cảnh sát cầm lấy chiếc USB.
- Được rồi, chúng tôi sẽ tiếp nhận thông tin này. Nó sẽ được ghi nhận vào hồ sơ và có thể chuyển cho bộ phận liên quan nếu vụ việc có yếu tố hình sự hoặc liên quan đến tranh chấp dân sự.
Minh Anh gật đầu. Cô biết, chỉ cần thông tin này được chính thức ghi vào biên bản, nó đã đủ làm bằng chứng không thể chối cãi cho việc ngoại tình.
- Cảm ơn anh. - Cô nói rồi hít một hơi thật sâu, ánh mắt lại nhìn thẳng vào Hoàng Nam, giọng điệu sắt đá, không cho phép bất kỳ sự thương lượng nào. - Bây giờ, về vấn đề ly hôn. Tôi yêu cầu quyền nuôi con hoàn toàn, không có tranh chấp. Toàn bộ tài sản đứng tên chung hoặc do tôi tạo dựng, đóng góp trong suốt thời gian hôn nhân... bao gồm nhà cửa, tài khoản ngân hàng, các khoản đầu tư... phải thuộc về tôi và con gái. Anh ta có quyền giữ lại phần tài sản chứng minh được là tài sản riêng có trước hôn nhân hoặc được cho/thừa kế riêng.
Hoàng Nam như nghe phải lời sấm sét. Hắn gầm lên, khuôn mặt biến dạng vì tức giận và tham lam.
- Cái gì?! Cô điên rồi à? Cô muốn trắng tay tôi sao?! Mơ đi! Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận!
An Nhiên nãy giờ vẫn im lặng quan sát, lúc này đột nhiên đứng dậy. Con bé nhìn thẳng vào Hoàng Nam, giọng nói tuổi teen nhưng đầy kiên quyết.
- Đó là thứ bố đáng phải nhận.
Minh Anh đứng dậy, không thèm nhìn lại Hoàng Nam và Thùy Linh đang đứng c.h.ế.t trân như tượng.
- Tôi nghĩ chúng ta không còn gì để nói ở đây nữa. Tôi sẽ làm việc với luật sư của mình. Tờ đơn ly hôn và yêu cầu chia tài sản cụ thể, chi tiết hơn sẽ sớm được gửi tới anh.