Chuyện Chia Tay Hằng Ngày Với Đại Ca Trường
Bị ép phải chia tay với đại ca trường đến tận năm lần.
Tôi chỉ đành cắn răng mà lặp đi lặp lại giữa việc làm loạn để chia tay và quay lại để làm lành.
Đến lần thứ năm, đại ca trường hoàn toàn sụp đổ.
Mắt anh ấy đỏ hoe, giọng nghẹn lại, ánh mắt lạnh như băng.
"Lại định tìm lý do đá ông à? Ông c.h.ế.t cho em xem!"
***
Sau hai lần chia tay với Thẩm Từ, tôi lại dày mặt đi tìm anh để nối lại.
Trong phòng bao ồn ào u tối, Thẩm Từ lười biếng tựa vào sofa, ngón tay kẹp điếu thuốc. Ánh lửa đỏ hắt lên rồi tắt lịm từng hồi.
Khói thuốc làm mờ đi hàng lông mày ngang tàng và khuôn mặt không chịu quy phục của anh. Thấy tôi bước vào, sắc mặt Thẩm Từ lập tức tối sầm.
Anh dập điếu thuốc, giọng lạnh băng:
"Dắt người không liên quan tới làm gì?"
Quất Tử
Bầu không khí lặng đi một nhịp. Ai cũng biết anh đang nói ai.
"Chào anh Từ ạ."
Tôi cười ngọt ngào với anh, giả vờ như chẳng nghe thấy gì cả.
Gương mặt Thẩm Từ càng lúc càng khó coi.
"Anh Từ à, đều là bạn cùng trường, chơi với nhau một tí thôi mà."
Bạn trai của bạn cùng phòng tôi – Mạnh Khuê rất thân với Thẩm Từ.
Cậu ta đứng ra hòa giải không khí, cười hì hì mời tôi và Ỷ Doanh ngồi xuống.
Tôi nhân cơ hội ngồi sát cạnh Thẩm Từ.
Ngồi bên cạnh, tôi thì thầm hỏi nhỏ:
"Chia tay một tháng rồi, anh có nhớ em không?"
Thẩm Từ giữ mặt lạnh, không trả lời.
Không nói tức là nhớ rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi mừng rỡ, tranh thủ nói luôn:
"Vậy mình quay lại đi."
Nhìn bộ dạng không biết xấu hổ của tôi, Thẩm Từ cuối cùng cũng không nhịn nổi.
Anh nghiến răng, đầu lưỡi đẩy nhẹ lên má, gằn ra một chữ từ kẽ răng:
"Cút."
Tính khí đúng là lớn thật. Tôi ấm ức ngậm miệng lại.
Trong phòng bao chủ yếu là mấy gương mặt quen, không khí nhanh chóng trở nên náo nhiệt.
Ỷ Doanh biết mục đích tôi đến đây, đã hứa sẽ giúp một tay.
Cô ấy đề nghị chơi trò Thật hay Thách.
Tối nay đúng là được thần may mắn phù hộ, ngay ván đầu tiên đã bắt trúng Thẩm Từ.
"Chọn thật đi, nếu bây giờ bạn gái cũ đến tìm anh để quay lại, anh có đồng ý không?" – Ỷ Doanh hỏi thẳng.
Mọi người đồng loạt quay sang nhìn tôi và Thẩm Từ, ánh mắt đầy ẩn ý.
"Không đồng ý, ông đây đâu có rẻ rúng đến vậy." – Không hề do dự, Thẩm Từ cười lạnh.
Khó xử ghê. Biết ngay sẽ như vậy mà.
Tôi thở dài, vẻ mặt đầy thất vọng.
Ỷ Doanh nhìn tôi ra hiệu bình tĩnh, cô ấy còn chiêu sau.
"Ván này chơi thách nhé: Cậu và Thẩm Từ chơi oẳn tù tì, ai thua người đó phải hẹn hò với người thắng."
Không hổ danh là cao thủ tình trường.
Tuyệt vời!
Vừa nói xong, cả đám chớp mắt lia lịa, cười cợt đầy ám muội. Ai cũng chắc mẩm tôi và Thẩm Từ sắp nối lại tình xưa rồi.
Tôi cũng nghĩ vậy.
Kết quả, tôi và Thẩm Từ mặt vẫn lạnh như tiền cùng lúc ra kéo.
Tôi: ...thua toàn tập luôn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyencom.com