Chức Mạnh Bà Này Không Dễ Làm

Chương 82



 

An Cẩn nhìn cô gái đang lải nhải trước mặt mình, ánh mắt có chút do dự, Sơ Sơ này, anh có ấn tượng, có thể nói là một nữ game thủ rất giỏi, quan hệ với anh cũng khá tốt.

 

Nhưng nhìn vẻ tức giận của cô gái nhỏ, An Cẩn tự thấy hơi có chút đuối lý. Đúng là vì những chuyện xảy ra ở thế giới thực, anh đã im lặng bỏ rơi tất cả mọi người trong game này, không ngờ những người này vẫn kiên trì ở đây, hơn nữa còn nhiệt tình với anh như vậy.

 

An Cẩn cảm thấy, lòng mình như được chữa lành, hơn nữa còn mang theo giọng điệu áy náy mà xin lỗi: "Xin lỗi, tôi hơi bận."

 

Sơ Nguyệt nghi ngờ nhìn An Cẩn một cái: "Lần này không lừa tôi nữa chứ?"

 

An Cẩn giơ ba ngón tay lên đầu thề: "Lần này còn thật hơn cả vàng thật!"

 

Sơ Nguyệt vội đưa tay ra, nở một nụ cười rạng rỡ: "Chào mừng trở về, An Cẩn."

 

"Sơ Sơ, cảm ơn cậu." - An Cẩn cũng đưa tay ra.

 

Hai bàn tay nắm chặt nhau chỉ trong ba giây, Sơ Nguyệt đã nghe thấy bên tai mình có tiếng kêu kinh ngạc.

 

"Này chị ơi, em phát hiện em có thể nhìn thấy anh An Cẩn này!"

 

Sơ Nguyệt lập tức cau mày nhìn Hàn Tình: "Cô nói vậy là sao?"

 

Hàn Tình vội vàng giải thích: "Lúc em mới vào game này, em ở trong tình trạng chỉ có thể nhìn thấy NPC, người chơi khác cũng không thể nhìn thấy em, cho đến khi em nhìn thấy chị, sau đó mới cướp boss của chị."

 

Sơ Nguyệt đưa tay ôm lấy ngực, tỏ vẻ hơi đau lòng: "Em gái à, chúng ta có thể không nhắc đến chuyện này được không, chị sợ chị không kìm nén được sức mạnh hồng hoang trong lòng, sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t em mất."

 

Nói đến đây, Hàn Tình hơi rụt rè ngẩng đầu nhìn sắc mặt Sơ Nguyệt, thấy Sơ Nguyệt mặt tái xanh, hơn nữa biểu cảm trông cực kỳ đau khổ, vội vàng cúi đầu xuống, lí nhí nói tiếp: "Nhưng em vừa phát hiện em có thể nhìn thấy anh An Cẩn, cũng giống như lúc nhìn thấy chị vậy."

 

Câu nói này trong đầu Sơ Nguyệt vô hạn phóng đại rồi lại phóng đại, sau đó trùng khớp với phỏng đoán của mình lúc nãy, đáy mắt lóe lên tia quả nhiên như thế.

 

Ây da….

 

Sơ Nguyệt không khỏi có chút buồn bã, An Cẩn này dù sao cũng là đồng chí cách mạng của mình, hoá ra lại cũng phải chịu chuyện ngược tâm như vậy, thật là đau lòng thay.

 

Trong một lúc, Sơ Nguyệt cảm thấy mình không biết phải làm sao nữa.

 

Hàn Tình thấy mình nói xong, Sơ Nguyệt không có phản ứng gì, không khỏi có chút nghi hoặc, bất giác ngẩng đầu nhìn biểu cảm của Sơ Nguyệt, sau đó thấy vẻ mặt rất phiền não của người kia.

 

Do dự một lát, cô vẫn mở miệng: "Chị ơi, có vấn đề gì sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Sơ Nguyệt tỉnh táo lại, lắc đầu: "Không có gì."

 

Dù sao cũng phải giúp cô gái mệnh khổ này một chút, ai bảo đây là nhiệm vụ của cô, nếu không, vị thần mặt đen của âm phủ chắc chắn sẽ không để yên cho cô.

 

Nghĩ đến vị kia, thân thể Sơ Nguyệt không kìm được run lên, thật sự tuyệt vọng!

 

Hai người trước đây, cô còn có thể giúp họ một chút, bây giờ tình huống này phải làm sao đây?

 

Cô cũng rất bất lực mà!

 

Nhíu mày suy nghĩ một lúc, Sơ Nguyệt thở dài, có chút vẻ phó mặc: "Nếu cô đã có thể nhìn thấy An Cẩn, sao không thử nói chuyện với anh ấy?"

 

Hàn Tình như nghe thấy chuyện không thể tin được, có chút không dám tin chỉ vào mình: "Em á?"

 

Dù không muốn thừa nhận ý tưởng khá kém này là do mình nghĩ ra, nhưng sự thật là như vậy, nên Sơ Nguyệt rất nặng nề gật đầu: "Đúng, chính là cô."

 

Lúc này, đến lượt Hàn Tình bối rối, nói năng cũng có chút lộn xộn: "Em … em chỉ là người bị kẹt trong game thôi, em có thể làm gì chứ, em cũng rất tuyệt vọng mà!"

 

Sơ Nguyệt cũng làm ra vẻ mặt không còn gì để mất, môi hơi giật giật: "Cô đã có thể nhìn thấy tôi, nói chuyện với tôi, tất nhiên cũng có thể nói chuyện với anh ấy."

 

"Thật sao?" - Hàn Tình nghi ngờ nhìn Sơ Nguyệt một cái, nhưng giọng điệu có vẻ không được tin tưởng lắm.

 

Sơ Nguyệt nhún vai: "Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, phải thử một chút chứ, nếu không cô cam tâm bị kẹt ở đó mãi sao?"

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Câu nói này một phát đ.á.n.h trúng tim Hàn Tình, lập tức được thổi bùng ý chí chiến đấu của cô. Hai tay cô nắm chặt thành nắm đấm: "Thôi được, không thành công cũng thành nhân! Em nhất định phải rời khỏi nơi quỷ quái này!"

 

Khóe miệng Sơ Nguyệt cũng lướt qua một nụ cười, làm động tác cổ vũ cho Hàn Tình: "Em gái à, tôi tin tưởng cô đó!"

 

Có lẽ là trâu non không sợ cọp, hoặc có lẽ là thật sự rất muốn rời khỏi nơi này, Hàn Tình cứ thế từng bước từng bước tiến đến vị trí của An Cẩn.

 

Ngay khi nhìn thấy Hàn Tình đi đến bên cạnh An Cẩn, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Sơ Nguyệt chỉ thấy trước mắt mình xuất hiện một luồng ánh sáng trắng, bị ánh sáng chói đến mức phải nhắm mắt lại.

 

Khi cảm thấy ánh sáng không còn mạnh như ban đầu nữa, Sơ Nguyệt mới cẩn thận mở mắt ra, sau đó phát hiện trong khung cảnh hiện tại, bóng dáng của Hàn Tình và An Cẩn đều đã biến mất, chỉ còn lại một mình cô đơn độc, lập tức hoảng hốt.

 

Cô vội vàng ôm máy tính, nhìn trái nhìn phải, Hàn Tình? Hàn Tình?